Hai  bọn họ  thể giống  ?
“Thái hậu nương nương,   còn  một bí phương  đen tóc,    thử một chút ?” Từ Thái phi thật lòng  hiến dâng bí phương .
Thái hậu ở trong cung, thái y y thuật cao minh nhiều như , chẳng lẽ   từng thử bí phương  đen tóc nào ?
Chính vì  thử  nhiều, nhưng chẳng  chút tác dụng nào, cái gì nên bạc vẫn bạc.
“Không cần , đây  chỉ là tóc bạc, mà còn là dấu vết của thời gian,  cần che đậy, cứ thản nhiên chấp nhận là .” Thái hậu cố   vẻ phóng khoáng .
“Thái hậu nương nương,  phụ nữ nào mà chẳng yêu cái  chứ? Bí phương  thực sự hữu dụng,  thử xem, thử một chút cũng sẽ  thiệt thòi ,    thật lòng đó, quan trọng là, tóc bạc quá nhiều thì trông vẫn già lắm.” Từ Thái phi vẫn kiên trì.
 là  thật.
,  cần  !
Dưới đáy mắt Thái hậu xẹt qua một tia thiếu kiên nhẫn, “Được, lát nữa ai gia sẽ bảo cung nhân đến tìm ngươi lấy.”
Nói xong, Thái hậu  sang  Hoài Dương Vương phi, “Khi ai gia còn ở trong cung, Hoài Dương Vương phi vẫn còn là một đứa trẻ, theo Quốc công phu nhân đến tham gia yến tiệc trong cung, ai gia còn từng  chuyện vài câu với Vương phi.”
“  ạ, lúc đó còn nhỏ tuổi  hiểu chuyện, suýt chút nữa  mạo phạm quý nhân, may mắn  Thái hậu nương nương kịp thời chỉ bảo.” Vương phi lập tức đáp lời.
“Trẻ con nào  đứa nào mà  ham chơi.” Lời Thái hậu  dứt, bên ngoài liền vang lên một tiếng truyền báo.
“Hoàng hậu nương nương giá lâm.”
Sắc mặt Thái hậu lập tức chùng xuống.
Hoàng hậu chẳng  đang đau lòng vì vết thương của Tam hoàng tử ? Cớ  còn rảnh rỗi đến chỗ  tìm sự chú ý.
Hoàng hậu  bước  điện.
Hoài Dương Vương phi và Kỷ Sơ Hòa vội vàng  dậy, hành lễ với Hoàng hậu.
Từ Thái phi đoan tọa,   dậy. Nếu là  , nàng  chắc chắn sẽ bạ ai cũng  dập đầu, giờ đây, nàng   nhận   phận của .
Nàng   chỉ là Thái phi, còn là sinh mẫu của Vương gia, theo quy củ, gặp Hoàng hậu thì  cần hành lễ.
Hoàng hậu tự nhiên cũng  cần hành lễ với nàng , hai  chỉ cần hỏi thăm  là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1006.html.]
Thái hậu  Từ Thái phi vững vàng  yên, trong lòng thầm nghĩ.
Cái kẻ ngu  , quả nhiên là  tiến bộ!
Hoàng hậu đích  đỡ Hoài Dương Vương phi dậy, thái độ vô cùng  thiện.
“Vương phi, chuyện hành cung , bổn cung  đích  an bài, thật xin . Không  các vị    chuyện của Tam hoàng tử ? Ngay  khi các vị nhận  chỉ ý của Hoàng thượng trở về Đế đô tham gia yến hội, Tam hoàng tử   thích sát,  thương  nặng, suýt chút nữa mất mạng.” Hoàng hậu vẻ mặt đau khổ .
“Hoàng hậu nương nương đừng quá đau lòng. Chúng   đến Đế đô    chuyện  , Tam hoàng tử hiện giờ thế nào ?” Hoài Dương Vương phi quan tâm hỏi.
“Có một chân  thương quá nặng, giờ vẫn   tri giác, cũng    để  tàn tật suốt đời .” Hoàng hậu  xong, mắt  ướt lệ.
“Tam hoàng tử cát nhân tự hữu thiên tướng, nhất định  thể  dậy .”
“Mượn lời  của Vương phi, hy vọng đúng như Vương phi , Tam hoàng tử  thể sớm ngày hồi phục. Bổn cung cũng  thoát khỏi bi thương, gần đây, Hoàng thượng  thiết yến Quân thần đồng khánh, chính sự bận rộn, bổn cung tuyệt đối  thể lúc  mà đồi mị bất chấn.”
“Hoàng hậu nương nương nghĩ như  là đúng .” Hoài Dương Vương phi khẽ phụ họa.
“Vương phi, còn một chuyện nữa, chắc Vương phi  , bổn cung và Thế tử phu nhân nhất kiến như cố, quan hệ sớm  như hảo hữu .” Hoàng hậu  chút cố kỵ, trực tiếp  lời   mặt Thái hậu.
Thái hậu trong lòng dâng lên một trận tức giận, nhưng   tiện ngay  mặt mà răn dạy Hoàng hậu.
“Hoàng hậu,  xuống  .” Thái hậu nhắc nhở một câu.
Hoàng hậu lúc  mới buông tay Hoài Dương Vương phi,  đến bên cạnh Thái hậu  xuống.
“Thất lễ , bổn cung  thấy Hoài Dương Vương phi, nhất thời quá đỗi vui mừng.”
“Ngươi với Hoài Dương Vương phi   giao tình gì, hà cớ gì mà vui mừng đến thế?” Thái hậu cố ý hỏi.
“Thái hậu nương nương, đây   kỹ về quan hệ giữa bổn cung và Thế tử phu nhân . Thuở , khi Thế tử phu nhân  đến Đế đô, Trưởng công chúa  trăm bề gây khó dễ cho Thế tử phu nhân, bổn cung  thấy, thực sự  đau lòng a.” Hoàng hậu trực tiếp  .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Thái hậu nghẹn lời.
 lập tức  thông suốt.
Hoàng hậu chọc ngoáy như , vẫn  từ bỏ ý định lôi kéo Hoài Dương Vương ?
Lần , như ý toán bàn của nàng  e rằng sẽ hỏng bét.
Hoàng thượng   để Hoài Dương Vương đến lĩnh thưởng .