“Ta   Yến Thành Quận thú Thường Nghị  một cô con gái, dung mạo diễm lệ như hoa,  cực kỳ tài tình. Mặc dù, Thường Quận thú  cưới chính thê, cô con gái  là  phận thứ nữ, nhưng mà, mẫu  của nàng  quán xuyến hậu trạch của Thường Quận thú, cũng xem như nửa chủ nhân . Thường tiểu thư  nếu  chính phi cho Tứ hoàng tử thì  phận  chút  xứng đôi, thế nhưng, chỉ cần mối hôn sự  thành công, Thường Quận thú nhất định sẽ cảm nhận  sự hậu ái của Thái hậu nương nương dành cho .”
Thái hậu tỉ mỉ suy nghĩ về chuyện , nghĩ ngợi hồi lâu, mới hiểu rõ dụng ý của Kỷ Sơ Hòa!
Chiêu  thật diệu kỳ!
Các nàng bây giờ đều đang dán mắt  tiền triều,  gây áp lực buộc Hoàng thượng lập trữ, Hoàng thượng nếu  đồng ý, các nàng sẽ chẳng  chút biện pháp nào.
Nếu như, Tứ hoàng tử thực sự cưới con gái của Thường Nghị, chẳng  sẽ tương đương với việc  cho tất cả    rằng mười vạn đại quân  trướng Thường Nghị đều   Tứ hoàng tử  !
Điều  hơn hẳn việc những kẻ  dâng tấu chương,   về Tứ hoàng tử, đến nỗi khô cả miệng!
Hoàng thượng   lập trữ, lẽ nào còn  thể quản  việc  khác   lấy vợ !
Chuyện  nếu thành công, cũng là giáng cho Hoàng thượng một đòn nặng nề!
Từ khi Trưởng công chúa rời khỏi Đế đô, cho đến cái c.h.ế.t của Tào phi, trong lòng Thái hậu  nghẹn một cỗ ác khí.
Trước đây nàng, tưởng rằng nàng và Hoàng thượng mẫu tử liền tâm, quả là sai lầm chồng chất!
Hoàng thượng từ  đến nay  từng nghĩ tới để Tào gia   quyền thế, từ  đến nay  từng bận tâm mẫu hậu  của ngài  gì! Phong Tào Vận Nhi  phi,  để Tào Vận Nhi mang thai, tất cả đều là lừa gạt nàng!
Lãnh Hàn Hạ Vũ
【Chương 608: Những gì nàng  mất, sẽ đoạt   bộ】
Tào Vận Nhi mang thai là Hoàng tử,  mà   thảm c.h.ế.t như !
Thái hậu  đó  nghĩ thông suốt.
Thủ đoạn của Hoàng hậu dù cao minh đến   nữa, cũng  thể  tra  bất cứ chứng cứ gì, kẻ thực sự  Tào Vận Nhi chết, là Hoàng thượng.
Khi nghĩ thông suốt điểm ,   Thái hậu  một cỗ hàn ý bao phủ.
Nàng từ  đến nay  hề  , con trai   là một  lạnh lẽo đến thế.
Tào gia chính là mẫu tộc của nàng, nàng  vì mẫu tộc của  đoạt lấy chút quyền lực, chút chuyện nhỏ  ngài cũng  đồng ý.
Đồng thời, nàng cũng  hiểu , chỉ dựa  ân sủng của Hoàng thượng là vô dụng.
Giống như thuở , Hoàng thượng đối với Trưởng công chúa kính trọng đến thế, ban cho tất cả vinh quang mà ngài  thể ban, cuối cùng, chẳng  vẫn là một đạo Thánh chỉ đuổi Trưởng công chúa  khỏi Đế đô !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1034.html.]
Muốn   quyền lực, thì  tự  nghĩ cách.
“Ai gia cũng cảm thấy mối hôn sự  vô cùng !” Thái hậu tán đồng gật đầu.
“Thái hậu nương nương, mối hôn sự  tuy do  đề xuất, nhưng, vẫn nên thỉnh Trưởng công chúa  bà mai thì mới  thỏa nhất.” Kỷ Sơ Hòa đề nghị.
“Ngươi cứ yên tâm, chuyện   liên quan chút nào đến ngươi, ai gia đều hiểu rõ.” Thái hậu cũng  còn tránh né Kỷ Sơ Hòa nữa, trực tiếp phân phó: “Lập tức truyền một phong mật tín cho Trưởng công chúa, bảo nàng  nhất định  nhanh chóng nhất  thể an bài chuyện !”
“Vâng.”
…
Yến Thành.
Sau khi Trưởng công chúa trở về,  từ chối ý định Thường Nghị  trùng kiến phủ  cho nàng, trực tiếp tu sửa  lão trạch của Giang gia một chút, và ở trong lão trạch của Giang gia.
Đây chính là lồng giam Hoàng thượng dành cho nàng.
 mà, nàng sẽ   giam cầm ở đây cả đời.
Nàng tin rằng, nàng sớm muộn gì cũng sẽ trở  Đế đô.
Những gì nàng  mất,  bộ đều sẽ đoạt !
Liêu Vân Phi  theo Trưởng công chúa trở về Yến Thành, ban đầu,  phận lúng túng,    chủ tử cũng chẳng  hạ nhân.
Nàng  liều mạng lấy lòng Trưởng công chúa, đặc biệt là khi Trưởng công chúa  thể kiểm soát mà phát điên, nàng   càng canh giữ bên cạnh Trưởng công chúa  rời nửa bước. Lâu dần,  thật sự đạt  sự tin tưởng của Trưởng công chúa, trở thành tâm phúc của Trưởng công chúa, ngày tháng dần trở nên   hơn.
“Liêu Vân Phi, ngươi xem, đây là mật tín Thái hậu  gửi đến bổn cung.” Trưởng công chúa đưa bức thư trong tay cho Liêu Vân Phi.
Liêu Vân Phi nhận lấy, cẩn thận xem xét nội dung  đó, “Trưởng công chúa, xem  chúng   hy vọng trở về Đế đô !”
“Ngươi lập tức  gọi Thường Quận thú đến, chuyện  bổn cung cần cùng  bàn bạc cẩn thận.”
“Vâng.”
…
Sau khi giúp Thái hậu bày kế, Kỷ Sơ Hòa liền lấy cớ  thể  khỏe, đóng cửa từ chối khách.