Tố Tố vốn định  thẳng đến chỗ Tứ hoàng tử,  lời Thường Như dặn dò,  xoay   rót một chén nước, cung kính dâng đến  giường.
Thường Như nhận lấy, từ từ đút cho Tứ hoàng tử.
"Phu quân,   đói ? Có  ăn chút gì ? Thiếp vẫn luôn hầm canh gà cho ." Thường Như  ân cần hỏi han.
"Ừm." Tứ hoàng tử yếu ớt gật đầu.
"Tố Tố, mau  bưng canh gà đến."
"Vâng." Tố Tố xoay  rời .
Canh gà quả thật đang  hầm  bếp lửa, nhưng con gà rừng  từ khi nhổ lông đến mổ ruột  hầm mềm nhừ, đều do một  nàng bận rộn.
Tố Tố mở nắp nồi đất,  nước canh sánh đặc bên trong, phía  nổi một lớp váng mỡ, trông thật tươi ngon hấp dẫn.
Giá như bên trong  thêm một gói độc dược kịch độc, chỉ cần uống một ngụm, liền thất khiếu chảy m.á.u thì   mấy!
Nàng cầm bát lên, múc canh gà, trong lòng điên cuồng  bỏ thuốc  bát canh !
Mạng tiện  của nàng, cho dù cùng Tứ hoàng tử đồng quy vu tận thì   chứ!
"Tố Tố, ngươi  nhớ kỹ, mạng của ngươi tuyệt đối  hề rẻ mạt,  sinh  , ai ai cũng do cha  sinh dưỡng, đều  quyền  sống   đời ."
Trong đầu Tố Tố, đột nhiên hiện lên câu   của Kỷ Sơ Hòa.
Nàng  sống mà, gia đình nàng, mẫu  nàng, phụ , ca ca,  ...
Ai trong  họ mà   sống?
Người nhà họ La coi mạng  như cỏ rác, hại cả gia đình nàng.
Nếu   nàng và một cô gái khác  nhận nhầm  phận, rơi  tay bọn buôn , nàng cũng  c.h.ế.t từ lâu !
Cuối cùng, Tố Tố hít sâu một , đè nén suy nghĩ trong lòng, múc đầy một bát canh gà    trong phòng.
Khoảnh khắc bước  phòng, nàng cảm thấy một chút gì đó khác lạ.
Quay đầu  ,  thấy ai, nhưng nàng vẫn  cảm giác   khác theo dõi.
"Phu nhân, canh gà đến ." Tố Tố cung kính  bên cạnh Thường Như.
"Đưa cho ." Thường Như nhận lấy canh gà, tự  đút cho Tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử uống vài ngụm, cảm thấy hồi phục  một chút sức lực, mỉm  với Thường Như.
"Phu nhân, đời  cưới  nàng, thật sự là phúc khí của . Nếu  kế thừa ngôi Hoàng vị, nàng nhất định sẽ là Hoàng hậu của ,  quân lâm thiên hạ, nàng nắm giữ lục cung."
"Đa tạ phu quân." Trong lòng Thường Như tràn ngập niềm vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1080.html.]
Tin tức Tứ hoàng tử còn sống truyền  cung.
Thái hậu chợt thở phào một .
"Mau phái   đón Tứ hoàng tử!"
"Thái hậu nương nương, quận thủ Đan Thành  phái   bảo vệ Tứ điện hạ , sớm nhất là ngày mai, Tứ điện hạ  thể trở về Đế đô." Hồng công công, Tổng quản thái giám mới nhậm chức, mặt mày tươi  .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Tốt, , !" Thái hậu liên tiếp  ba tiếng "".
Thế tử phủ.
Kỷ Sơ Hòa đang ôm Hựu Nhi đùa nghịch trong phòng.
Tiêu Yến An nhanh chóng bước .
"Phu nhân,  tin tức của Tứ hoàng tử ."
"Chàng  đang ở ?" Kỷ Sơ Hòa nhẹ giọng hỏi.
"Đan Thành."
"Đan Thành, xem , Thường Như thật sự yêu Tứ hoàng tử, chuẩn  một đường chạy trốn về Yên Thành, bất luận thế nào, cũng  bảo  tính mạng cho Tứ hoàng tử."
--- Chương 636: Giữa chúng ,  còn bí mật ---
"Giờ khắc , chắc quận thủ Đan Thành  đón Tứ hoàng tử , sắp hộ tống về Đế đô ." Tiêu Yến An đoán.
"Tứ hoàng tử chắc chắn   ngừng nghỉ mà  về."
Tiêu Yến An hít sâu một , "Tứ hoàng tử chắc chắn đang tưởng tượng,  về đến Đế đô  sẽ là tân quân của Đại Hạ , trăm quan vạn dân đều thần phục  chân .   ,  ở vị trí đó khó khăn đến nhường nào."
Kỷ Sơ Hòa cảm thấy  khi trải qua chuyện , tâm cảnh của Tiêu Yến An   đổi  lớn.
"Thế tử,  và  khi  mới quen, quả thực khác biệt như hai  ."
"Ta  đổi nhiều đến  ?" Tiêu Yến An kinh ngạc hỏi.
"Thực , cũng  nên  là  đổi, mà là một sự trưởng thành, sự trưởng thành  khi trải qua ngàn sóng gió. Chàng vẫn là  mà  quen thuộc,  một  thứ vẫn luôn   đổi."
"Ta cứ coi đây là một lời khen ." Tiêu Yến An hớn hở đáp.
Kỷ Sơ Hòa cũng   chọc .
“Thế tử,   hỏi  một việc.” Giọng Kỷ Sơ Hòa khó   vẻ chần chừ.
“Chuyện gì ?”
“Thật ,  cũng trọng sinh giống Thẩm Thừa Cảnh và Kỷ Thanh Viện. Hơn nữa,   trọng sinh  chính ngày gả  vương phủ. Ta cũng chẳng  thuận theo Kỷ Thanh Viện mà lén lút tráo đổi hôn sự,  cũng  những tính toán riêng của .”
Kỷ Sơ Hòa đột nhiên công khai  chuyện  với , Tiêu Yến An  chút   ứng đối  .