“Trăn Trăn, nàng hiểu lầm  ,  còn sợ nàng  vụng về hầu hạ nàng    chứ, thật   tìm nàng  cũng   việc gì khác. Chỉ là dặn dò nàng  nhất định  cung kính với nàng.”
“Điểm   cần ngươi bận tâm, Lý thị hầu hạ  , trời  còn sớm nữa, tướng quân cũng mau về nghỉ ngơi , bản cung còn  tự tay chuẩn  quà cho tướng quân đấy.”
“Vậy  xin cáo lui .”
Thường Dực từ chỗ ở của Thái trưởng công chúa  ,  rẽ qua hành lang, thấy Kỷ Sơ Hòa đang  trong đình hóng mát.
Tiêu Yến An đeo mặt nạ,  cạnh Kỷ Sơ Hòa.
Kỷ Sơ Hòa đang cho một con mèo con ăn.
Vừa nãy nàng định  ngủ , đột nhiên  thấy tiếng mèo con non nớt kêu, Tiêu Yến An  cùng nàng tìm đến chỗ , lấy một ít thức ăn cho mèo.
Thấy bóng dáng Thường Dực, Kỷ Sơ Hòa đặt hết đồ trong tay xuống, chuẩn  về phòng nghỉ ngơi.
“Thế tử phu nhân khoan .” Thường Dực đột nhiên gọi một tiếng,    về phía Kỷ Sơ Hòa.
Tiêu Yến An lập tức chắn  Kỷ Sơ Hòa, đề phòng  Thường Dực.
“Tại hạ thất thố, quấy rầy Thế tử phu nhân , xin Thế tử phu nhân lượng thứ.” Thường Dực chắp tay  với Kỷ Sơ Hòa.
“Thường tướng quân,  việc gì ?”
“Tại hạ quả thật  một việc,  hỏi Thế tử phu nhân.”
“Tướng quân cứ .”
“Không  hôm nay Thế tử phu nhân và Thái trưởng công chúa cùng  xe, Thái trưởng công chúa  gây khó dễ cho Lý thị ?”
Vấn đề , đủ để chứng tỏ, Thường Dực đối với Lý thị,   là  quan tâm  để ý chút nào, thế nhưng, quan tâm và để ý thì  ý nghĩa gì?
Chẳng lẽ Thường Dực   tính tình và phong cách hành sự của Thái trưởng công chúa ?
Đừng  Lý thị thật sự hạ độc Thái trưởng công chúa, dù cho Lý thị   gì cả, chỉ cần Thái trưởng công chúa thấy nàng    mắt, nàng  cũng đừng hòng  ngày tháng  .
“Thường tướng quân, thật , vấn đề , trong lòng ngươi hẳn   đáp án , hà tất  đến hỏi   gì?”
Thường Dực nghẹn lời, sắc mặt  chút khó coi.
“Thái trưởng công chúa  thích Lý thị, cho nên, gây khó dễ cho Lý thị cũng là điều  thể đoán  .” Thường Dực  tìm một cái cớ để xuống nước.
Thường Dực   Lý thị hạ độc Thái trưởng công chúa, càng  , những gì Thái trưởng công chúa sắp  với Lý thị.
Người đàn ông , cứ như sống trong giấc mộng do chính  tạo ,  tự tin một cách khó hiểu, cảm thấy,  thứ đều  trong tầm kiểm soát của y.
“Tướng quân,  cũng  một vấn đề  hỏi ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1161.html.]
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Thế tử phu nhân cứ hỏi.”
“Ngươi đặt Lý thị bên cạnh Thái trưởng công chúa, tương đương với việc đẩy dê  miệng cọp, ngươi   kết quả như thế nào?”
Câu hỏi của Kỷ Sơ Hòa quá sắc bén, khiến sắc mặt Thường Dực  đổi liên tục.
Đây  chỉ là một câu hỏi, mà còn là một lời nhắc nhở.
Nàng  đợi câu trả lời của Thường Dực,     trong nhà.
Thường Dực  đầu  về phía chỗ ở của Thái trưởng công chúa, nhưng vẫn   , mà chọn cách rời .
Tiêu Yến An  hiểu vì  Kỷ Sơ Hòa đột nhiên hỏi Thường Dực câu hỏi đó, lỡ như Thường Dực phát hiện  điều gì,   chừng, sẽ phá hỏng kế hoạch của bọn họ.
“Phu nhân, nàng  nãy hỏi Thường Dực như ,  sợ y phát hiện  điều gì ?”
“Khoảnh khắc đó   nghĩ nhiều đến . Đôi khi,  cũng hy vọng   nhầm , nhưng đáng tiếc nhân tính đôi khi chính là như .”
Tiêu Yến An cũng cảm thấy, hành vi của Thường Dực thật khó mà tả .
Lý thị rơi  tay Thái trưởng công chúa thì  thể   gì? Thái trưởng công chúa  chuyện gì mà  dám ?
“Thế tử, các ám thám ngươi phái   phát hiện nhân vật khả nghi nào ? Ta cảm thấy, Thường Như cũng sắp  tay .”
“Phu nhân yên tâm, một khi  dị động, chúng  lập tức  thể phát giác.”
“Ừm.” Kỷ Sơ Hòa gật đầu.
Nàng đối với năng lực của đội ám vệ do  hiện tại thành lập vẫn  tự tin.
Trong phòng Thái trưởng công chúa vẫn còn sáng đèn.
Nàng  căn bản  ngủ .
Lý thị thảm hại quỳ  mặt nàng .
Vết bỏng ở miệng  từ màu hồng nhạt chuyển sang màu đen sạm, nhão nhoét.
Lý thị hiện tại   phát   tiếng nào, lưỡi cũng  bỏng, hiện đang sốt cao,  cũng đang trong trạng thái hôn mê.
“Đánh thức nàng  dậy cho bản cung.” Thái trưởng công chúa khẽ  lệnh.
Ma ma lập tức tiến lên, cầm một cái kẹp tre, kẹp chặt ngón tay Lý thị, dùng sức kéo hai sợi dây.
Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến Lý thị khôi phục chút ý thức, mở mắt  Thái trưởng công chúa  mặt.
Nàng   ,  còn  thể  thấy khoảnh khắc Thái trưởng công chúa  g.i.ế.c  .