“Tốt.” Hoài Dương Vương  gật đầu, ôm Vương phi  lòng, “Lần  đến đó,  nhất định sẽ  để Hòa nhi thất vọng.”
  “Chàng cũng  chăm sóc   thể của , chú ý an .” Vương phi  yên lòng dặn dò.
  “Ta sẽ  .”
  “Phụ vương, mẫu phi.” Thanh âm của Kỷ Sơ Hòa đột nhiên vang lên.
  Hoài Dương Vương và Vương phi vội vàng tách , vẫn là chậm một bước.
  Chỉ thấy Kỷ Sơ Hòa và Tiêu Yến An   .
  “Kia, các con chắc là đến tìm phụ vương của các con  ,   thu xếp đồ đạc  đây.” Mặt Vương phi đỏ bừng, vội vàng   ngoài.
  “Phụ vương, con cảm thấy cuộc sống của phụ vương và mẫu phi còn ngọt ngào hơn khi còn trẻ đó.” Tiêu Yến An  khỏi .
  “Cùng  càng lâu, tình cảm đương nhiên càng sâu đậm.” Hoài Dương Vương  vui liếc Tiêu Yến An một cái.
  Vẫn là bộ dạng hận sắt  thành thép.
  Nếu   năm xưa Tiêu Yến An  những chuyện ,  đến mức mối quan hệ với Hòa nhi thành  nông nỗi  ?
  Tuy nhiên,  cũng   miễn cưỡng gì nữa.
  Thậm chí còn   con trai   trêu chọc con dâu, tránh cho con dâu sinh  chán ghét.
  “Phụ vương, đây là những thứ con và Thế tử chuẩn ,  cứ mang theo luôn .” Kỷ Sơ Hòa bước tới, mở những thứ cầm trong tay .
  Không  thứ gì quý giá.
  Đệm đầu gối, ủng da hươu, cùng với nhuyễn giáp Tiêu Yến An từng mặc  , vân vân.
  “Đôi đệm đầu gối  là do con đích  khâu,  lâu  động đến kim chỉ , xin phụ vương đừng chê.” Kỷ Sơ Hòa còn  ngờ, nữ công của   vụng về đến mức .
  Sau khi  xong, nàng còn ngại  dám đưa .
  Là Tiêu Yến An cố ý  nàng mang đến.
  --- Chương 697: Cạm Bẫy Đã Đào Sẵn, Chờ Kẻ Nhảy Vào ---
  Hoài Dương Vương cầm đôi đệm đầu gối đó, trong mắt tràn đầy sự từ ái.
“Phụ vương   thể chê bai,  vô cùng yêu thích! Hơn nữa kích thước   vặn, Hòa nhi quả là khéo léo tinh xảo.”
Kỷ Sơ Hòa  khen đến nỗi  khỏi ngượng ngùng.
“Vậy chúng  chúc Phụ vương chuyến  ,  sự thuận lợi.”
…
Chuẩn  xong  việc, Hoài Dương Vương nhập cung từ biệt Hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1182.html.]
Hoài Dương Vương phi, Kỷ Sơ Hòa cùng Tiêu Yến An và Vinh Vũ Xuyên tiễn hành .
Sau khi tiễn Hoài Dương Vương xong, Hoài Dương Vương phi cũng bắt đầu thu xếp đồ đạc, dọn đến Thế tử phủ tạm trú.
Kỷ Sơ Hòa dọn dẹp  chủ viện,  đây Tây sương phòng    ở, trống rỗng, nàng tự  chuyển đến đó, nhường chính phòng tạm thời cho Vương phi cư trú.
Thái phi  an trí ở tiểu biệt viện trong hoa viên.
Nơi đó vốn dĩ  chuẩn  để Tiêu Yến An dùng, nhưng y cũng  thường xuyên lui tới, chỉ cần thu dọn một chút là .
An trí xong xuôi, Kỷ Sơ Hòa cho  trong phủ chuẩn  một bữa yến tiệc, chủ tớ cùng chúc mừng, cùng  nhập tiệc.
Một nhà hòa thuận đầm ấm.
Giữa tiệc, Thái phi để ý thấy Lâm Tư Du đang  một bên   gì nhiều.
“Đây chính là Lâm di nương đó ?”
Lâm Tư Du lập tức  dậy, cung kính chờ Từ Thái phi  chuyện.
“Ngươi  cần câu nệ đến thế. Chiều nay lúc dọn đến  đông đúc,  cũng  để ý, đến giờ  mới chú ý thấy ngươi. Ngồi xuống tiếp tục dùng bữa .”
“Vâng.” Lâm Tư Du ngoan ngoãn  xuống.
Từ Thái phi  kìm  nghĩ đến Từ Yên Nhi, dù , nàng  là một trong  ít   của ,   nuôi dưỡng bên cạnh bao nhiêu năm, ít nhiều vẫn  chút tình cảm.
Một  sống sờ sờ theo đến Đế đô, lúc trở về  trong cảnh thảm hại như , quả thật là một cú sốc khá lớn đối với Từ Thái phi.
Giờ đây,  thể sống một cuộc đời như , Từ Thái phi  cực kỳ mãn nguyện .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lâm Tư Du  xuống, trong lòng trăm mối tơ vò.
Thái phi   cố ý gọi nàng   dậy, xem , vẫn còn chút tình cảm thương xót dành cho nàng.
Dù , nàng  và Từ Yên Nhi  chút tương đồng về dung mạo.
Nàng  ở trong phủ , cứ như một  vô hình,  ai  gì nàng , cũng  ai coi trọng nàng .
Thế tử cũng  còn yêu thương nàng  như , khiến nàng   hoang mang.
Nàng  thậm chí còn nghĩ,   nếu nàng sinh con, phu nhân liệu  giống như với hai đứa con của Đông Linh mà ghi đứa con của nàng   danh nghĩa, ban cho một danh phận đích tử .
Một Vân nhi lai lịch  rõ ràng còn  thể chiếm giữ  phận đích trưởng nữ của Thế tử phủ, đứa con nàng  mang trong   là cốt nhục của Thế tử, ghi danh phận đích tử chẳng  là  quá đáng ?
…
Trong cung.
Thường Như một  đơn độc thủ tiết phòng .
Mấy ngày nay, Tiêu Văn Tuyên  chẳng hề né tránh, ngày ngày đều ở chỗ Tố Tố.