Hai cha con bọn họ, một kẻ cũng đừng hòng thoát!
"Được, , mẫu hậu đáp ứng con! Mẫu hậu tuyệt đối sẽ  bỏ qua hai kẻ ." Thái Hoàng Thái Hậu vội vàng đáp lời.
Cảm xúc của Thái Trưởng Công chúa   định hơn một chút, nàng  vươn tay về phía Thái Hoàng Thái Hậu.
"Mẫu hậu,   thể ôm con ? Giống như lúc nhỏ, ôm con thật chặt  lòng, ngân nga khúc đồng d.a.o ru con ngủ."
Thái Hoàng Thái Hậu nghẹn cứng cổ họng, nước mắt  kìm  tuôn rơi.
Bà  bao  ôm lấy nữ nhi của , nhưng nữ nhi  thương đến thế , bà chạm cũng  dám chạm một chút, chỉ sợ  nữ nhi đau.
Thái Trưởng Công chúa chủ động sà  lòng Thái Hoàng Thái Hậu.
Thái Hoàng Thái Hậu lúc  mới dám ôm lấy nàng.
"Trân Trân,  đau ?"
【Chương 701: Công chúa băng hà, tự hủy dung mạo】
"Không đau,  mẫu hậu ôm, thật hạnh phúc, thật vui." Thái Trưởng Công chúa cũng rơi lệ.
"Mẫu hậu ngân nga khúc đồng d.a.o con thích nhất cho con  nhé?"
"Được."
Thái Hoàng Thái Hậu ngân nga khúc đồng d.a.o ru ngủ thuở bé, Thái Trưởng Công chúa từ từ nhắm hai mắt.
Không  qua bao lâu, Thái Hoàng Thái Hậu đột nhiên nhận  điều gì, cúi đầu   lòng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Khóe môi Thái Trưởng Công chúa khẽ nhếch lên, nhưng khóe mắt   một vệt nước mắt.
Thái Hoàng Thái Hậu vươn tay dò xét nơi mũi Thái Trưởng Công chúa.
Trong khoảnh khắc, nước mắt tuôn trào.
Bà  động đậy, cũng  cất tiếng gọi , tiếp tục ôm Thái Trưởng Công chúa ngân nga khúc đồng dao.
Trời  rạng sáng, Miên Trúc  vội vàng chạy  tẩm phòng Kỷ Sơ Hòa, vén màn trướng  giường lên.
"Phu nhân, Thái Trưởng Công chúa băng hà ."
Kỷ Sơ Hòa lập tức  dậy khỏi giường, "Mau chóng sửa soạn chải chuốt cho  ."
"Vâng."
Đông sương phòng đối diện, đèn cũng  sáng lên.
Hoài Dương Vương phi cũng nhận  tin tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1189.html.]
Cả hai đều  nhanh nhất  thể  lo liệu tang sự cho Thái Trưởng Công chúa.
Thái Trưởng Công chúa   đưa về phủ Công chúa.
Khi Kỷ Sơ Hòa và Hoài Dương Vương phi đến,  đường  đậu đầy xe ngựa.
Khắp phủ Công chúa đều treo lụa trắng, một mảnh bi ai tĩnh mịch.
Kỷ Sơ Hòa và Hoài Dương Vương phi  là  trong hoàng tộc, một khi  đến phủ Công chúa thì  thể rời ,  đợi đến ngày Thái Trưởng Công chúa hạ táng mới  phép.
Thái Trưởng Công chúa tuy cũng  an táng  hoàng lăng, nhưng lăng tẩm của nàng  sớm  xây xong,  cần  chờ đợi như Tiên Hoàng,  khi  thành tất cả nghi thức liền  thể hạ táng.
Kỷ Sơ Hòa và Hoài Dương Vương phi cứ thế chịu tang mười một ngày.
Tang sự của Thái Trưởng Công chúa  mới lo xong.
Hai  trở  phủ, đều gầy  một vòng.
Kỷ Sơ Hòa  tắm rửa  quần áo xong, Miên Trúc  đến báo,    tìm nàng.
Người  dẫn đến  mặt nàng,  mặt che khăn che mặt.
 Kỷ Sơ Hòa vẫn một cái  liền nhận .
"Tố Tố!"
"Tố Tố bái kiến phu nhân." Tố Tố lập tức hành lễ.
Toàn bộ kế hoạch của Tố Tố, Kỷ Sơ Hòa đều , thậm chí còn gợi ý thêm một vài điều.
, kết quả của kế hoạch là,  khi Tố Tố giả c.h.ế.t thoát , sẽ lập tức trở về Hoài Dương.
"Ngươi    trở về Hoài Dương? Vẫn còn chuyện gì  giải quyết ?" Kỷ Sơ Hòa  hiểu hỏi.
Tố Tố gỡ khăn che mặt xuống,  mặt còn  vết thương  lành, bởi vì giả chết, cũng thật sự  Tiêu Văn Tuyên chôn, vết thương  mặt   cứu chữa kịp thời, dẫn đến lở loét nghiêm trọng, hủy hoại dung mạo.
"Phu nhân, dung mạo của    hủy hoại, nếu   đổi cách ăn mặc thường ngày một chút nữa, chắc chắn sẽ  ai nhận   nữa. Ta   trở về Hoài Dương,   ở  bên cạnh phu nhân, kiếp  kiếp ,  theo sự sai bảo của phu nhân."
Kỷ Sơ Hòa bước tới, tỉ mỉ quan sát gương mặt  của Tố Tố.
Khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ như    hủy hoại thành  thế , thật đáng tiếc.
"Nữ tử xưa nay đều quý trọng dung mạo của , ngươi   thể nhẫn tâm hủy hoại dung mạo  thành  thế ?" Giọng Kỷ Sơ Hòa tràn đầy sự  đành lòng.
Trong mắt Tố Tố lóe lên một tia kinh ngạc, "Phu nhân, ..."
"Mặt ngươi là do ngươi tự  hủy hoại,  ?" Kỷ Sơ Hòa   .
"Phu nhân,  tự hủy dung mạo chính là  ở  bên cạnh phu nhân, hơn nữa  cũng   gây bất kỳ phiền phức nào cho phu nhân, xin phu nhân hãy thu nhận  !"
“Nàng   ngốc ? Ta chẳng   dặn nàng  , nhất định đừng  những chuyện tổn hại bản , nàng cứ về Hoài Dương lánh một thời gian,   theo  cũng  khác gì, hà cớ gì  tự hủy dung mạo, hủy  khuôn mặt xinh  nhường !”