“Còn một điểm nữa là, nhập ngũ  c.h.ế.t đói,  nhập ngũ thì thật sự  khả năng c.h.ế.t đói. Vì ,  một   tranh giành vỡ đầu cũng  ứng tuyển nhập ngũ.”
Nghe xong những lời  của Tiêu Yến An, Tiêu Văn Tuyên mới phát hiện, điều    khác với những gì y hiểu về Đại Hạ.
Thậm chí y còn nghi ngờ tính chân thực trong lời  của Tiêu Yến An.
“Nhập ngũ  điều kiện hạn chế  nghiêm ngặt, nếu  đạt  thì  thể nhập ngũ.”
“Phải đó, những quy tắc   đặt   , nhưng, quy tắc là chết,  là sống. Một    hợp quy tắc sẽ nghĩ cách tìm đường dây. Họ  đạt  tư cách nhập ngũ  , còn   do   binh lính quyết định .”
“Không chỉ những tướng lĩnh   đường dây tham nhũng, mà ngay cả những   chút quyền lợi nhỏ nhoi cũng đều  đường dây của riêng .”
Tiêu Yến An  xong,  nhịn  tự giễu  một tiếng.
Thật   về cái thuở Hoài Dương  mới thực hiện cải cách binh dịch, mà tự tát  một cái thật mạnh.
Khi đó    những chuyện ngu ngốc gì chứ.
Giờ nghĩ , sáu sách lược binh dịch  rốt cuộc  đến mức nào,  giúp Hoài Dương vượt qua giai đoạn đó một cách  định.
“Tiêu Yến An, tình hình Hoài Dương lúc bấy giờ cũng như  ?” Tiêu Văn Tuyên đột nhiên hỏi.
“ , nhưng Hoài Dương  sáu sách lược binh dịch,  tiên  giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc, những  rời khỏi quân đội đều  an trí thỏa đáng, nên mới  xảy  đại động loạn.” Tiêu Yến An nhẹ giọng giải thích.
“Vậy  , Hoài Dương Vương  điều tra những tướng sĩ ở Yến Thành, liệu  xảy  động loạn ?” Tiêu Văn Tuyên  chút lo lắng.
“Điều  còn  xem xử lý thế nào. Hơn nữa, cuộc điều tra    giống với tình hình Hoài Dương, bằng chứng  xác thực, tự nhiên   việc theo luật pháp. Bằng , uy tín của luật pháp  sẽ  chịu thử thách nghiêm trọng.”
“Nếu theo luật pháp xử trí, những   đều là tội chết!”
“Vậy thì đều g.i.ế.c hết ! Hoàng thượng thử nghĩ xem, đây mới chỉ là mười vạn đại quân ở Yến Thành thôi. Đại Hạ hiện giờ  đến tám mươi vạn đại quân, quân đóng giữ ở những nơi khác, lẽ nào    hơn ? Tình hình  lẽ đều như , chỉ là  bại lộ  mà thôi.”
Tiêu Văn Tuyên  tiếp lời, mà  chằm chằm  Tiêu Yến An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1196.html.]
Y vẫn luôn cho rằng, Tiêu Yến An chỉ là một tên vô dụng,  ngờ,   thể   những lời như   mặt y.
Trong lòng y  thể kiểm soát mà dâng lên một tia cảm giác nguy cơ.
“Hoàng thượng, thần đột nhiên nghĩ  trong phủ còn  việc, thần xin cáo lui .” Tiêu Yến An chắp tay hành lễ  lui  ngoài.
Kỷ Sơ Hòa ở trong phủ chờ Tiêu Yến An từ cung trở về.
Bên ngoài vẫn còn  ẩm  mưa,  lá chuối trong sân, từng giọt nước tí tách rơi xuống. Những chiếc lá chuối rộng lớn  khi  nước mưa rửa trôi, càng thêm xanh biếc.
Kỷ Sơ Hòa mặc một chiếc váy lụa mỏng màu vàng nhạt  ở hành lang, vươn tay hứng lấy những giọt nước rơi từ lá cây xuống.
Sắc vàng nhạt và xanh biếc hòa trộn thành khung cảnh kinh diễm nhất nơi góc .
Tiêu Yến An vốn đang bước chân vội vã,  thấy bóng dáng Kỷ Sơ Hòa, liền lập tức dừng .
Thiên Hỉ đang cầm dù suýt chút nữa đ.â.m  lưng Tiêu Yến An.
Y ngẩng đầu lên, phát hiện Thế tử   Phu nhân đến mê mẩn, y vội vàng lùi  mấy bước, lặng lẽ rút lui.
Kỷ Sơ Hòa   , thấy Tiêu Yến An  trở về, nàng nhạt nhẽo gọi một tiếng: “Thế tử.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Phu nhân, bên ngoài  ẩm nặng,    ở hành lang ?” Tiêu Yến An bước tới, phát hiện giữa mái tóc Kỷ Sơ Hòa  những giọt nước li ti lấm tấm.
Y  tự chủ  mà đưa tay lau  những hạt nước đó, động tác và thần thái đều như đối đãi với một trân bảo hiếm .
“Phu nhân, nếu như thời gian  thể  ngược thì   bao.”
“Ý gì?” Kỷ Sơ Hòa  hiểu Tiêu Yến An lúc   biểu đạt điều gì.
“Không  gì,   bừa thôi.” Tiêu Yến An  lảng tránh, “Vừa   đường  trở về,  bách tính đều đang bàn tán chuyện Yến Thành. Sao nhanh như  mà     vụ án ở biên giới Yến Thành  điều tra xong ?”
“Mức độ quan tâm của bách tính càng lớn, tương ứng, áp lực khi xử lý chuyện  cũng càng lớn, ảnh hưởng cũng càng lớn.”
“Ta thấy Hoàng thượng khá hoang mang,    với y  xử trí theo luật pháp, nhưng y cũng  biểu thái rõ ràng.”