“Vậy thần  tối nay   thơ cho Hoàng thượng  ?” Vệ Nhan vẻ mặt thẹn thùng hỏi.
Thường Như trong lòng một trận ghê tởm.
Nâng chén nước uống một ngụm, cũng  thể áp chế .
“Hoàng thượng,  xin cáo lui .”
“Thường nương nương, sự kiện náo nhiệt thế  còn  xem xong, nương nương   về  ?” Vệ Nhan   bỏ qua Thường Như, cố ý lớn tiếng .
“Đang mang thai mà,  chút buồn nôn,  nôn một chút  sẽ  .” Thường Như lạnh giọng đáp.
Vẻ mặt Vệ Nhan  chút khó coi.
Thường Như đây là mượn cớ mang thai để  nàng  ghê tởm ! Lại còn  nôn một chút! Chắc chắn là cố ý.
Cuộc thi đua ngựa kết thúc, Quý Song Song quả nhiên giành  vị trí thứ nhất.
Tiếp theo, chính là cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Trong  những   tham gia đua ngựa, hơn một nửa  đăng ký thi cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Chỉ riêng tham gia đua ngựa  đủ tốn thể lực , nếu tham gia thêm cưỡi ngựa b.ắ.n cung nữa, những    rèn luyện  thật sự  thể chịu nổi.
Hơn nữa, lát nữa còn  kích cúc nữa.
Thấy Quý Song Song cưỡi ngựa, giương cung b.ắ.n  bia, Kỷ Sơ Hòa cũng  khỏi tán thưởng một câu, thể lực của Quý Song Song thật !
Cuộc thi cưỡi ngựa b.ắ.n cung kết thúc.
Lại là Quý Song Song giành  vị trí đầu tiên.
Quý Song Song cưỡi ngựa  về phía , chủ yếu là để khoe khoang.
Cuộc thi kích cầu còn nửa canh giờ nữa mới bắt đầu, nàng cũng cần nghỉ ngơi một lát, lát nữa mới  thể  giành  sự tán thưởng của cả trường.
Vừa  màn trình diễn của nàng, Tiêu Yến An chắc chắn  thấy hết, còn  thể thờ ơ ?
Nàng cảm thấy, nàng    thu hút ánh mắt của tất cả nam nhân  mặt tại đó.
Tiêu Yến An đang cãi  với Vinh Khanh Khanh,  hề phát hiện Quý Song Song   tới đây.
“Tham kiến Hoàng thượng.” Quý Song Song xuống ngựa hành lễ với Tiêu Văn Tuyên.
“Quý tiểu thư miễn lễ, mau  xuống nghỉ ngơi .” Giọng điệu của Tiêu Văn Tuyên mang theo một tia quan tâm.
“Tạ Hoàng thượng.” Quý Song Song liếc  về phía Tiêu Yến An một cái,  đó mới trở   cạnh Ninh Tích Quận chúa.
“Người , đem tất cả những loại quả  mặt trẫm đưa cho Quý tiểu thư.” Tiêu Văn Tuyên lập tức hạ lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1220.html.]
Cung nữ lập tức mang những trái cây tươi đựng trong chén lưu ly đến  mặt Quý Song Song.
“Tạ Hoàng thượng.” Quý Song Song cầm một quả lên ăn.
Tiêu Văn Tuyên  nàng, đáy mắt tràn đầy ý .
“Quý tiểu thư, nếu nàng thắng cuộc thi kích cầu, đó sẽ là tam liên thắng. Nếu nàng  thể giành  tam liên thắng, trẫm  thể ban cho nàng một tâm nguyện.”
“Tâm nguyện?” Quý Song Song lập tức phấn chấn tinh thần, “Có   đưa  tâm nguyện gì Hoàng thượng cũng sẽ giúp  đạt thành ?”
“Chỉ cần là điều trẫm  thể  , đều  thể.” Tiêu Văn Tuyên hy vọng Quý Song Song  thể công khai đề xuất việc nhập cung  phi.
Như  thì bên Thái Hoàng Thái hậu sẽ dễ xử lý hơn.
“Được! Hoàng thượng, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Người tuyệt đối   chối bỏ  đấy!”
“Trẫm   thể chối bỏ.”
Quý Song Song trong lòng cũng bắt đầu tính toán nhỏ.
Chờ nàng và Tiêu Yến An gạo sống nấu thành cơm chín, nàng sẽ  thỉnh cầu Hoàng thượng, xin Hoàng thượng ban hôn cho nàng và Tiêu Yến An, nhất cử lưỡng tiện!
Ninh Tích Quận chúa  cạnh Quý Song Song,  thể từ ánh mắt của Quý Song Song mà    toan tính của nàng.
Chẳng mấy chốc, nửa canh giờ  trôi qua.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cuộc thi kích cầu bắt đầu.
Quý Song Song  về phía Tiêu Yến An một cái,  như  tiêm m.á.u gà mà lên trận.
Kỷ Sơ Hòa  bóng lưng Quý Song Song,  khỏi  một câu, “Thể lực của nàng  dường như còn mạnh hơn cả nam tử.”
“Sao  thể,   cố ý nhường nàng  thôi.” Tiêu Yến An vội vàng tiếp lời.
“Chỉ riêng trận đua ngựa đó, nếu  mà tham gia, e là cũng mệt c.h.ế.t .” Giọng điệu của Kỷ Sơ Hòa mang theo một tia ngưỡng mộ.
Tiêu Yến An trong lòng  bắt đầu chua chát, “Đó là vì    trận, phu nhân, nếu  mà , nàng  mà thắng  một trận, …”
“Huynh thế nào?” Vinh Khanh Khanh vội vàng tiếp lời.
Tiêu Yến An lườm nàng  một cái, “Ta  ngược tên ! Ngươi nghĩ,  chỉ  thể thắng ba trận ? Đó là vì cuộc thi chỉ  ba trận thôi.”
“Phải  , nếu  sáu trận,  cũng  thể thắng sáu trận, dù  dựa  miệng cũng  thể thắng mà.”
“Ngươi mau về chỗ  của  !” Tiêu Yến An thật  xách Vinh Khanh Khanh lên, ném về chỗ  của nàng .
“Thế tử biểu ca,   xem   cùng tứ ca của  thì   mấy, cớ  cứ  qua bên ,  và tẩu tẩu  thiết một chút  cũng  đến  phiền chúng .”
“Vinh Khanh Khanh, là ai  phiền ai?” Tiêu Yến An phản bác.