“Bẩm Hoàng thượng, lực đạo  nếu mạnh thêm một chút, xương cốt của Thục phi nương nương e rằng khó tránh khỏi gãy lìa, nhưng dù thế nào, cũng cần bôi thuốc để tránh vết thương sưng đỏ và đau nhức.”
Ồ hố, nếu các bạn nhỏ thấy 52 Thư Khố  tệ, nhớ sưu tầm trang web https://www.52shuku.vip/yanqing/16b/bjY8C.html hoặc giới thiệu cho bạn bè nhé~ Xin đó (>.<). Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng, Hướng dẫn tìm sách, Văn đấu trạch, Song trùng sinh
--- Trang 532 ---
“Vậy mau  lấy thuốc.”
“Vâng.” Thái y lui xuống.
Trong phòng, chỉ còn  Vệ Nhan và Tiêu Văn Tuyên.
Tiêu Văn Tuyên nhẹ nhàng ấn  vết thương.
“A ~ Đau ~” Vệ Nhan vội vàng rụt  .
Nàng vốn dĩ  nhỏ nhắn, co  như   càng thêm yếu đuối, khiến    kìm  lòng  che chở, huống hồ trong mắt còn vương lệ, mi cong ướt át, ai  cũng  ôm nàng  lòng.
Tiêu Văn Tuyên ôm chặt lấy nàng.
--- Chương 726: Cùng chiêu thức, hiệu quả khác biệt ---
Vệ Nhan lập tức áp sát  lòng , Tiêu Văn Tuyên cảm nhận   ấm và ẩm ướt ở ngực.
“Sao   nữa ?”
“Hoàng thượng, thần  cứ nghĩ,   Quý phi , sẽ  còn thích thần  nữa! Người trong cung đều , thần   thất sủng ,   sẽ  còn nhận  sủng ái của Hoàng thượng nữa, thần  sợ lắm.”
Lời của Vệ Nhan, từng chữ như mũi kim đ.â.m  tim Tiêu Văn Tuyên.
“Hồ đồ, ai  nàng thất sủng! Trẫm    thể  thích nàng!”
Tiêu Văn Tuyên cúi đầu hôn lên môi Vệ Nhan.
Vốn dĩ chỉ  an ủi nàng một chút,  ngờ,   kiềm chế .
Vốn dĩ, Tiêu Văn Tuyên    sẽ về ngay, Ngự Thư phòng còn  các đại thần đang chờ bàn chính sự.
Kết quả, đến tận hoàng hôn, cũng  đợi  Hoàng đế, đành  tự rời cung về nhà.
…
Quý Song Song bắt  mèo hoang, vui vẻ  tìm Thường Như.
Trong cung, nàng quả thật  cô đơn.
Vì , bất kể gặp chuyện gì, nàng đều  tìm Thường Như để chia sẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1231.html.]
“Nghe ,   khi bắt mèo hoang  xung đột với Thục phi? Còn động thủ đánh Thục phi?”
“Tỷ tỷ, tỷ cũng nghĩ như  ? Sự tình căn bản   như thế,  một lòng  bắt con mèo hoang , ai ngờ Thục phi  bày nhiều cúc hoa như  trong Ngự Hoa Viên, vốn dĩ là chỗ trống trải, nàng  bày nhiều hoa như  thật là vướng víu! Những đóa hoa của nàng  còn  trầy móng vuốt của con mèo nữa!”
Quý Song Song vẻ mặt bất mãn, “Nàng    đánh nàng , rõ ràng là nàng  tấn công   mà! Nếu sớm  ,    thu lực, để nàng  ,  đánh nàng  rốt cuộc là hậu quả thế nào! Để nàng  nếm thử mùi vị đứt gân động xương.”
Thường Như    những điều .
Trong lòng nàng,  những nghi ngờ khác.
“Muội ,    vì  Thục phi  bày nhiều cúc hoa như  trong Ngự Hoa Viên ?” Thường Như đột nhiên hỏi.
“Giống nàng  là tiểu thư khuê các yếu đuối, bày ít hoa cũng là chuyện bình thường mà?”
“Nàng  đang tranh sủng đó! Từ khi   nhập cung, Hoàng thượng vẫn luôn độc sủng  , Thục phi liền thất sủng , tự nhiên sợ Hoàng thượng từ nay  còn thích nàng  nữa, cho nên, trăm phương ngàn kế cũng  giành  sủng ái của Hoàng thượng.”
Quý Song Song lúc  mới phản ứng , thờ ơ : “Nàng  tranh thì tranh  thôi.”
Thường Như nghi hoặc nhíu mày.
Quý Song Song thật sự  quan tâm chút nào!
, vì   vội vàng nhập cung, còn xảy  quan hệ với Hoàng thượng  chứ?
Nàng vẫn luôn nghĩ, Quý Song Song là  nhập cung.
Ninh Tích quận chúa mới giúp Quý Song Song một tay như , bây giờ nghĩ , thủ đoạn  dường như  chút thừa thãi .
Nàng   rõ ngọn ngành chuyện , điều  đối với nàng mà , vô cùng quan trọng.
Hiện giờ nàng đang sống trong thế kẹt.
Nàng  còn tin Tiêu Văn Tuyên, cũng  thể   tin Thái Hoàng Thái Hậu.
Nàng  thể  yên chờ chết,  tự tìm cho  một con đường.
“Sau    đừng ngây thơ như  nữa, hôm nay, Hoàng thượng vì  ở bên nàng , ngay cả mấy vị đại thần trong Ngự Thư phòng cũng quên mất . Muội   thể  nàng  tính kế, đừng để Hoàng thượng rời lòng.” Thường Như  vẻ lo lắng cho Quý Song Song mà khuyên nhủ.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Rời lòng với Hoàng thượng?” Quý Song Song khẽ  một tiếng.
Thường Như càng thấy thái độ của Quý Song Song  bình thường.
Nàng  thăm dò hỏi: “Muội     thích Hoàng thượng ? Ta ,   chắc chắn là quá đau lòng, cho nên mới giả vờ kiên cường,   những lời trái lòng , đều là nữ nhân,     thể hiểu  tâm trạng của  .”
“Tỷ tỷ, thật sự   như tỷ nghĩ .” Quý Song Song vội vàng phủ nhận.
“Vậy là thế nào?” Thường Như vội vàng truy hỏi.