“Nương ,    , y phục của Hựu nhi đều do phu nhân đích  . Có lẽ, Hựu nhi trong lòng phu nhân thật sự khác biệt. Đứa con  sinh  là thứ tử thì là thứ tử , Thế tử đều  nổi giận với  ,   thể để mất sủng ái của Thế tử nữa.” Giọng  Lâm Tư Ưu  đầy lo lắng.
“Ưu Ưu, nương là  từng trải, nương còn hại con ? Nếu con  tự tranh thủ một chút,   đứa con  sẽ  kém  một bậc. Cũng là con của Thế tử, cũng là do  thất sinh ,  , con của con sẽ  hành lễ với đứa con do Đông di nương sinh . Nếu là nhà bình thường thì còn đỡ, nhưng đây là hoàng tộc, là cháu trai  phong Vương đó.”
“Ngai vị Hoài Dương Vương tương lai, nhất định sẽ do Thế tử kế thừa,  Thế tử thì ? Ai sẽ kế thừa? Chẳng lẽ con   tranh đấu cho con cái của  ?”
Thanh âm của Lâm phu nhân  phần kích động.
Miên Trúc lúc  mới , vì  Lâm Tư Du  trở nên như hiện tại.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trước đây, Lâm Tư Du   đứa con trong bụng, hình như cũng liên quan đến Lâm phu nhân . Lâm phu nhân lo lắng Lâm Tư Du mang thai quá sớm sẽ ảnh hưởng đến sự sủng ái của Thế tử dành cho Lâm Tư Du, càng lo hơn, khi Lâm Tư Du mang thai, sẽ   mới nhập phủ, cướp  sự sủng ái của Lâm Tư Du.
Những lời tiếp theo, nàng    nữa,  với Bình Nhi một tiếng   về.
Bình Nhi và hai nha  khác  ,  ai nấy tản .
Mọi  đều hiểu rõ trong lòng, phủ Thế tử rốt cuộc nên  lời ai.
Miên Trúc  khi  xong việc phu nhân dặn dò,  về phục mệnh, tiện thể kể  cuộc đối thoại giữa Lâm Tư Du và mẫu  nàng, Lâm phu nhân.
“Phu nhân, theo  thấy, Lâm phu nhân  trông  vẻ thật thà chất phác, hóa  là vì   cơ hội gả  hào môn, gả cho một lang trung thanh bần, trượng phu  nạp nổi  thất,  cho Lâm phu nhân  đất dụng võ, bây giờ, nữ nhi   nhà cao cửa rộng, ngược   khiến bà   thể phát huy bản lĩnh.” Miên Trúc tổng kết.
Kỷ Sơ Hòa  khỏi bật , “Ngươi , cũng  vài phần đạo lý.”
“Không thể để Lâm phu nhân  ở  lưng Lâm di nương mà xúi giục , những lời  đó     nữa,   chừng, bà   đưa  chủ ý tồi tệ nào cho Lâm di nương, mà Lâm di nương  mềm tai, dễ  theo.”
“Nàng   lựa chọn tin lời mẫu  ,  khác dù  ý  nhắc nhở, nàng cũng sẽ  ,  cần quản nàng, đường là nàng tự  . Chỉ cần sai  theo dõi Lâm phu nhân thật kỹ, gần đây đế đô  loạn, đừng để Lâm phu nhân   khác lợi dụng là .”
“Vâng.” Miên Trúc lập tức gật đầu.
Sau khi Lâm phu nhân rời , Lâm Tư Du ngã bệnh.
Yếu ớt vô lực, đôi khi còn  mê sảng.
Tiêu Yến An   tin , vội vàng  thăm hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1264.html.]
Phủ y chẩn trị một lát, nhất thời cũng  thể xác định mắc bệnh gì, may mà đứa bé   gì đáng ngại.
“Thế tử, Thế tử…” Lâm Tư Du yếu ớt gọi một hai tiếng.
Tiêu Yến An  tới, nắm lấy tay nàng, “Không ,  ở đây.”
“Thế tử, đứa bé   chứ?”
“Đứa bé  , nàng  cần lo lắng.”
Lâm Tư Du đột nhiên bật , “Khi còn nhỏ,   từng gặp một thầy bói, ông     mệnh tiện phúc mỏng,  gánh nổi đại phú đại quý, xem , lời ông   quả nhiên linh nghiệm.”
Tiêu Yến An   lời , sắc mặt liền trở nên ngưng trọng.
Hắn từ từ buông tay Lâm Tư Du , vẻ lo lắng trong mắt đều biến mất.
“Vị thầy bói   trúng điều gì?” Tiêu Yến An trầm giọng hỏi.
“Thiếp  vốn là một nha đầu thôn dã,   thể  phủ Thế tử, trở thành  thất của Thế tử, còn mang cốt nhục của Thế tử, lấy  phận thấp hèn, mang thai con cháu Hoàng tộc, đây chẳng  là đại phúc đại quý ? E rằng    chịu nổi phúc khí như , sẽ  hại bản  và hài nhi   đời.”
Lâm Tư Du  đến đáng thương,  Tiêu Yến An xót thương nàng.
, Tiêu Yến An một chút cũng  lo lắng như nàng tưởng tượng.
Chẳng lẽ, Thế tử  tin thuyết  ?
, vở kịch  mở màn, nàng chỉ  thể tiếp tục diễn.
--- Chương 745: Diễn đến cùng, cuối cùng cũng chịu hé răng ---
“Vậy  phương pháp hóa giải nào ?” Tiêu Yến An cố ý thuận theo lời Lâm Tư Du mà hỏi.
“Thiếp  cũng  ,  lẽ cần mẫu  của   tìm cách tìm vị thầy bói , xem vị thầy bói đó  thể cứu   .”
“Nàng cứ nghỉ ngơi cho ,  sẽ tự   tìm Lâm phu nhân, để bà   tìm vị thầy bói .”
“Được.”