Nàng tuyệt vọng chạy đến bãi tha ma  tìm t.h.i t.h.ể cha  , t.h.i t.h.ể  tìm , nhưng  gặp một .
Hắn ,  tên là Triều Tứ Hải.
Hắn hỏi nàng   kẻ thù của nàng là ai ? Có  gia tộc của nàng  xảy  chuyện gì ?
“Ta chỉ , kẻ thù của  là La gia, là La Hằng, là La Quý phi!” Nàng trả lời câu hỏi của Triều Tứ Hải.
Triều Tứ Hải kể   bộ những gì gia tộc nàng  trải qua.
Nghe  tin , nàng lập tức ngất xỉu.
Khi tỉnh ,  là ba ngày .
Triều Tứ Hải hỏi nàng, “Có nguyện ý ở  bên cạnh  ?”
Nàng gật đầu, nàng  chỉ  sống sót, mà còn  báo thù cho cha  và   của !
Triều Tứ Hải  dạy nàng  nhiều thứ,  , nàng  một  phận   mới, trở thành nha  và bước  La gia.
Lại trong quá trình La gia tầng tầng sàng lọc, nàng  vượt trội,  đưa đến bên cạnh Tứ hoàng tử,  đó, từng bước một trở thành thị nữ  cận của Tứ hoàng tử.
Cuối cùng, nàng cuối cùng  tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Tiêu Văn Tuyên.
Mặc dù, trong  những  La gia, chỉ  Tiêu Văn Tuyên c.h.ế.t  tay nàng, nhưng nàng cũng cảm thấy   báo thù  cho cha  và  .
Tố Tố rửa sạch mùi m.á.u tanh  , còn  một bộ quần áo mới  mới trở về Thế tử phủ gặp Kỷ Sơ Hòa.
Kỷ Sơ Hòa  trang phục của Tố Tố, mắt nàng sáng lên.
--- Chương 763: Bắt đầu thu lưới,  ai thoát  ---
Ngày thường, Tố Tố đều mặc y phục màu trắng,    mang màu sắc nào khác, giờ đây, nàng  khoác lên một bộ váy màu xanh lam.
Tố Tố bước tới, quỳ xuống  mặt Kỷ Sơ Hòa, dập đầu thật sâu.
“Yến Cẩn bái kiến phu nhân.”
Từ khoảnh khắc  trở , nàng  trở thành Cẩn Nhi thật sự.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cũng tìm   họ của .
Nàng tên Yến Cẩn.
“Mau  lên .” Kỷ Sơ Hòa đích  đỡ nàng dậy.
…
“Hoàng thượng  thích khách! Người , Hoàng thượng  thích khách!” Trong cung vang lên một tiếng kêu thê lương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-1294.html.]
Một tiểu thái giám dọc theo hành lang, điên cuồng chạy.
Thị vệ nhất thời tràn  tẩm cung của Tiêu Văn Tuyên, chỉ thấy Tiêu Văn Tuyên  trong vũng máu, một con d.a.o găm cắm ở vị trí trái tim,  sớm tắt thở, xung quanh nào còn bóng dáng thích khách.
Vũ Dương Hầu cùng những  khác còn ở trong cung  rời , lập tức chạy nhanh đến tẩm cung của Tiêu Văn Tuyên.
“Hoàng thượng  !” Vũ Dương Hầu lớn tiếng hỏi.
“Tể tướng đại nhân! Hoàng thượng  giá băng !”
Những  cùng đến   tin , như trời sập.
“Mọi  đừng hoảng sợ! Người , lập tức thông báo Hoài Dương Vương trở về Đế Đô!” Vũ Dương Hầu quả quyết .
“Tể tướng đại nhân, ngài lúc  mời Hoài Dương Vương trở  Đế Đô, là  để Hoài Dương Vương kế vị?” Có  chất vấn.
“Ta chỉ là một bề ,   quyền chủ tể việc kế vị ngai vàng, lúc  để Hoài Dương Vương về Đế Đô, là cần y đến chủ trì đại cục!” Vũ Dương Hầu trầm giọng .
Y  như , tự nhiên  ai  thể phản đối.
…
Lúc , La Kế Huân  tìm thấy Quý Chính Huy.
Đội quân hai bên đang đối đầu.
“Quý Chính Huy, ngươi mau giao đứa bé , và nhận  với Hoàng thượng,  lẽ Hoàng thượng còn  thể tha cho ngươi một mạng,  khuyên ngươi đừng cố chấp nữa!”
“Ta  ngươi đang  ý đồ gì, ngươi  Thái Hoàng Thái Hậu và Hoàng thượng lưỡng bại câu thương, ngươi tiện lợi dụng đứa bé  để kiếm lợi, kế hoạch của ngươi chắc chắn sẽ thất bại, Thái Hoàng Thái Hậu  thua, Hoàng thượng  nắm giữ cục diện!”
Quý Chính Huy vẫn đang chờ tin tức từ thám tử của  ở Đế Đô.
Y cần  tình hình thực sự ở Đế Đô, mới  thể xác định bước tiếp theo nên  gì.
“Phụ , theo tình hình trong cung, Hoàng thượng đối đầu với Thái Hoàng Thái Hậu, khả năng thắng  lớn, Thái Hoàng Thái Hậu   thể dễ dàng thất bại như  chứ?” Quý Song Song cũng cảm thấy  đúng.
“Đợi  của chúng  trở về, sẽ  tình hình thực tế, chúng  cứ dây dưa với La Kế Huân .” Quý Chính Huy cũng  lo lắng.
Người của y và  của La Kế Huân nếu thực sự đánh ,    thể cầm cự .
La Kế Huân  hết kiên nhẫn,   lãng phí thời gian với Quý Chính Huy nữa.
“Người , công phá  trong, đoạt  đứa bé!” La Kế Huân lập tức hạ lệnh.
“La tướng quân!” Tứ Đức lập tức gọi, chỉ thấy  vội vàng đến  mặt La Kế Huân, “La tướng quân, trong cung   tin truyền , Hoàng thượng…”
“Hoàng thượng  ?” La Kế Huân lập tức truy hỏi.
“Hoàng thượng giá băng .” Tứ Đức  xong, lập tức rặn  hai giọt nước mắt.
“Không thể nào! Hoàng thượng rõ ràng  kiểm soát  cục diện !” La Kế Huân nắm chặt cổ áo Tứ Đức, “Ngươi     tin giả ?”