“Ta chỉ là tình cờ  ngang qua,  lúc thấy Đông di nương ở đây,  ? Đông di nương dựa  sự sủng ái của phu nhân mà  coi ai  gì, ngay cả một tiếng chào cũng  thèm đánh ?”
Đông Linh đắc ý sờ sờ chiếc trâm nhung hoa  đầu, “Phu nhân sủng ái  thì ? Phu nhân  chỉ thưởng tiền cho , còn cho   khỏi phủ  dạo mua đồ,  còn  cho ngươi  một chuyện, phu nhân còn dùng Phù Quang Cẩm may cho  một bộ y phục đấy! Phù Quang Cẩm! Từ di nương, ngươi  ?” Đông Linh cố ý kích động Từ Yên Nhi.
Từ Yên Nhi quả thực  dám tin Kỷ Sơ Hòa  hào phóng với cái tiện nhân Đông Linh  đến !
“Còn Phù Quang Cẩm, ngươi xứng ?”
“Phu nhân   xứng,  liền xứng, Thế tử   cũng  sủng ngươi ? Có bản lĩnh, ngươi  tìm Thế tử mua cho ngươi một tấm Phù Quang Cẩm may một bộ y phục !”
“Ngươi…” Từ Yên Nhi tức giận, lời  nghẹn  trong cổ họng.
“Bộ y phục Phù Quang Cẩm của  , chọn loại vải giống hệt bộ màu vàng nhạt   phu nhân mặc đấy!” Đông Linh tiếp tục kích động Từ Yên Nhi.
“Chỉ ngươi thôi! Phù Quang Cẩm mặc   ngươi cũng là một trò ! Ngươi còn chọn loại vải giống phu nhân, ngươi  dung mạo và khí chất của phu nhân  chứ!” Từ Yên Nhi tức giận phản bác.
“Ôi chao chao! Ta cứ nghĩ ngươi cả ngày tự cho  là đúng, cho rằng  là tiên nữ giáng trần  ai sánh bằng! Hóa , ngươi cũng  phu nhân dung mạo khí chất đều hơn , ngươi so với phu nhân một kẻ là gà rừng một kẻ là phượng hoàng, Từ di nương, cuối cùng ngươi cũng  chút tự   !”
“Ngươi mới là gà rừng! Ngươi mặc cùng loại vải  cạnh phu nhân, mới đúng là gà rừng và phượng hoàng so sánh! Ngươi đắc ý cái gì chứ!”
“Vậy thì  giống,  là di nương, tuy vải giống , nhưng kiểu dáng  thể giống phu nhân , của  chỉ cần tiểu gia bích ngọc là  , phu nhân cao quý đoan trang,   cạnh nàng , chính là để  lá xanh cho nàng ! Ta  giống một  ,  tự  , còn  tranh giành hào quang với phu nhân.”
Từ Yên Nhi  chiếm  lợi, còn  Đông Linh  nhục một trận.
Nhìn bóng lưng Đông Linh    ngân nga, trong lòng đừng  là tức giận đến mức nào.
Chẳng  chỉ là một chiếc trâm nhung hoa ?
Chẳng  chỉ là một bộ y phục Phù Quang Cẩm ?
Thế tử cũng sẽ mua cho nàng !
Tin tức Đông Linh gặp Từ Yên Nhi và cãi  truyền đến tai Kỷ Sơ Hòa.
“Con bé Đông Linh  quả nhiên  trưởng thành hơn .” Kỷ Sơ Hòa khẽ .
“Tiểu thư,   tính toán gì ?” Kỷ ma ma khẽ hỏi.
Miên Trúc cũng vội vàng đặt việc trong tay xuống, vẻ mặt hóng hớt chờ tiểu thư trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-198.html.]
“Ta suy nghĩ một chút, nếu Từ Yên Nhi sinh hạ đích trưởng tử của Thế tử , quả thực   chuyện …”
Kỷ ma ma và Miên Trúc  , cả hai đều  chút kinh ngạc.
Tiểu thư  nghĩ thông suốt  ?
Chỉ  Kỷ Sơ Hòa trầm giọng : “Chi bằng để Đông Linh mang thai .”
“A?” Kỷ ma ma và Miên Trúc giật  kinh hãi.
“Tiểu thư, Thế tử  vẻ  Từ Yên Nhi   như , ngay cả Đông di nương cũng  động ,   để Đông di nương  thai  ạ?” Miên Trúc nghi hoặc hỏi.
“Ai    Từ Yên Nhi  .” Kỷ Sơ Hòa  chút tức giận.
Ngày đó  động tay động chân với nàng  đủ chứng minh,     Từ Yên Nhi  !
Đàn ông a.
Bản tính phong lưu.
Chỉ cần thời cơ thích hợp, nữ tử ôn hương nhuyễn ngọc chủ động đến bên, nam nhân nào  thể từ chối ?
“Nếu Đông di nương mang thai , đối với chúng   lợi mà  hại.” Kỷ ma ma đồng tình gật đầu.
Aizzz, quý bằng hữu nếu cảm thấy Thư khố 52  tệ, nhớ lưu giữ địa chỉ trang mạng https://www.52shuku.vip/yanqing/16b/bjY8C.html hoặc giới thiệu cho bằng hữu nhé~ Làm ơn đó! (>.Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng Tìm sách Cung đấu Văn Song Trọng Sinh
--- Trang 85 ---
“Vậy thì tạo một chút cơ hội ,  hết cứ để Thế tử và Từ Yên Nhi nảy sinh mâu thuẫn, Đông Linh mới  thể thừa cơ chen chân . Với tính cách của Từ Yên Nhi, nàng  chắc chắn   thấy Đông Linh lấn át hào quang của . Cứ bảo tú nương ưu tiên bộ y phục của Đông Linh ,  cần bận tâm đến của .” Kỷ Sơ Hòa khẽ dặn dò.
“Dạ, tiểu thư.”
Chỉ trong ba ngày, y phục mới của Đông Linh    xong.
Đông Linh  bộ y phục mới, quả thực  dám tin.
“Kỷ ma ma,  mà nhanh  ạ!”
“Phu nhân dặn, ưu tiên  của di nương .” Kỷ ma ma  đáp.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Tạ ơn Phu nhân!” Đông Linh kích động cầm y phục lên ướm thử, “Đẹp quá, thật sự quá !”