Chỉ dựa  một  Thẩm Thừa Cảnh, mà  thể  nên chuyện ở Hoài Dương thì đúng là mồ mả tổ tiên bốc khói !
Thẩm gia cái đám sa sút đó, nghèo rớt mồng tơi, tiêu xài của hồi môn của nàng, tiền nàng kiếm ,  còn tự cho là thanh cao quý phái, khinh thường nàng kinh doanh.
Nâng bát ăn cơm, buông bát mắng , giả dối đến cùng cực!
Kỷ Thanh Viện cứ thế bất chấp,  màng hậu quả mà lao về phía Thẩm Thừa Cảnh, vạn  đừng hối hận.
Kiếp , Kỷ Thanh Viện và Hoài Dương Vương phủ  còn bất cứ liên quan nào nữa, ngược  còn giúp nàng bớt  vài phiền toái.
Cặp nam nữ khốn kiếp , nàng một kẻ cũng sẽ  bỏ qua!
Chỉ là, nàng   Hoài Dương Vương phủ phát hiện tân nương   đổi , sẽ xử trí nàng như thế nào.
Là cứ sai ,  là đuổi nàng về?
Một trận tiếng bước chân cắt ngang dòng suy nghĩ của Kỷ Sơ Hòa.
Có  đẩy cửa bước .
Người đến là Tư ma ma bên cạnh Hoài Dương Vương phi.
"Kỷ tiểu thư, Vương gia Vương phi mời ngươi đến tiền sảnh  chuyện."
Kỷ Sơ Hòa vén khăn che mặt xuống,  theo Tư ma ma  ngoài.
Tiền sảnh,   chật kín.
Hoài Dương Vương và Vương phi  ở ghế chủ vị, sắc mặt âm trầm.
Bên  phía  là cha của Kỷ Sơ Hòa, Hoài Dương Quận thủ Kỷ Thành và kế mẫu Cảnh thị, hai   sắc mặt hoảng sợ, vô cùng căng thẳng.
Bên trái phía   là tân lang Tiêu Yến An, trong mắt  ẩn chứa vẻ đắc ý.
Cả căn phòng tràn ngập bầu  khí nặng nề và ngột ngạt.
Kỷ Sơ Hòa  bước , ánh mắt của tất cả   đều đổ dồn về phía nàng.
Đặc biệt là kế mẫu của nàng, ánh mắt giận dữ như  thiêu cháy nàng thành một lỗ hổng.
Cũng ,  hận mới là lạ.
Một lòng  gả con gái   Vương phủ, bay lên cành cao  phượng hoàng, kết quả, con gái    đưa  cái nhà hàn môn sa sút đó.
Sự chênh lệch , quả thực  nhỏ chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-2.html.]
Vương phi   đánh giá Kỷ Sơ Hòa,  ngờ đích trưởng nữ Kỷ gia  đoan trang đến thế,  một vẻ  khí chất và trang nghiêm,  thuận mắt hơn cả Kỷ Thanh Viện.
"Bái kiến Vương gia, Vương phi, cha, mẫu ." Kỷ Sơ Hòa cử chỉ  chừng mực, tiến lên hành lễ.
"Kỷ Sơ Hòa, tin tức từ Thẩm gia truyền đến, tân nhân  động phòng, hôn sự   thể đổi   nữa. Ngươi cũng  cùng Thế tử bái đường hành lễ,   cứ sai , để ngươi  Thế tử phu nhân của Vương phủ,  cùng phụ mẫu ngươi bàn bạc qua, ngươi  đồng ý ?" Vương phi chậm rãi mở lời hỏi.
"Ta  đồng ý!" Tiêu Yến An nhanh chóng cất tiếng, "Phụ vương, mẫu phi,  đưa nhầm , thì hãy đưa Kỷ Sơ Hòa về!"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hôn sự , Tiêu Yến An từ đầu   đồng ý.
Kỷ Thanh Viện cũng là do Vương phi ép  cưới.
Bây giờ,  đổi thành Kỷ Sơ Hòa,  thà nhận mới là lạ!
Vương phi   Tiêu Yến An gây  một màn lớn trong tân phòng, còn  kịp trách cứ .
Lại thấy   nhân cơ hội gây sự, một chút kiên nhẫn cũng  còn.
"Ngươi  bái đường với Kỷ Sơ Hòa, nàng chính là thê tử của ngươi."
"Các  coi bổn thế tử là gì, bổn thế tử  chịu nổi ủy khuất !  là sai,   thể tùy tiện cứ sai  ? Bổn thế tử nhất định  từ hôn!"
"Đã  cửa Vương phủ của , chính là  của Vương phủ !  thì cứ sai, đây là duyên phận trời ban! Ý trời  thể trái!" Giọng điệu của Vương phi cực kỳ  sức uy hiếp,  cho phép nghi ngờ.
Tiêu Yến An còn  mở miệng, Vương phi một ánh mắt lạnh lẽo b.ắ.n tới, thấp giọng uy hiếp: "Ngươi thực sự cho rằng   dám g.i.ế.c nàng !"
【Chương 2: Khéo dùng quyền thế, trừng trị ác nô】
Khí diễm của Tiêu Yến An lập tức yếu hẳn , âm thầm nắm chặt hai nắm đấm.
Hắn  đầu trừng mắt  Kỷ Sơ Hòa,  hề che giấu sự chán ghét đối với Kỷ Sơ Hòa.
Kỷ Sơ Hòa cũng đánh giá Tiêu Yến An một cái.
Tiêu Yến An sinh  tuấn dật phi phàm, mắt sáng răng trắng, làn da còn trắng hơn cả nữ tử, một thiếu niên lang  trai như , ai  thấy cũng  thể rời mắt.
, tính tình   thể khen ngợi , hơn nữa còn là một công tử bột bất tài vô dụng.
"Vương gia, Vương phi, chuyện ngày hôm nay trách nhiệm   thuộc về hạ quan, là hạ quan  việc bất lợi, đa tạ Vương gia Vương phi tha thứ tội sơ suất của hạ quan." Kỷ Thành  quỳ xuống nhận tội, tuy nhiên tảng đá lớn trong lòng  lặng lẽ  trút bỏ.
Vương phủ bằng lòng cứ sai  mà tiếp nhận Sơ Hòa, thực sự là vạn hạnh.
"Vương phi  chấp nhận hôn sự , Kỷ Quận thủ cũng  cần tự trách nữa." Hoài Dương Vương đáp .
"Đa tạ Vương gia, Vương phi,  hạ quan xin cáo lui ."