Gả nhầm hào môn, chủ mẫu khó đương - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-08-18 07:50:43
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tất cả ánh mắt đều về phía cửa sân.

Chỉ thấy Kỷ Sơ Hòa dắt theo một nữ tử mặc tăng bào bước .

Không truyền rằng tiểu ni cô như tiên giáng trần ?

Sao mặt Thế tử phu nhân giống như một nha đầu nhỏ .

Không chỉ Kỷ Sơ Hòa, ngay cả những bên cạnh nàng cũng đều toát lên vẻ quý phái.

Đông di nương và Miên Trúc, một là thất, một là nha , đều phong thái hơn cả tiểu thư nhà giàu.

Người , thật sự dám đoán phận của hai .

Dưới sự vây hãm của ba , Minh Nhi trong bộ tăng bào tỏ khác biệt, hiển nhiên trở nên lu mờ.

“Bái kiến Thế tử, Thế tử phu nhân.” Mọi đồng loạt hành lễ với hai .

Kỷ Sơ Hòa Tiêu Yến An, mặt vẫn giữ nụ điềm đạm.

Tâm trạng của Tiêu Yến An bất giác nàng an ủi, với : “Không cần đa lễ, đều dậy .”

“Thế tử đến Vân Trạch sơn , thấy cảnh vật Vân Trạch sơn vô cùng cảm khái, càng cày cấy vất vả, còn đặc biệt vẽ một bức tranh Xuân Cày để kỷ niệm, và mang theo một ít vật tư đến Vân Trạch sơn để khao thưởng , đặc biệt là bữa rượu thịt tối nay, Thế tử dặn dặn , nhất định chuẩn thật nhiều, để ăn no uống say.” Giọng Kỷ Sơ Hòa trong trẻo vang lên.

Giọng dịu dàng khiến vô cùng thoải mái, giống như một dòng nước ấm chảy mảnh đất khô cằn trong lòng.

Tiêu Yến An lời Kỷ Sơ Hòa , vô cùng kinh ngạc.

Hắn , đây là Kỷ Sơ Hòa đang giúp cứu vãn hình ảnh.

Tiêu Cẩm Trình trong đám đông Kỷ Sơ Hòa tựa như trăng trời, khỏi siết chặt hai nắm đấm!

Hắn âm thầm liếc mắt hiệu cho Minh Nhi.

Minh Nhi đột nhiên thoát khỏi tay Kỷ Sơ Hòa, bước về phía Tiêu Yến An, mật khoác lấy cánh tay !

“Yến An ca ca, ngờ, những thứ đều do sắp xếp! Chàng thật sự quá !”

--- Chương 124 Khéo léo hóa giải, khó bề tiếp chiêu ---

Mọi ngây cảnh .

Thế

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Còn đang mặt Thế tử phu nhân đó!

Thế tử thật sự vô cùng kiêng nể gì!

Ngay khi đang kinh ngạc thôi, một cảnh tượng càng khiến họ dám tin hơn xảy .

Kỷ Sơ Hòa giơ tay xoa đầu Minh Nhi, vẻ cưng chiều : “Minh Nhi cũng thấy Yến An ca ca lợi hại ? Thật , Yến An ca ca của ngươi còn nhiều ưu điểm đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-216.html.]

Mặt Tiêu Yến An khỏi đỏ bừng.

Mọi : …

Cảnh giống vợ chồng dắt con gái chứ?

Minh Nhi cũng ngây ngốc.

Thế còn khiến nàng đối phó đây?

Tiêu Yến An để lộ dấu vết mà rút tay , với : “Đêm nay cần câu nệ.”

“Thế tử, cơm canh xong, thể dùng bữa !” Thiêm Hỷ chạy tới bẩm báo.

“Tốt, thì dùng bữa thôi!” Tiêu Yến An hạ lệnh.

“Mọi , chúng hãy xếp thành một hàng, cầm bát của lượt múc cơm múc thức ăn, ăn đủ thì đến thêm thức ăn thêm cơm!” Thiêm Hỷ xong, lập tức ùa xếp hàng.

Miên Trúc và Đông Lăng cũng đang giúp phát cơm.

Đột nhiên, Đông Lăng bỏng một chút.

“Đông di nương, chứ?” Miên Trúc quan tâm hỏi.

Mọi một phen kinh ngạc.

Vị thất của Thế tử ?

Kỷ Sơ Hòa nắm tay Minh Nhi về phía Đông Lăng.

“Minh Nhi, ngươi giúp Đông Lăng tỷ tỷ phát cơm một lát ?” Không đợi Minh Nhi mở miệng, Kỷ Sơ Hòa đẩy nàng đến vị trí của Đông Lăng.

Đông Lăng lập tức hiểu ý, vịn cổ tay lui về bên cạnh Kỷ Sơ Hòa.

Kỷ Sơ Hòa thấy cổ tay Đông Lăng bỏng đỏ một mảng, cầm tay Đông Lăng lên nhẹ nhàng thổi.

Mặt Đông Lăng lập tức đỏ bừng đến tận cổ, ngây ngẩn Kỷ Sơ Hòa.

Tiêu Yến An cảnh , trong lòng chua xót khó tả.

Sao cảm thấy Kỷ Sơ Hòa đối với Đông Lăng còn mật hơn cả đối với ?

Mọi cũng thấy cảnh .

Không khỏi nghĩ, hậu viện của Thế tử hài hòa đến ?

Thế tử phu nhân và thất chung sống hòa thuận đến thế, hơn nữa nãy bọn họ cũng để ý, ánh mắt của vị di nương vẫn luôn đặt Thế tử phu nhân, mấy để ý đến Thế tử.

Cảnh tượng tận mắt chứng kiến và những lời đồn đại họ giống chút nào?

Mọi đều múc xong cơm canh, Kỷ Sơ Hòa cũng cho Thiêm Hỷ múc cho mấy họ suất cơm canh tương tự, cứ thế vây quanh những chiếc bàn giản dị cùng bách tính dùng bữa.

Tuy nhiên, cơm canh của Minh Nhi khác, nàng chỉ vài lát rau xanh và một bát cơm trắng.

Loading...