Trái tim  bất giác thắt .
“Phu nhân!”
Thiêm Hỉ  thấy tiếng Thế tử, lập tức tiến lên vén rèm xe, “Thế tử, ngài tỉnh !”
“Phu nhân  ?”
“Phu nhân ở đằng  kìa!” Tay Thiêm Hỉ chỉ về một hướng.
Tiêu Yến An  về hướng Thiêm Hỉ chỉ, chỉ thấy Kỷ Sơ Hòa   một gốc cây, bên cạnh vây quanh một vài lão nhược phụ nữ, những   hẳn là gia quyến của hạ nhân trong trang viên.
Cũng   các nàng đang  chuyện gì,  mặt Kỷ Sơ Hòa mang theo nụ  nhạt, tiểu nha đầu trông chừng mười một, mười hai tuổi  mặt nàng đang thao thao bất tuyệt kể chuyện.
Khóe môi Tiêu Yến An bất giác cong lên, trong mắt tràn đầy nhu tình.
“Thế tử, ngài   qua bên phu nhân ?” Thiêm Hỉ nhỏ tiếng hỏi.
“Không ,  qua đó chỉ sợ sẽ phá vỡ sự    mất.” Tiêu Yến An cứ   mã xa,  về phía Kỷ Sơ Hòa.
“Vậy kẻ hèn  hết lấy chút đồ ăn cho Thế tử.” Thiêm Hỉ lập tức  chuẩn .
Không lâu  đó, Phùng quản sự dẫn theo mấy  vội vàng chạy về.
Trừ  trong trang viên , còn  mấy tá điền và một lão giả tóc bạc phơ.
Phùng quản sự   thấy Kỷ Sơ Hòa, liền kích động quỳ xuống, “Phu nhân, đây chính là tộc trưởng của tộc tá điền , kẻ hèn  thỉnh ông  tới.”
Kỷ Sơ Hòa  dậy hành lễ với tộc trưởng.
“Phu nhân, ngài  kẻ thảo dân  nhụt mất , lẽ  kẻ thảo dân  bái kiến phu nhân mới đúng!” Tộc trưởng    định quỳ xuống.
Kỷ Sơ Hòa vững vàng đỡ lấy ông , “Nghe  tộc trưởng  ngoài tám mươi tuổi, ở Hoài Dương  đây đều là  cao tuổi   má, lễ  là ý  kính trọng bậc trưởng thượng.”
“Phu nhân, chuyện ngài  nhờ Phùng quản sự  ,   cùng   thương nghị ,  thể tạm thời tiếp nhận  trong trang viên, để họ  một chỗ trú  tránh gió che mưa.” Tộc trưởng bày tỏ thái độ.
“Thế thì  quá, đa tạ tộc trưởng. Người trong trang viên sẽ   phiền   quá lâu , Vương phủ nhất định sẽ sớm phái  tới an trí họ. Những ngày   phiền  ,  bạc  hứa sẽ  thiếu một đồng nào.”
“Phu nhân nhân từ khoan hậu, chúng  cũng vô cùng cảm động. Gì mà  phiền    phiền chứ, cũng   bao lâu,  bạc thì  cần .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-286.html.]
“Không, thứ cần  cho, vẫn  cho.” Thái độ của Kỷ Sơ Hòa  kiên định.
“Tuy rằng  đây    nhiều mâu thuẫn, nhưng  đại nạn,   vẫn  thể gạt bỏ hiềm khích cũ, tương trợ lẫn , điều  thật quý giá  bao. Phùng quản sự, ngươi hãy dặn dò xuống , trong  thời gian , nếu  kẻ nào gây sự, khơi mào mâu thuẫn,  nhất định  tha!”
“Vâng, phu nhân cứ yên tâm, chuyện , cứ giao cho kẻ hèn.” Phùng quản sự vỗ n.g.ự.c bảo đảm.
“Vậy   cứ  an trí  .”
“Vâng.” Mọi  dần dần tản .
Kỷ Sơ Hòa    một mảng hoang tàn của trang viên, quả nhiên  còn gì cả.
Ối chà, các bằng hữu nhỏ nếu thấy 52shuku.vip  thì nhớ lưu  địa chỉ https://www.52shuku.vip/yanqing/16b/bjY8C.html hoặc giới thiệu cho bạn bè nhé~ Làm ơn  (> .Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng, Hướng dẫn tìm sách, Tiểu thuyết cung đấu, Song trọng sinh
--- Trang 127 ---
Hỏa hoạn cháy lâu như , ngọn lửa chính mới tắt  lâu, khói đặc vẫn  ngừng bay . May mắn , sân   xây dựng độc lập, xung quanh   kiến trúc nào liền kề, cũng   rừng cây nối liền.
Nếu , cháy như thế , e rằng cả ngọn núi cũng sẽ bốc cháy hết.
<p></p>
Tiêu Yến An còn tưởng rằng việc an trí những  ở trang điền   chờ đến khi y tỉnh  mới tìm cách, nào ngờ,  mở mắt, Kỷ Sơ Hòa  an bài   đấy.
Việc an trí gần nhất tại nhà của những điền hộ  là  nhất.
Thế nhưng, những  ,      xung đột lớn lắm ?
Lại hóa thù thành bạn bằng cách nào?
Kỷ Sơ Hòa bước về phía xe ngựa, "Thế tử,   tỉnh."
"Ừm, tỉnh  lâu , thấy nàng đang bận,    quấy rầy nàng. Vừa   thấy  ở trang điền  đến ở tạm nhà các điền hộ  ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Phải ạ." Kỷ Sơ Hòa gật đầu đáp lời.
"Họ    xung đột ?"
"Oan  đầu, nợ  chủ, kẻ dùng thủ đoạn bỉ ổi, mất hết lương tri là Từ Quý, còn Phùng quản sự ở trang điền ngày thường đối đãi với  khác khá khách khí. Bởi ,   kỳ thực   đại thù, cũng là do    xúi giục, kích động mới xảy  xung đột, hơn nữa, bá tánh vốn dĩ lương thiện, nên  đồng ý với đề nghị  của ." Kỷ Sơ Hòa nhẹ giọng giải thích.
"Thế tử, kỳ thực, những điền hộ  cũng là nể mặt tiểu thư nhà  mới đồng ý đó ạ!" Miên Trúc  nhịn    sự thật.