Kỷ Sơ Hòa khẽ cau mày.
Tiêu Yến An    chú ý đến nàng, chỉ chăm chú  Tiểu Cửu đang hoạt bát, tinh nghịch.
Vị tiểu biểu  ,  nãy  ôm chặt lấy đùi y, một mực gọi đại ca ca!
Lát nữa y  hỏi phu nhân, trong  lễ vật mang từ Hoài Dương về  món nào ngon , y  riêng cho Tiểu Cửu một chút.
“Các con cũng đừng quá vội vàng, nhất thời  thể nhớ hết nhiều như ,   từ từ sẽ quen, mau trở về chỗ  dùng bữa .” Lão phu nhân  với  .
“Vâng.” Mọi  đồng thanh đáp lời, ai nấy đều trở  chỗ  của .
Bữa cơm , ăn vô cùng vui vẻ.
Sau bữa ăn, Vương phi ở  trò chuyện với Quốc Công và lão phu nhân.
Kỷ Sơ Hòa về chỗ ở .
Lần  bọn họ về ở vẫn là viện tử năm xưa của Vương phi khi  xuất giá.
Tuy chỉ là một viện tử nhỏ, nhưng cũng  hai tòa kiến trúc  .
Tòa phía  thậm chí còn là một gác lầu hai tầng tinh xảo, khuê phòng năm xưa của Vương phi ở  tầng hai.
Kỷ Sơ Hòa, Đông Linh và Từ Yên Nhi ba  ở trong tòa kiến trúc phía .
Toàn bộ viện tử, ở hướng Bắc nhất, còn  hai dãy sương phòng dành cho hạ nhân ở, đủ chỗ chứa tất cả nữ quyến mà vương phủ mang theo.
Tiêu Yến An thì ở cùng với những thiếu gia lớn tuổi hơn,  còn ở chung với cha  nữa.
Các tiểu tư và thị vệ của vương phủ cũng  sắp xếp ở đó.
Mặc dù, con gái xuất giá như bát nước hắt , trở về nhà  đẻ  là khách. Kỷ Sơ Hòa, một nàng dâu của nhà xuất giá,  đầu tiên đến Vinh Quốc Công phủ   một cảm giác  cận tự nhiên.
Có thể thấy mẫu phi thật sự   yêu chiều ở Vinh Quốc Công phủ.
Còn một điểm nữa, nàng cảm thấy đặc biệt  thể thể hiện sự hòa thuận của Vinh Công phủ.
Thứ bậc của các thiếu gia và tiểu thư, hóa     xếp theo thứ tự riêng của Đại phòng  Nhị phòng.
Mà là tính tổng hợp cả bốn phòng  với  để xếp thứ bậc.
Ví dụ như Tiểu Cửu, chính là con trai của Đại cữu cữu.
Thứ bậc  còn  phân biệt đích  thứ.
Thật sự    đích tử  đạo dưỡng dục của đích tử, thứ tử cũng  quy hoạch tiền đồ của thứ tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-352.html.]
Nhiều gia đình quyền quý cũng  coi trọng thứ tử.
Dù , đều là cùng tổ cùng tông, huyết mạch tương truyền.
Các môn khách từ bên ngoài đầu nhập ,    thể đáng tin cậy, vững tâm và cùng chung vinh nhục như chính  trong gia đình  .
Càng coi trọng thứ tử như , càng ít  những tranh đấu công khai và ngấm ngầm trong nội bộ.
Bởi vì thứ tử từ đầu   rằng chỉ cần  đủ ưu tú, tuy  thể kế thừa tước vị, nhưng cũng sẽ  tiền đồ, chỉ sẽ càng nỗ lực hơn. Cũng sẽ so sánh với những thứ tử khác xem đãi ngộ  .
Tài nguyên của họ thậm chí còn ưu việt hơn cả đích tử của một  gia đình nhỏ, khỏi cần  đến những thứ tử   yêu quý  còn  đích tử chèn ép.
Ở trong đại gia tộc như  mà gặp  gia chủ như thế, đó là phúc khí của họ.
Đương nhiên, cũng sẽ gặp  một  kẻ vong ân bội nghĩa đầu óc  bình thường, mang lòng bất chính.
, cũng chẳng thể gây  sóng gió lớn gì.
Đông Linh và Từ Yên Nhi  sớm đến đây, cả hai đều  an .
Kỷ Sơ Hòa  trở về, Đông Linh lập tức đến gặp nàng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Từ Yên Nhi  bóng dáng Đông Linh, chần chừ một chút,  cũng  theo.
Hiện giờ, nơi các nàng và Kỷ Sơ Hòa ở là hai hướng Đông Tây, giữa  một tiểu hoa viên,  qua chỉ vài chục bước chân.
“Hai ngươi đều  an  cả  chứ?” Kỷ Sơ Hòa  hai  khẽ hỏi.
“Bẩm phu nhân, đều  an  cả  ạ.” Đông Linh lập tức đáp.
“Tuy Vinh Quốc Công phủ  coi chúng  là  ngoài, nhưng chúng   nhớ rõ  phận khách nhân của , nhất định  giữ quy củ, tuyệt đối   gây sự.” Kỷ Sơ Hòa trầm giọng dạy dỗ.
“Vâng.” Đông Linh và Từ Yên Nhi đồng thanh đáp.
“Bình thường   việc gì, hai ngươi  nhất đừng  khỏi viện , nếu   xem sự phồn hoa của Đế Đô,  sẽ tìm thời cơ thích hợp đưa các ngươi  ngoài.”
“Tạ phu nhân.” Đông Linh vội vàng tạ ơn.
Trên mặt Từ Yên Nhi   bất kỳ sự kinh ngạc nào.
Vừa mới đến Đế Đô, nàng  trải qua một kiếp sinh tử, thật sự  thể vực dậy tinh thần.
Hơn nữa, nàng  thiếu cảm giác an , nàng  ở bên Tiêu Yến An, chứ   một  cô độc ở đây.
“Phu nhân, Thế tử ở ?” Từ Yên Nhi  nhịn  hỏi.
Đông Linh lập tức liếc trắng mắt  nàng.