Thậm chí  cãi vã,  gây rối,   rõ,  vạch trần,  mỗi  một suy nghĩ, đồng sàng dị mộng mà sống như những cặp phu thê bình thường!
【Chương 218: Kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt】
Một cỗ xe ngựa chậm rãi chạy về phía giao lộ giữa Tây Thành và Bắc Thành.
Dừng  bên đường.
Đối diện con đường, là những dãy nhà dân  sân nhỏ,  xây dựng chỉnh tề.
Tuy là nơi ở của dân thường, nhưng cũng  là gia cảnh khá giả mới  thể sống  chân Hoàng thành.
Ngôi nhà Kỷ Thanh Viện thuê,  ở căn thứ ba chính giữa.
Trên cửa còn treo tấm biển gỗ khắc hai chữ “Thẩm phủ”.
Tuy Thẩm Thừa Cảnh hiện giờ chỉ là một quan chức tòng thất phẩm, nhưng Kỷ Thanh Viện  phô trương khí thế phu nhân quan gia đủ đầy.
Đông Thành của Đế đô mới là nơi ở của giới quan  quý tộc, nàng  tự  , nơi đó cho dù miễn cưỡng thuê  một chỗ ở,  tiền trong tay nàng cũng  chống đỡ  bao lâu.
Huống hồ nàng còn  chăm chút cho bản ,  thể để  trông tồi tàn như .
Nơi nàng đang ở, những  xung quanh đều là dân thường, đối với nàng  nịnh bợ  lấy lòng, cũng cực đại thỏa mãn hư vinh của nàng.
Nàng    tin Vương Phi và Kỷ Sơ Hòa đến Đế đô, cũng   từ xa một , nghĩ đến  mẫu  c.h.ế.t thảm của , trong lòng hận ý khó nguôi!
Thế nhưng, nàng cũng , nàng bây giờ  thể  gì !
Nàng chỉ việc chờ đợi, Hoài Dương Vương phủ nhất định sẽ  Hoàng thượng mãn môn  trảm như kiếp , đến lúc đó, Kỷ Sơ Hòa khó thoát khỏi cái chết!
Kỷ Thanh Viện  từ chợ trở về, phía   một bà già xách đồ nặng và một nha  cầm giỏ rau.
Mới thuê một cái sân nhỏ như , nàng còn thuê năm  hầu hạ nàng và Thẩm Thừa Cảnh.
Ba bà già  việc nặng, một nha  hầu hạ  cận nàng, và một tiểu tư  cận bên cạnh Thẩm Thừa Cảnh.
Mặc dù hiện tại đều đang ăn  vốn liếng cũ của Cảnh thị để , nhưng nàng một chút cũng  hoảng hốt.
Bổng lộc của Thẩm Thừa Cảnh hiện tại  đủ dùng, đợi một thời gian nữa  thăng quan tiến chức sẽ tăng lên.
Quan chức càng cao, quyền lực càng lớn,  đến cầu   việc cũng càng nhiều.
Chỉ riêng  lễ vật nhận , nàng cũng  tiêu hết !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-375.html.]
Ngay cả bây giờ, những  hàng xóm gần đó cũng   đến cầu xin.
Có những chuyện, đối với dân thường mà , khó như lên trời, nhưng đối với Thẩm Thừa Cảnh thì chỉ là một câu , một lời chào hỏi là  thể giải quyết.
Kỷ Thanh Viện vì thể diện và hư vinh, đều  cầu tất ứng.
Điều khiến nàng  hài lòng là, báo đáp nhận  quá ít, còn  đủ nhét kẽ răng.
Kỷ Thanh Viện trở về viện, còn  kịp  xuống nghỉ ngơi một lát, liền  thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
“Ai đó.” Nha  hỏi một tiếng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Không  ai đáp lời.
“Có lẽ là đến tìm lão gia giúp đỡ.” Kỷ Thanh Viện đáp  một câu, vội vàng chỉnh trang dung nhan, giữ vững phong thái phu nhân quan gia.
Nha  mở cửa, khi  thấy    mặt, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm.
“Vị phu nhân , xin hỏi… ngươi… ngươi tìm ai?” Nha   năng lộn xộn.
Kỷ Thanh Viện lúc , từ trong phòng  , ánh mắt đột nhiên dừng  ở vị trí cửa!
Đầu tiên là vô cùng chấn động, tiếp đó, dâng lên hận ý nồng đậm!
“Kỷ Sơ Hòa! Ngươi còn dám xuất hiện  mặt !”
Đột nhiên, Vinh Tùng dẫn theo thị vệ bước , cái sân nhỏ bằng bàn tay bỗng chốc  chiếm kín.
“Kỷ Sơ Hòa! Ngươi   gì!” Kỷ Thanh Viện lập tức hoảng sợ, “Ngươi… ngươi đừng tưởng ngươi là Thế tử phu nhân thì  thể  càn! Thẩm Thừa Cảnh bây giờ là triều đình mệnh quan đấy!”
Kỷ Sơ Hòa chậm rãi bước ,  cách Kỷ Thanh Viện một bước chân.
Kỷ Thanh Viện   còn khí thế hung hăng,  đối diện ánh mắt của nàng, lập tức rụt rè lùi  một bước, suýt chút nữa ngã   bậc thang.
“Kỷ Thanh Viện, mẫu  ngươi Cảnh thị ở Hoài Dương  mưu sát  và Thế tử, ngươi   chuyện  ?” Kỷ Sơ Hòa cố ý hỏi.
“Ta…   !” Kỷ Thanh Viện lập tức đáp lời.
Ánh mắt Kỷ Sơ Hòa đầy nghi ngờ, dừng    Kỷ Thanh Viện, “Cảnh thị mưu sát  và Thế tử, tự  gánh chịu hậu quả , lúc hoảng loạn chạy trốn thì ngã xuống vách núi mà chết. Tội danh của bà ,  truy cứu nữa. Thế nhưng, bà  và ngươi cấu kết với ,  hận  thấu xương, các ngươi chẳng lẽ   đồng phạm?”
“Hồ đồ! Kỷ Sơ Hòa, ngươi đừng ngậm m.á.u phun !” Kỷ Thanh Viện kinh hoảng phản bác.
“Danh húy của Thế tử phu nhân cũng là ngươi  thể gọi thẳng !” Miên Trúc giận dữ quát một tiếng.
Kỷ Thanh Viện hậm hực liếc Miên Trúc một cái, nhưng  dám  gì. Nàng càng sợ hãi, Kỷ Sơ Hòa hôm nay là đến bắt nàng.