Đại phu  xem vết thương cho Phùng thị, Kỷ Sơ Hòa  bảo   xem cho Liêu Đại Bảo và Liêu Nhị Bảo.
Phùng thị cảm động đến  ngừng rơi lệ, dường như  trút hết  uất ức trong lòng .
Kỷ Sơ Hòa cũng  ngăn cản, cứ để Phùng thị .
Đợi Phùng thị  đủ , mới ngượng ngùng lau nước mắt  mặt, 'phịch' một tiếng quỳ xuống  mặt Kỷ Sơ Hòa.
“Phu nhân,  , chúng   gây họa,  nguyện ý chấp nhận hình phạt, xin  đừng trách tội hai đứa con của ,  là một đàn bà đanh đá, cũng   dạy con, chỉ  để chúng dùng nắm đ.ấ.m bảo vệ bản , chúng cũng thành những tên thổ phỉ chỉ  dùng nắm đấm, đều là  của .” Phùng thị    khấu đầu về phía Kỷ Sơ Hòa.
“Nương!” Liêu Đại Bảo Liêu Nhị Bảo lập tức chạy tới, một trái một  đỡ Phùng thị.
“Đều  dậy , chuyện hôm nay    chịu hậu quả,  xử lý xong .” Kỷ Sơ Hòa nhấc tay.
Phùng thị một mặt kinh ngạc  Kỷ Sơ Hòa.
Đây là  định truy cứu  của bọn họ ?
“Liêu Đại Bảo, Liêu Nhị Bảo,  thấy bộ dạng bảo vệ mẫu  của các ngươi khiến   cảm động, tuy phương pháp  đúng, nhưng   một tấm lòng hiếu thảo và dũng khí.”
Liêu Đại Bảo và Liêu Nhị Bảo cũng một mặt kinh ngạc, ngẩng đầu  Kỷ Sơ Hòa một cái.
Phu nhân đây là đang khen ngợi bọn họ ?
Trên đời , ngoài mẫu  ,  ai từng khen ngợi bọn họ.
Những gì bọn họ thấy,  là sự ghét bỏ và khinh thường.
Kỷ Sơ Hòa chậm rãi gật đầu với hai ,  một  nữa dành cho họ sự thiện ý và khẳng định.
Liêu Đại Bảo và Liêu Nhị Bảo lập tức  hổ cúi đầu,  dám  thẳng Kỷ Sơ Hòa.
“Về , nếu các ngươi ở  trong phủ,  thể sửa đổi tính tình bốc đồng và nóng nảy, tuân thủ quy củ của phủ ?” Kỷ Sơ Hòa hỏi hai .
“Phu nhân,  vẫn nguyện ý giữ chúng   ?” Phùng thị  dám tin hỏi.
“Chuyện   hứa với các ngươi, tự nhiên  hiệu lực, tuy nhiên,  cũng  yêu cầu đối với các ngươi,  tuân thủ quy củ trong phủ,  thể còn tùy tiện như ở bên ngoài. Sau khi  phủ  ký khế ước, nhưng là khế ước sống, các ngươi nguyện ý ở  phủ bao lâu thì ký bấy nhiêu, một năm, ba năm, năm năm, tùy theo ý các ngươi.”
Phùng thị  Liêu Vân Phi  đáng tin cậy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-467.html.]
Nàng  cũng hiểu ý của Kỷ Sơ Hòa, là để bọn họ tìm việc trong phủ, giống như hạ nhân trong phủ, tự kiếm tiền lương tháng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Phùng thị trong lòng  oan ức   bày tỏ cùng ai!
Đâu  ai trời sinh   sống dựa dẫm,   một chút cốt khí nào !
Chẳng  là, cái nam nhân  của nàng  một chút bản lĩnh cũng  ,  gì cũng  !
Lại còn nuôi hai đứa con trai!
Con lớn ăn cha, con cả ăn ông.
Gia đình  kiếm tiền còn  tính toán chi li, huống chi là gia đình như bọn họ!
Một  phụ nữ   lo nhà lo con,  còn  lo bên ngoài,   lo xuể!
Nàng  sống dựa dẫm   là vì nuôi sống hai đứa con.
“Phu nhân, chúng  nguyện ý! Cho dù ký khế ước c.h.ế.t  cũng nguyện ý! Ta     phu nhân là  ,  thể  theo phu nhân, là phúc khí mà kiếp  chúng   tu luyện !”
Phùng thị  xong, một tay đẩy hai đứa trẻ đến  mặt Kỷ Sơ Hòa.
“Phu nhân, hai đứa con của    loại hư hỏng, nếu   chỉ dạy tử tế, tuyệt đối sẽ  thành  thế , vẫn xin phu nhân đừng chê bai, cứ để bọn chúng theo phu nhân, để chúng chạy việc, đánh xe, chúng   nhiều sức lực,  gì cũng !”
Phùng thị  xong, đè hai đứa trẻ xuống, “Mau, khấu đầu cho phu nhân!”
Liêu Đại Bảo và Liêu Nhị Bảo lập tức khấu đầu cho Kỷ Sơ Hòa.
“Đều  dậy .” Kỷ Sơ Hòa đỡ hai đứa trẻ dậy, “Ta  , Đại Bảo cũng mới mười ba tuổi, Nhị Bảo mới sáu tuổi, bọn chúng vẫn là trẻ con, nên học thêm nhiều thứ, sức lực lớn là ưu thế của bọn chúng,  thể  luyện võ, lúc rảnh rỗi thì  sách. Chuyện ,  sẽ sắp xếp.”
“Đa tạ phu nhân!” Phùng thị  , trong lòng cuồng hỉ.
Nàng  đang lo con     dạy, Kỷ Sơ Hòa  chỉ cho con học võ, mà còn cho  sách, đây là chuyện nàng   mơ cũng  dám nghĩ tới!
“Mau! Khấu đầu cho phu nhân!” Phùng thị  đè hai  xuống khấu đầu cho Kỷ Sơ Hòa.
Liêu Đại Bảo và Liêu Nhị Bảo  thực sự  khấu đầu mấy cái,  ngăn .
“Bọn chúng  tên ? Hay cứ gọi là Đại Bảo Nhị Bảo?” Kỷ Sơ Hòa hỏi Phùng thị.
“Chính là Đại Bảo Nhị Bảo, vẫn luôn gọi như .”