Từ Yên Nhi và Liêu Vân Phi xảy  xung đột, Từ Yên Nhi cũng  trách nhiệm, nếu thực sự truy cứu, Từ Yên Nhi e rằng còn  chịu phạt, nhưng Kỷ Sơ Hòa   truy cứu, xem , cũng là vì  giữ thể diện cho y đôi phần.
Trên xe ngựa, Tiêu Yến An luôn  mở lời, nhưng  chẳng  nên trò chuyện điều gì.
“Thế tử, tình hình của Vũ Dương Hầu ngài  tường rõ chăng?”
“Vũ Dương thế gia từ  đến nay vẫn luôn là thanh lưu trong các thế tộc của Đại Hạ. Thời thịnh thế khai quốc của triều , Vũ Dương nhất tộc công lao hiển hách, Tiên tổ Hoàng thượng còn ban thưởng vinh dự tước vị của Vũ Dương nhất tộc  kế thừa như Hoàng trữ cùng Vương trữ, thế tập  suy suyển. Chỉ cần Vũ Dương nhất tộc còn một giọt huyết mạch, tước vị Vũ Dương Hầu sẽ vĩnh viễn tồn tại.”
“Ừm, Thế tử   sai. Nếu  thể  Vũ Dương Hầu trọng vọng, trở thành  tử đắc ý của ngài, thì  là hạnh phúc lớn nhất trong đời! Ta cũng  từng nghĩ, Vũ Dương Hầu phủ  là nơi đầu tiên hồi đáp thiệp bái kiến của chúng , mời chúng  đến phủ một chuyến để hàn huyên.” Tâm tình Kỷ Sơ Hòa cũng  chút kích động.
Kiếp ,  nàng kính trọng nhất chính là Vũ Dương Hầu. Ngài mang trong  tài năng trị thế, song  từng bước  quan trường.
Mà   đó, ngài mở học đường, cả đời truyền thụ. Bất luận là vương công quý tộc  lê dân bá tánh, chỉ cần thỏa một điều kiện, đều  thể  học đường của ngài.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Đó chính là, trả lời một câu hỏi của ngài.
Câu trả lời cho câu hỏi  sẽ quyết định  thể bái sư  trướng Vũ Dương Hầu  .
“Phu nhân, Lục sách binh dịch nàng  ở Hoài Dương  truyền đến Đế đô ,  lẽ nào Vũ Dương Hầu vì trọng tài năng của nàng, mới hồi đáp thiệp bái kiến của chúng  chăng?” Tiêu Yến An đoán.
Kỷ Sơ Hòa chợt nhớ  điều .
Kiếp , Thẩm Thừa Cảnh cũng nhờ Lục sách binh dịch mà bước  quan trường ở Đế đô.
Thuở mới đến Đế đô, nàng  khuyên Thẩm Thừa Cảnh  bái kiến Vũ Dương Hầu.
Lục sách binh dịch, chính là viên gạch gõ cửa  nhất.
Thế nhưng, Thẩm Thừa Cảnh trở về  với nàng rằng, y  đến bái kiến, cũng  rõ Lục sách binh dịch là do y , song  của Vũ Dương Hầu phủ  chẳng hề để ý đến y, thậm chí còn  đuổi !
--- Chương 296: Gặp  tri kỷ, tài năng hiển lộ ---
Lúc , Kỷ Sơ Hòa đối với lời của Thẩm Thừa Cảnh tràn đầy nghi vấn.
Thế nhưng, nàng cũng   biện pháp  cầu chứng lời của Thẩm Thừa Cảnh.
Từ đó về , nàng cũng  dẹp bỏ ý định để Thẩm Thừa Cảnh trở thành môn sinh của Vũ Dương Hầu phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-510.html.]
Nếu như, quả thật đúng như Tiêu Yến An  .
Vũ Dương Hầu là bởi vì Binh Dịch Lục Sách mới gặp gỡ các nàng.
Vậy thì, kiếp   thể nào ngay cả một mặt cũng  gặp Thẩm Thừa Cảnh!
Tuyệt đối chính là Thẩm Thừa Cảnh   dối!
Chắc chắn là Vũ Dương Hầu  gặp , nhưng,    lọt   mắt của Vũ Hầu!
Thẩm Thừa Cảnh là một  cực kỳ tự phụ, chuyện   chắc chắn  nguyện ý bộc lộ, cho nên,   dối nàng.
Thế nhưng, hiện tại nàng cũng  thể xác định  Vũ Dương Hầu   vì Binh Dịch Lục Sách mà gặp các nàng  ,  đến Vũ Dương Hầu phủ mới  thể xác định.
Mã xa  tiếp tục chạy  một nén nhang,  chậm rãi dừng .
“Thế tử, phu nhân, Vũ Dương Hầu phủ  đến.” Thanh âm của Thiêm Hỉ vang lên.
Tiêu Yến An xuống xe ,  đó  cạnh xe, đích  đỡ Kỷ Sơ Hòa.
Người của Vũ Dương Hầu phủ cũng lập tức đón .
“Tiểu nhân bái kiến Thế tử, Thế tử phu nhân, Hầu gia và phu nhân nhà tiểu nhân  cung kính chờ đón hai vị, hai vị xin theo tiểu nhân  phủ.”
“Có nhọc lòng .” Tiêu Yến An khách khí đáp  một câu.
Vũ Dương Hầu phủ cũng  quá lớn, hơn nữa   vẻ cũ kỹ, tường ngoài viện  vài viên gạch xanh  hư hại   tu sửa, cánh cổng lớn vốn  sơn phết nay màu sơn cũng  phai, lộ  màu gỗ nguyên bản.
Thế nhưng, những điều  kết hợp ,   hề lộ vẻ sa sút, mà ngược  còn mang đến cho   một cảm giác trải qua tháng năm  càng thêm ngưng đọng những giá trị sâu sắc.
Bậc thang  phủ lồi lõm,  bằng phẳng.
Đây đều là do những  đến bái kiến từng bước từng bước giẫm đạp mà thành.
Có thể thấy   bao nhiêu   từng đến bái kiến Vũ Dương Hầu.
Tiểu tư dẫn Kỷ Sơ Hòa và Tiêu Yến An đến hội khách sảnh ở tiền viện.
Trong phòng  hai vị lão giả tóc bạc phơ đang , chính là Vũ Dương Hầu và Vũ Dương Hầu phu nhân.