Thế tử quả nhiên  chút nghi ngờ nàng.
Câu trả lời của nàng  tìm thấy bất kỳ sơ hở nào, Thế tử nhất định là  tin, nếu  cũng sẽ  đồng ý ngày mai còn đến thăm nàng.
Với sự hiểu  của nàng về Thế tử,  chuyện ,  nhất định sẽ  đổi cái  về nàng.
Ngày nàng  Thế tử sủng hạnh   còn xa.
Nàng lập tức truyền tin  cho Trưởng Công chúa.
Lúc Trưởng Công chúa nhận  tin của Liêu Vân Phi, nàng  tỏ vẻ  chuyện đều  trong lòng bàn tay.
Liêu Vân Phi   sủng ái, địa vị của Kỷ Sơ Hòa sẽ  còn vững chắc.
Cứ thế chờ đợi, gần một tháng  trôi qua.
Tiêu Yến An sẽ cùng Liêu Vân Phi dùng thiện, đánh cờ, tản bộ, quan hệ của hai  chỉ còn thiếu bước cuối cùng, nhưng Tiêu Yến An   bao giờ chịu ở  qua đêm.
Dùng xong bữa tối, Tiêu Yến An  dậy chuẩn  cáo từ.
Liêu Vân Phi lập tức chặn  mặt , "Thế tử, tối nay   thể ở  ?"
"Vết thương của nàng vẫn  hồi phục." Tiêu Yến An vẫn dùng cớ .
"Thế tử   ghét bỏ vết thương của  quá khó coi, cho nên mới   chạm  ?" Liêu Vân Phi hỏi ngược  một câu.
 lúc Tiêu Yến An đang nghĩ tìm cớ gì đó, Thiêm Hỉ chạy .
"Thế tử! Có hỉ !" Thiêm Hỉ mặt mày hớn hở.
"Có hỉ cái gì?" Tiêu Yến An hỏi ngược .
"Đông di nương  hỉ !"
"Đông Linh  thai ?" Tiêu Yến An kinh ngạc.
"Dạ , Thế tử, phủ y  xác định , cung hỷ ngài   thêm hài tử!"
"Đông Linh hiện giờ ở ?"
"Ở chỗ phu nhân đó ạ."
Tiêu Yến An sải bước  .
Liêu Vân Phi  bóng lưng Tiêu Yến An, tức đến nghiến răng!
"Lại  thai  ?! Sao mà  chạm   mang thai!"
Thế tử sủng ái Đông Linh, cũng chỉ  một  đó mà   thai !
Đều là tiện nhân  phá hỏng chuyện  của nàng, nếu , Thế tử tối nay nhất định sẽ ở !
Chính viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-582.html.]
Đông Linh và Kỷ Sơ Hòa   trân trân.
Cả hai vẫn đang tiêu hóa chuyện .
"Phu nhân,  còn  hài tử  là nữ ? Ta sẽ vất vả thêm một  nữa, để   đủ cả con trai lẫn con gái, đủ cả trai lẫn gái!"
Kỷ Sơ Hòa: ...
Nàng chỉ lo lắng cho  thể của Đông Linh.
"Phủ y, Đông di nương  mới sinh xong,  thể còn    hồi phục, nếu  mang thai một hài tử nữa, liệu  gây tổn hại gì cho  thể nàng  ?" Kỷ Sơ Hòa   hỏi vị phủ y  bên cạnh.
"Bẩm phu nhân, từ mạch tượng hiện tại của Đông di nương mà xem thì   vấn đề gì. Thân thể Đông di nương cường tráng, thêm  việc  khi sinh nở  điều dưỡng , việc mang thai  nữa hẳn là  thể chịu đựng ."
"Phu nhân,  hãy tin ,   ! Tình trạng cơ thể của ,  tự  hiểu rõ hơn ai hết." Đông Linh cam đoan chắc nịch.
Trong lòng Kỷ Sơ Hòa, vẫn  yên tâm.
"Phủ y, từ bây giờ trở , ngươi hãy bắt mạch cho Đông di nương một , nếu phát hiện  vấn đề gì, nhất định  kịp thời báo cho ."
"Vâng, phu nhân."
"Đông Linh, nàng cũng  hứa với  một chuyện, một khi  bất kỳ nguy hiểm nào, hoặc  tình huống tổn hại đến  thể nàng, nhất định  đình chỉ thai, nhất định  bảo  sức khỏe của nàng."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Đông Linh mạnh mẽ gật đầu, "Ta  phu nhân thương ,  cũng sẽ  lấy  thể   đùa giỡn. Chỉ là  đáng tiếc,   thể đến cửa hàng giúp việc  nữa, hơn nữa   thể ngày nào cũng gặp phu nhân ."
"Sau , nàng đều  ở phủ an dưỡng thai cho , chờ  rảnh rỗi,  sẽ đến thăm nàng."
"Được! Phu nhân nhất định   gạt ."
"Lần  là cảm giác gì? Có  ăn gì ?"
"Tạm thời còn   ăn gì cả, chỉ là  buồn nôn."
"Thanh La, mỗi tháng  chi thêm hai mươi lạng bạc cho Đông di nương." Kỷ Sơ Hòa   dặn dò một tiếng.
"Vâng, phu nhân."
"Muốn gì, cứ bảo   mua cho nàng." Kỷ Sơ Hòa dặn dò Đông Linh.
"Tạ phu nhân!" Đông Linh vội vàng cảm ơn, "Phu nhân,  một lời,     nên   , nhưng  nghẹn trong lòng   lâu ."
"Lời gì?"
"Phu nhân nếu là nam nhân thì   mấy! Ta sẽ   của phu nhân, sinh con cho phu nhân, sinh thật nhiều thật nhiều hài tử, vì phu nhân khai chi tán diệp, để gia tộc phu nhân con cháu nối dõi!"
Kỷ Sơ Hòa vươn tay, chọc nhẹ lên trán Đông Linh một cái.
"Nàng chớ  phát mê sảng."
Mặt Đông Linh đỏ bừng vì thẹn, "Ta còn tưởng rằng,    những lời , phu nhân sẽ quở trách  một trận."
Tiêu Yến An  ngoài cửa,   , lắng  cuộc trò chuyện của Đông Linh và Kỷ Sơ Hòa.
Chàng vẫn luôn cảm thấy, Đông Linh đối với Kỷ Sơ Hòa còn để tâm hơn là đối với .