Đổ vài trận tuyết, tuy ngày thứ hai  tan, nhưng khí ôn  ngày một lạnh hơn.
Cách Tết Nguyên Đán của Đại Hạ chỉ còn hai mươi ngày.
Ở Đại Hạ, mùng một tháng giêng, gọi là Nguyên Đán.
Tức là giờ Tý của ngày mùng một tháng giêng gọi là Tuế Thủ, báo hiệu một năm mới bắt đầu.
Mỗi khi Nguyên Đán,   mấy chục ngày, dân chúng đều giăng đèn kết hoa ăn mừng.
Lúc  cửa hàng khai trương, còn  thể góp vui.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lần khám bệnh miễn phí , dân chúng vẫn còn ghi nhớ ân tình của Kỷ Sơ Hòa, chuyện Kỷ Sơ Hòa mở cửa hàng mới cũng dần dần truyền ,  gây chú ý của  ít .
Thậm chí còn   đến dò hỏi.
Chuẩn  tiệm  khai trương, liền đến ủng hộ.
Thế nhưng,  vài    thấy cửa hàng lớn như , trong lòng   chút bồn chồn.
Người  là thế tử phu nhân,    thể bán những thứ mà dân chúng bình thường mua  chứ, họ chỉ sợ  lòng nhưng  đủ sức .
Kỷ Sơ Hòa chuẩn  một  thẻ tre, bất kể ai đến hỏi, đều sẽ phát một tấm thẻ tre.
Đến ngày khai trương, tấm thẻ tre   thể đổi lấy mười văn tiền dùng để mua đồ.
Nhìn khắp Đại Hạ,  hề  cách bán hàng như thế !
Một tấm thẻ tre nhỏ bé vô hình chung  mang đến kỳ vọng lớn lao cho  .
Thẻ tre đều do Tiêu Yến An dẫn  chuẩn .
Khi Kỷ Sơ Hòa đến cửa hàng, Tiêu Yến An thường sẽ  cùng.
Sáng sớm hôm nay, Kỷ Sơ Hòa càng đến cửa hàng sớm hơn, bởi vì   thể, đội thương nhân hôm nay sẽ tới.
Cửa hàng cơ bản  chuẩn   thỏa, nàng và Tiêu Yến An  trong gác xép,  sưởi ấm bên lò than  chờ đội thương nhân tới.
Miên Trúc đang phát thẻ tre bên ngoài.
Lâm Tư Du đang hầu hạ trong phòng.
Lần , Đông dì nương   với nàng  nhiều về sở thích của thế tử, nàng theo lời Đông dì nương ,  thăm dò vài , phát hiện Đông dì nương  đều là thật, cũng tin rằng Đông dì nương   ác ý với nàng.
Nàng gần đây vẫn luôn  một cảm giác, kỳ kỳ quái quái.
Đông dì nương hình như đang giúp nàng sớm  quen tay, hầu hạ thế tử thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-603.html.]
Chẳng lẽ, Đông dì nương  sợ nàng  thực sự trở thành  của thế tử ?
Dù  thì  cũng sẽ   chuyện đó, nhưng khó mà bảo đảm  khác  nghĩ như  chứ.
Phu nhân  như , nàng tuyệt đối  phụ lòng phu nhân.
Hơn nữa, thế tử cũng   là  đa tình.
Hầu hạ thế tử lâu như , thế tử vẫn luôn một  sống riêng, cũng  ở cùng phu nhân.
Đây cũng là một chuyện khá kỳ lạ.
Dù  thì, nàng cảm thấy, chuyện trong thế tử phủ, đều khác với những gì nàng nghĩ.
Kỷ Sơ Hòa  Lâm Tư Du kẹp than hồng  quá bùng cháy  một cái chậu, phía  đặt một mâm sắt dẹt. Sau đó  lấy  một ít đậu tằm sấy khô, thịt khô, quả nhót khô bày lên , từng vòng từng vòng gọn gàng   mắt.
Không lâu , trong phòng bay  một mùi hương, khiến   thèm ăn.
“Tư Du, ngươi   nghĩ   cách ăn  ?” Kỷ Sơ Hòa vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
Lâm Tư Du kẹp nhót khô  nướng nóng  đĩa, cung kính đưa đến  mặt Kỷ Sơ Hòa.
“Phu nhân,  nếm thử xem  ngon , nô tỳ  hỏi Miên Trúc tỷ tỷ, nàng    thích ăn nhót khô, nô tỳ liền mang đến một ít.”
“ ,  thích ăn nhót khô.” Kỷ Sơ Hòa nhận lấy nếm thử một miếng, “Ừm! Ngon lắm! Nếu  cách ăn , mùa đông  cũng sẽ  sợ lạnh mà  ăn hoa quả khô nữa .”
“Thế tử, đây là thịt khô  thích ăn.” Lâm Tư Du  lấy thêm một ít cho Tiêu Yến An.
Tiêu Yến An nhận lấy, đưa đến  mặt Kỷ Sơ Hòa, “Phu nhân, nàng   thử thịt khô , nóng cũng ngon hơn chút.”
Kỷ Sơ Hòa bóp một miếng nhỏ, nếm thử, “Khá thơm.”
Thế nhưng, nàng vẫn thích ăn nhót khô hơn,  tiếp tục ăn nhót khô của .
Kỷ Sơ Hòa thích ăn, Lâm Tư Du thầm thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn  chút mừng thầm.
Thế tử phủ thật .
Phu nhân , thế tử , dì nương , những  bên cạnh phu nhân đều , trừ cái vị trắc phu nhân  , thì   ai   cả!
Nàng cũng dần dần buông bỏ phòng .
Còn nữa, cái rung động mơ hồ trong lòng đối với thế tử.
Nàng cũng sẽ buông bỏ luôn.
Hoặc, mãi mãi chôn giấu trong lòng, mãi mãi  để ai .