Trong sảnh tiếp khách của Trưởng Công chúa phủ.
Hơn ba mươi  dẫn đầu thương đội buôn tụ tập , từng  đều mang vẻ mặt u sầu.
“Đây chính là Đế đô, Trưởng Công chúa  ỷ thế h.i.ế.p  như , chẳng lẽ   ai quản lý ?” Một  trong  đó phẫn nộ mở lời.
Người  trông  vẻ tuổi còn trẻ.
Y   xong, một  lớn tuổi hơn bên cạnh lập tức kéo y một cái, “Ngươi  nhỏ chút, cẩn thận đắc tội Trưởng Công chúa, mất cả mạng đó!”
Đột nhiên, một tràng bước chân truyền đến, trong sảnh lập tức chìm  một mảnh tĩnh lặng.
Trưởng Công chúa chậm rãi bước đến, phía  là một vị chưởng quỹ cùng hai vị kế toán, và cả Liêu Vân Phi  ăn mặc tinh xảo đoan trang.
Mọi    thấy Trưởng Công chúa, liền đồng loạt quỳ xuống hành lễ.
“Thảo dân bái kiến Trưởng Công chúa.”
“Các ngươi đều  dậy ,  cần đa lễ, mời   .” Trưởng Công chúa khách khí đáp lời.
Mọi   chút ngạc nhiên.
Thái độ của Trưởng Công chúa trông  vẻ khá hòa nhã.
Có lẽ,  chuyện  bi quan như bọn họ tưởng tượng.
Mọi  mỗi  một nỗi niềm mà  xuống.
Liêu Vân Phi chậm rãi bước đến chính giữa, hướng   : “Chư vị, Trưởng Công chúa đột nhiên  chút hứng thú với việc kinh doanh, nghĩ rằng chư vị  nam chạy bắc  nghề buôn bán, chắc chắn   nhiều kinh nghiệm kinh doanh, cho nên, đặc biệt mời chư vị đến để giao lưu học hỏi.”
“Thì  là mời   đến giao lưu học hỏi.”
“Một phen hú vía.”
Những  dẫn đội  nhỏ giọng bàn tán.
Trưởng Công chúa  ở vị trí cao, nàng lười  nhiều lời vô ích như .
Đây đều là ý của Liêu Vân Phi.
Liêu Vân Phi hiến kế cho Trưởng Công chúa,  dùng thủ đoạn mà Kỷ Sơ Hòa thường dùng để đối phó Kỷ Sơ Hòa.
Kỷ Sơ Hòa giỏi nhất chính là thu phục lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-658.html.]
“Trưởng Công chúa thật khách khí, nếu Trưởng Công chúa  điều gì  tìm hiểu, thảo dân nhất định  gì  nấy,   sót lời.” Một  đại diện   phát biểu.
“Ngươi tên là gì?” Liêu Vân Phi hỏi.
“Thảo dân họ Giang, tên là Hoành.”
“Vậy    sẽ gọi ngươi là Giang .” Liêu Vân Phi khách khí đáp lời.
“Không dám nhận,  dám nhận.” Giang Hoành  chút  sủng ái mà sợ.
“Ta cũng  vòng vo nữa, trực tiếp  cho    mục đích mời chư vị đến đây.” Liêu Vân Phi   giữa đám đông, ánh mắt  lượt lướt qua những  .
“Chư vị chắc hẳn đều , Thế tử phu nhân ở Đế đô  mở một cửa hàng,   hoan nghênh, nàng  bán chính là hàng hóa của những thương đội như chư vị. Trưởng Công chúa cũng  mở một cửa hàng tương tự, nguồn hàng sẽ dùng của các thương đội của chư vị. Chúng  đạt  hợp tác, hàng của chư vị   đều  thể trực tiếp cung cấp cho Trưởng Công chúa, cũng  cần lo lắng vấn đề tiêu thụ nữa, Trưởng Công chúa cũng tự nhiên trở thành chỗ dựa cho chư vị.”
Lời  , vô cùng hấp dẫn.
Những    bắt đầu xì xào bàn tán.
Liêu Vân Phi cũng  vội, đợi họ bàn bạc.
Cuối cùng, vẫn là Giang Hoành mở lời, “Xin hỏi vị cô nương đây, về giá cả hàng hóa...”
“Về giá cả hàng hóa, đương nhiên sẽ thấp hơn so với việc chư vị tự bán, dù  thì Trưởng Công chúa cũng cần kiếm lời, nhưng cũng sẽ  để chư vị lỗ vốn,   đều  lợi ích.” Liêu Vân Phi  xong,  về phía hai vị kế toán.
Hai   lập tức  dậy, phát những tập sách mang theo cho những  .
“Đây là giá cả hàng hóa ước chừng,   xem thử thế nào?”
Mọi  lật xem, cảm thấy giá  vẫn  thể chấp nhận .
Ước tính như , lợi nhuận của bọn họ  thể sẽ giảm  một thành.
, nếu họ trực tiếp giao hàng cho Trưởng Công chúa,  cần tốn thời gian bán hàng ở Đế đô, giảm bớt một  chi phí, , họ  dỡ hàng xong là  thể  về, điều  cũng tiết kiệm   nhiều thời gian.
Ví dụ như mô hình hiện tại của họ, một năm nhiều nhất chỉ  thể  ba chuyến.
Trực tiếp cung cấp hàng cho Trưởng Công chúa, một năm  thể  bốn chuyến, thậm chí là năm chuyến.
Tính toán như ,  tiền kiếm   lẽ sẽ nhiều hơn một chút so với hiện tại.
Điều quan trọng nhất là những lợi ích mà Trưởng Công chúa, vị hậu thuẫn ,  thể mang  cho bọn họ là  thể đong đếm bằng tiền bạc.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Liêu Vân Phi      động lòng.