Thế tử phủ giải thích về việc  là: Gần đây, khí hậu bất , dẫn đến giá lương thực tăng vọt, tuyệt đối  bán lương thực  ngoài,  thổi phồng giá lương thực. Hơn nữa, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng quyên  lương thực   kho lương của Đại Hạ, dùng cho việc cứu trợ tai ương.
Trước khi những lương thực   vận chuyển đến,   tin tức truyền , đây  là  bộ  lương thực dự trữ còn  của Hoài Dương.
Thẩm Thừa Cảnh  tin , trong lòng kinh ngạc.
Thế tử phủ và Hoài Dương Vương phủ  như ,    Hoài Dương tích trữ lương thực sẽ   động.
Hắn cũng  nghi ngờ,    sớm sắp đặt chuyện .
Bởi vì, chuyện hồng tai  sớm  tuyên truyền  ngoài, giá lương thực trong dân gian  sớm bắt đầu hỗn loạn.
Nếu    quan phủ trấn áp, tình hình hiện giờ   thể  mất kiểm soát .
Lần , Hoàng thượng vẫn quyết định phái   xử lý  việc liên quan đến hồng tai.
Chỉ cần chờ đến đầu tháng sáu,  liền  thể xuất phát.
Hắn tin rằng,  kinh nghiệm từ kiếp ,  , nhất định sẽ  một nửa công sức nhưng đạt  gấp đôi kết quả.
Kiếp , dựa  chính ,  vẫn  thể thăng quan tiến chức nhanh chóng,  thể  nắm giữ đại quyền!
Kỷ Sơ Hòa và Hữu Nhi đang chơi trò hổ con bắt thỏ con  giường.
Miên Trúc  may vài con hổ vải và vài con thỏ con, chế tác tinh xảo, sống động như thật.
Hữu Nhi yêu thích con hổ con đó   buông tay, mỗi tối  ngủ đều  ôm.
“Oa! Hữu Nhi giỏi quá, bắt  thỏ con ! Oa ăn một miếng!” Kỷ Sơ Hòa cầm thỏ con đưa  miệng hổ con.
Hữu Nhi vội vàng đẩy thỏ con , để hổ con ôm lấy thỏ con.
“Không...  ăn.” Hữu Nhi mười tháng   thể   vài từ .
Cái đầu tròn tròn lắc lư như trống bỏi.
“Hựu Nhi   để hổ con ăn thịt thỏ trắng ạ.”
“Vâng.” Hựu Nhi dùng sức gật đầu.
Tiểu Hựu Nhi vẫn hiền lành như thế.
Vẫn là tiểu ngốc tử  che ô cho lũ kiến con  những ngày mưa.
Kỷ Sơ Hòa  tiểu gia hỏa trắng trẻo mũm mĩm, mềm mại thơm tho như chiếc bánh trôi ,  nhịn  ôm y  lòng. Vừa ôm Hựu Nhi, lòng nàng  tan chảy.
“Mẫu !” Hựu Nhi gọi một tiếng với giọng sữa non nớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-735.html.]
Y gọi mẫu  đặc biệt rõ ràng, chẳng tốn mấy công dạy dỗ mà  học .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Được mẫu  ôm, Hựu Nhi cũng vui vẻ, đôi mắt tròn xoe  cong như vành trăng khuyết, để lộ mấy chiếc răng trắng nhỏ mà   ngậm miệng  .
Một bên, Miên Trúc đang chỉ huy , đặt y phục của Hựu Nhi lên than hồng sấy khô.
Trong phòng thoang thoảng hương hoa quả,  hề ngửi thấy mùi ẩm mốc mà ngược   một mùi ngọt ngào quyến rũ.
Tiêu Yến An từ bên ngoài bước ,   mang theo  nước ẩm ướt khó chịu. Vừa  thấy cảnh tượng ấm áp trong phòng, lòng y cũng ấm lên.
“Bên ngoài mưa lớn như , Thế tử   đợi mưa tạnh  hãy về?” Kỷ Sơ Hòa nhẹ nhàng hỏi.
“Cơn mưa  cứ mãi  ngớt,    đợi đến bao giờ.” Tiêu Yến An cởi ngoại bào .
Miên Trúc lập tức tiến lên đón lấy, đặt lên giá để sấy.
Tiêu Yến An  về phía Kỷ Sơ Hòa,  vươn tay véo véo khuôn mặt bầu bĩnh của Hựu Nhi. Hựu Nhi lập tức  khuôn mặt nhỏ nhắn , vùi đầu  lòng mẫu .
“Thằng nhóc  vẫn còn nhát  như ! Nào! Phụ  bế một chút!”
Kỷ Sơ Hòa kéo Hựu Nhi  khỏi lòng nàng, “Hựu Nhi, để phụ  bế nào.”
Hựu Nhi lúc  mới ngoan ngoãn vươn tay về phía Tiêu Yến An.
Tiêu Yến An một tay kéo Hựu Nhi  lòng, giây tiếp theo liền cao cao giơ y lên, xoay vài vòng trong phòng.
Hựu Nhi ban đầu giật  sợ hãi, khi dừng , y liền khúc khích  vang.
“Vui ? Đừng cả ngày bám dính lấy mẫu , con là một nam tử hán, phụ   chỉ  thể giơ cao xoay vòng, còn  thể dạy con cưỡi ngựa, dạy con b.ắ.n tên, dạy con luyện võ!”
Hựu Nhi chớp đôi mắt đen láy  Tiêu Yến An.
“Phụ  cõng cõng, chúng  cưỡi ngựa ngựa nhé?” Tiêu Yến An hứng thú hỏi Hựu Nhi.
Hựu Nhi gật gật đầu.
Tiêu Yến An xoay một vòng, đặt Hựu Nhi lên cổ, cõng y chạy khắp phòng.
Kỷ Sơ Hòa  cảnh tượng , trong mắt nàng cũng  tự chủ tràn ngập ý .
Kiếp , Hựu Nhi  từng  hưởng thụ tình phụ tử như .
Nàng  thể cảm nhận  lúc đó Hựu Nhi  Thẩm Thừa Cảnh vẫn  chút khát vọng, chỉ là,   những khát vọng đó đều hóa thành hư , biến thành sự lạnh nhạt.
Năm Hựu Nhi năm tuổi, y   thể  nghiêm túc  với nàng rằng  cần phụ , chỉ cần mẫu  là đủ .
Tuổi còn nhỏ như , mà  tích góp đủ sự thất vọng.