Ôi chao, các bạn nhỏ nếu thấy 52 Thư Khố  tệ, nhớ lưu  địa chỉ trang web https://www.52shuku.vip/yanqing/16b/bjY8C.html hoặc giới thiệu cho bạn bè nhé~ Xin các ngươi đó (>. Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng Tìm sách Hậu cung văn Song trọng sinh
--- Trang 321 ---
“Hoài Dương vốn là vùng đất cằn cỗi, thế mà nay   thể sung túc đến , cung cấp  nhiều lương thực đến thế.” Hoàng thượng hít sâu một , trầm ngâm suy nghĩ.
“Hoàng thượng, nô tài nguyện ý   một chuyến đến Hoài Dương, vì Hoàng thượng mà trù  lương thực.”
Thẩm Thừa Cảnh kiếp  nhờ âm sai dương thác mà đến Hoài Dương mới tránh  họa.
Nếu  lời Kỷ Sơ Hòa, vì dân thỉnh mệnh,  còn sự thăng tiến vượt bậc của , c.h.ế.t   thây thì đúng hơn.
Tiếp theo đây, sáu quận thành đều sẽ phát sinh bạo loạn, rời xa Đế đô là lựa chọn  nhất. Kiếp ,  lương thực  trù  , Hoàng thượng cũng  dùng  bộ để chẩn tai.
Thái độ của Hoàng thượng kiếp  càng rõ ràng hơn.
Trấn áp tiện lợi và dễ dàng hơn chẩn tai  nhiều.
“Trẫm đặc phong ngươi  Trù Lương Sứ.” Hoàng thượng từ   lấy xuống một khối ngọc bội giao  tay Thẩm Thừa Cảnh, “Thấy ngọc bội  như thấy Trẫm. Nếu  kẻ nào dám kháng lệnh, bất kể  phận là gì, ngươi đều  thể trị tội bất kính Đế vương, ý đồ mưu nghịch!”
“Nô tài tuyệt  phụ sứ mệnh!” Thẩm Thừa Cảnh lập tức quỳ xuống nhận lấy ngọc bội.
Thẩm Thừa Cảnh chuyến   hề tuyên dương, chỉ âm thầm dẫn theo một đội Nội đình thị vệ  Hoài Dương.
Chuyến  , cũng  ngang qua Khúc Đàm quận, nơi chịu tai ương nghiêm trọng nhất.
Vừa tới Khúc Đàm quận, Thẩm Thừa Cảnh    một chuyện.
Một chi thương đội  bá tánh cướp sạch.
Hơn nữa, lai lịch  nhỏ.
Người dẫn đội thương đội  dám trực tiếp chặn ngoài phủ Quận thủ Khúc Đàm, yêu cầu Quận thủ Khúc Đàm bồi thường tất cả tổn thất của thương đội, còn thả lời , nếu  bồi thường, chủ tử  lưng   tuyệt đối sẽ  tha cho Quận thủ Khúc Đàm.
Khẩu khí thật lớn.
Một thương đội, khi nào  dám kiêu ngạo đến ?
Thẩm Thừa Cảnh   mệt mỏi, chuẩn  nghỉ ngơi một chút ở Khúc Đàm, liền  đến phủ Quận thủ Khúc Đàm.
Quận thủ Khúc Đàm Tống Hán Nghĩa  thấy Thẩm Thừa Cảnh, liền lộ  vẻ mặt siểm nịnh.
“Không ngờ Cảnh đại nhân đại giá quang lâm, hạ quan hữu thất viễn nghênh, còn mong Cảnh đại nhân thứ tội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-739.html.]
Thẩm Thừa Cảnh đặc biệt hưởng thụ loại tôn vinh và đãi ngộ .
“Ta  việc khẩn yếu trong ,  ở  Khúc Đàm nghỉ một đêm, ngươi mau chóng sắp xếp.”
“Vâng, đại nhân!”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Chờ , khi  đến thành,    thương đội  dám uy h.i.ế.p một Quận thủ của thành ngươi, là lai lịch thế nào?”
“Là thương đội của Thế tử phủ! Ai ngờ bọn họ  lúc , còn dám kéo đầy xe hàng hóa mà khoa trương  qua chợ! Không  cướp mới lạ!”
“Thương đội của Thế tử phủ mà dám uy h.i.ế.p một Quận thủ của thành như , ngươi  sợ chuyện  truyền  ngoài, khiến  khác chê  ?” Thẩm Thừa Cảnh cố ý hỏi.
“Cảnh đại nhân    lý,  đang  trình một phong tấu chiết lên Hoàng thượng, Thế tử phủ quá kiêu ngạo, miệt thị quan  triều đình, cũng tương đương với miệt thị Hoàng thượng!”
【Chương 432: Rõ ràng nhắc nhở, chính là  】
“Lời Quận thủ đại nhân  cực kỳ .” Thẩm Thừa Cảnh lập tức phụ họa.
Tống Hán Nghĩa trong lòng tức thì càng thêm  khí thế.
Cần , vị Cảnh đại nhân  chính là tân quý  mặt Hoàng thượng,     như , thì chứng tỏ    sai.
“Cảnh đại nhân,  cứ nghỉ ngơi , buổi tối,  sẽ chuẩn  một buổi tiếp phong yến cho , còn mong  nể mặt.”
“Chỉ là một buổi tiếp phong yến thôi ?” Thẩm Thừa Cảnh  ý ám chỉ.
“Đương nhiên  , còn  chút tâm ý nhỏ bé của hạ quan.”
Thẩm Thừa Cảnh lúc  mới hài lòng gật đầu.
Suốt đường ,  chuẩn   qua thêm vài quận thành,  tiên vơ vét một đợt tài vật, dù , hiện tại    nhiều tiền bạc trong .
Tấu chiết của Tống Hán Nghĩa   đưa đến  mặt Hoàng thượng.
Tiêu Yến An liền  cung cầu kiến Hoàng thượng.
“Hoàng thượng! Xin Người  chủ cho thần!” Tiêu Yến An đột nhiên quỳ xuống, một bộ dáng tức giận  thể kiềm chế.
“Ngươi  việc gì  Trẫm  chủ cho ngươi?” Hoàng thượng trầm giọng hỏi.
“Thương đội của Thế tử phủ tại Khúc Đàm quận,    cướp bóc, hàng hóa của thương đội  cướp sạch! Tổn thất của thần thật lớn! Hơn nữa, Quận thủ Khúc Đàm  còn ngoạn hốt chức thủ,  xử lý việc !”
Hoàng thượng khẽ cau mày, ánh mắt mờ mịt  rõ mà đặt lên  Tiêu Yến An.
Dường như   thấu Tiêu Yến An rốt cuộc   gì.