“Phủ Ninh Quận Thủ là một trong  các Quận Thủ , là  dễ nắm bắt nhất.”
“Phu nhân,  nàng  hiểu rõ mấy vị Quận Thủ  như ?”
Đương nhiên là kiếp ,  từng qua .
“Không chỉ mấy vị Quận Thủ   tương đối hiểu rõ, những đại thần trong triều  cũng  chút hiểu . Điều  còn  cảm ơn thầy giáo của . Dù , chúng  cũng cần giúp Tam Hoàng tử giành  ngôi vị Trữ Quân.” Kỷ Sơ Hòa nhẹ giọng giải thích.
“Ồ.” Tiêu Yến An vẻ mặt  chút nghi ngờ, nhưng trong lòng   tin lời Kỷ Sơ Hòa .
Chàng   còn là Tiêu Yến An của   nữa.
Không còn dễ  lừa gạt như .
Tuy nhiên, cho dù Kỷ Sơ Hòa    sự thật,  cũng  bận tâm.
Bởi vì những điều  cũng   là chuyện quan trọng gì, nàng   tự nhiên  lý do của nàng.
Tin rằng  một ngày,  nhất định sẽ trở thành  mà Kỷ Sơ Hòa   tin tưởng.
Kỷ Sơ Hòa cũng chỉ  thể tạm thời sắp xếp như .
Kế tiếp, cứ  một bước xem một bước.
Phủ Ninh Quận Thủ quả nhiên giữ lời,  nhanh  mang đến một cây nhân sâm ngàn năm.
Kỷ Sơ Hòa nhận lấy nhân sâm, tạ ơn , “Đa tạ Quận Thủ.”
“Thế tử phu nhân, ngài quá khách khí , Thế tử bây giờ  khá hơn chút nào ?”
“Đã khá hơn . Quận Thủ,  thể  phiền ngươi một chút thời gian ? Ta  hỏi ngươi một chuyện.”
--- Chương 438: Toàn là đấu trí, chỉ rõ phương hướng ---
“Phu nhân  hỏi chuyện gì?” Phủ Ninh Quận Thủ dò hỏi.
“Ta  hỏi Quận Thủ đại nhân về vị Giám chính trị thủy mà Hoàng thượng  phái xuống  đây.”
“Nhắc đến  , hạ quan thật sự  ngàn lời  ! Một  cực kỳ kỳ lạ, bất kể lúc nào cũng khoác một chiếc áo choàng đen, trùm kín từ đầu đến chân, căn bản  thể  rõ diện mạo thật của . Hơn nữa   suốt ngày đeo một chiếc mặt nạ, cứ như thể khuôn mặt đó  gì đó  thể gặp  , giọng  thì khàn khàn khó , cứ như  vật gì đó mắc kẹt trong cổ họng,     chuyện đặc biệt khó chịu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-749.html.]
“Người   chỉ ăn mặc kỳ quái, tính cách cũng vô cùng kỳ quái,  cố chấp, khó giao tiếp. Hắn   gì là ,  khác  thể  bất kỳ ý kiến nào. Có      một cảm giác thần bí  thể tả, theo  thấy,   chính là  thể gặp  bằng diện mạo thật nên mới cố ý như , ai   lớp áo choàng  khuôn mặt đó  xí đến mức nào.”
Vừa nhắc đến  , Phủ Ninh Quận Thủ   một bụng lửa giận.
“Từ  đến nay  từng  ai  thấy diện mạo thật của   ?” Kỷ Sơ Hòa  hỏi một câu.
“Không !” Phủ Ninh Quận Thủ dứt khoát đáp.
“Mọi  đều gọi   là Cảnh đại nhân, tên thật của  rốt cuộc là gì?”
“Không ,   đều gọi   như . Thế tử phu nhân, còn một chuyện nữa, hạ quan  cho ngài và Thế tử  thì ngài ngàn vạn   giữ bí mật cho hạ quan, tuyệt đối    là do hạ quan tiết lộ. Vị Cảnh đại nhân  bây giờ đang là hồng nhân  mặt Hoàng thượng, hạ quan  dám đắc tội .”
“Quận Thủ đại nhân cứ ,  nhất định sẽ giữ bí mật cho ngươi.”
“Vị Cảnh đại nhân  cực kỳ tham lam! Hạ quan cũng  ép  cho   năm ngàn lượng bạc. Có lẽ hạ quan là  đưa ít nhất, cho nên, vị Cảnh đại nhân đó  hạ quan  thuận mắt, khi trị thủy,   khắp nơi gây khó dễ cho hạ quan.”
“Không ngờ,  Hoàng thượng trọng dụng, phẩm hạnh  thấp kém đến .” Kỷ Sơ Hòa phụ họa một câu.
“Ai    chứ!”
Kỷ Sơ Hòa  xong những lời miêu tả , trầm ngâm suy nghĩ.
Tiêu Yến An đột nhiên ho khan hai tiếng, Phủ Ninh Quận Thủ lập tức  hồn, chắp tay  với Kỷ Sơ Hòa: “Phu nhân, nếu   việc gì nữa, hạ quan xin cáo lui .”
“Quận Thủ đại nhân  thong thả.” Kỷ Sơ Hòa khách khí đáp một câu.
Phủ Ninh Quận Thủ  rời , Tiêu Yến An lập tức từ nội thất bước .
Kỷ Sơ Hòa đưa nhân sâm  tay .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Thân sâm  phẩm tướng  tồi, xem  vị Phủ Ninh quận thủ  thật sự  lấy lòng chúng .” Tiêu Yến An xoay  cất kỹ nhân sâm.
“Phu nhân, vì  nàng bỗng nhiên hỏi đến vị Cảnh đại nhân ? Phủ Ninh quận thủ đánh giá  như , xem chừng    .”
“Kẻ tiểu nhân càng  đề phòng nhiều hơn một chút.” Kỷ Sơ Hòa lạnh nhạt đáp lời.
Thật ,  khi  xong lời của Phủ Ninh quận thủ, trong lòng nàng   một suy nghĩ táo bạo.
Vị Cảnh đại nhân  nhắc đến , liệu   là Thẩm Thừa Cảnh ?
Chẳng lẽ Thẩm Thừa Cảnh  nhớ  chuyện của kiếp ?