Vinh Tiểu Tứ vốn dĩ trông nho nhã yếu ớt, chỉ khẽ nghiêng   tránh  đòn tấn công của kẻ .
Những kẻ đến ám sát Tiêu Yến An phát hiện tình hình  , bọn chúng hiện rõ ràng đang ở thế yếu,  chỉ  thuyền   bảo vệ Tiêu Yến An, mà  bờ còn   nhiều.
Vinh Tùng hộ vệ Tiêu Yến An đến mạn thuyền, lúc , thuyền  gần như cập bờ.
Tiêu Yến An tung  một cái, đáp xuống bờ, các tiểu nhị bên bờ lập tức vây kín lấy y.
Vinh Tùng  theo Tiêu Yến An xuống thuyền, mà ở   thuyền chiến đấu với đám thích khách.
“Vinh Tùng, giữ  kẻ sống.” Tiêu Yến An lớn tiếng hô một tiếng.
Lời y  dứt, trong phòng thuyền bỗng nhiên xông  một luồng lửa, ngọn lửa nhanh chóng lan rộng, trong chớp mắt, cả chiếc thuyền  bốc cháy!
“Tiểu Tứ!” Tiêu Yến An chợt nhận , Vinh Tiểu Tứ vẫn còn  thuyền!
Kỷ Sơ Hòa lập tức vén rèm xe  tình hình  mắt, ánh lửa phản chiếu trong đáy mắt nàng, trong mắt nàng dường như cũng bùng lên một ngọn lửa lớn.
Hỏa thế  thuyền, căn bản  thể khống chế.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc lửa bùng lên, những   thuyền đều nhao nhao nhảy xuống thuyền để thoát .
Tiêu Yến An lo lắng  mặt nước.
“Tiểu Tứ! Tiểu Tứ!”
Mặt nước   bất kỳ tiếng đáp  nào.
Kỷ Sơ Hòa cũng đầy vẻ lo lắng xuống xe ngựa, “Thế tử, Tiểu Tứ ở  họa thuyền ?”
“Ta  thấy y lên họa thuyền, khi lửa bốc cháy y vẫn  kịp xuống thuyền.”
Lúc , những  rơi xuống nước  bắt đầu bơi về phía bờ.
Những   bờ cũng vội vã  giúp đỡ cứu .
 lúc Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa vô cùng lo lắng, Vinh Tùng và Công tử Vinh Tiểu Tứ cùng  bơi về phía bờ.
Tiêu Yến An lập tức chạy đến bờ kéo  lên.
“Thế tử biểu ca.” Vinh Tiểu Tứ lên bờ xong, gọi Tiêu Yến An một tiếng.
Tiêu Yến An cúi đầu , phát hiện  quần áo của Vinh Tiểu Tứ  vết máu.
“Ngươi  thương ?” Tiêu Yến An căng thẳng hỏi.
“Sau khi nhảy xuống nước,    đánh lén, trúng một nhát đao, nhưng  , thương  nặng.”
“Vinh Tùng, ngươi lập tức hộ tống Tiểu Tứ công tử về Vinh Quốc Công phủ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-901.html.]
“Thế tử biểu ca,   mang  tới,  thể đưa  về phủ, Vinh Tùng vẫn nên ở  bên cạnh  và tẩu tẩu.” Vinh Tiểu Tứ khoát tay từ chối.
Rất nhanh,  của Vinh Quốc Công phủ  chạy tới.
“Mau, đỡ y.” Tiêu Yến An giao Vinh Tiểu Tứ cho  của Quốc Công phủ, “Lập tức đưa y về chữa trị.”
“Vâng.” Người của Quốc Công phủ  dám chậm trễ, vội vàng đưa Vinh Tiểu Tứ .
Tiêu Yến An   ,  chiếc họa thuyền  ngọn lửa dữ dội nuốt chửng, âm thầm nắm chặt hai nắm đấm.
Những  trong nước gần như  leo lên hết, thuyền cũng  cháy gần hết,  thuyền nghiêng về một bên, chìm xuống nước.
Những thích khách   bắt, chắc chắn đều lợi dụng hỏa hoạn nhảy xuống nước bỏ trốn.
Bờ sông đầy  lúc     một chút âm thanh nào.
Mọi   lẽ cũng cảm thấy, chuyện  xảy  thực sự quá đột ngột.
Rốt cuộc là kẻ nào gan lớn đến , dám công khai hành thích Thế tử ngay tại Đế Đô!
Ngay cả thường dân cũng  mức độ nghiêm trọng của chuyện .
Chuyện  quả thực là điều  dám nghĩ tới!
“Hoàng thượng! Hoàng thượng!” Triều Tứ Hải bước nhanh  tẩm cung của Hoàng thượng.
“Chuyện gì mà hoảng hốt đến ?” Hoàng thượng cố ý hỏi.
“Bẩm Hoàng thượng,  kẻ  công khai hành thích Thế tử  họa thuyền ở Thập Lý Hà, còn phóng hỏa đốt họa thuyền!”
Nay   thu, thời tiết trở lạnh, nhưng Triều Tứ Hải  mồ hôi đầm đìa  trán.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hoàng thượng  dậy từ  giường, vén màn giường  Triều Tứ Hải, ngữ khí  chút lo lắng hỏi: “Thế tử thế nào ?”
“Bẩm Hoàng thượng, Thế tử  .”
Ánh mắt Hoàng thượng tức thì trầm xuống, tay nắm chặt màn giường  ngừng tăng thêm lực.
“Hoàng thượng, may mắn , Thế tử phu nhân vì tức giận Thế tử vung ngàn vàng bao hoa khôi, còn bao cả họa thuyền, nên  dẫn   đón Thế tử về phủ,   mang theo hộ vệ,  nên mới kịp thời cứu  Thế tử.” Triều Tứ Hải thật thà bẩm báo tình hình cho Hoàng thượng.
Cũng là để giải thích cho Hoàng thượng vì  Tiêu Yến An  thoát  kiếp nạn .
Ngoại trừ trong Ngự Thư phòng, và một vài nơi cực kỳ ít ỏi trong cung , đối thoại giữa Hoàng thượng và y đều như , thiết lập tầng tầng phòng .
“Lập tức thông báo Lỗ Hồng Nho  điều tra chuyện ! Nhất định  điều tra rõ ngọn ngành! Ngoài ,  khi tìm  hung thủ hành thích, phái  trong Nội Đình đến Thế tử phủ, bảo vệ an  cho Thế tử!”
“Dạ!”
“Thế tử, phu nhân, ngoài phủ  một đội thị vệ của Nội Đình tới,  là phụng lệnh Hoàng thượng đến bảo vệ Thế tử và Thế tử phu nhân.” Thiêm Hỉ bước nhanh  trong phòng bẩm báo tình hình.