Người khác chẳng  đều  con thứ hai dễ sinh hơn con đầu nhiều lắm ,  nàng  cảm thấy con thứ hai còn đau hơn, còn khó sinh hơn con đầu.
“Thấy đầu hài tử !” Bà đỡ hưng phấn hô một tiếng, còn  kịp vui mừng, giọng nàng   vang lên, “Phu nhân! Đông di nương   là ngôi mông!”
“Ngôi mông! Ngươi xác định là ngôi m.ô.n.g ?” Kỷ Sơ Hòa vội vàng hỏi.
“ , e rằng sẽ khó sinh!”
Đông Linh  mệt đến  còn chút sức lực nào, tay nắm Kỷ Sơ Hòa cũng buông lỏng.
“Phu nhân, bây giờ cần xác định, giữ   giữ con, nếu chỉ giữ một, còn  hy vọng sống sót, nếu  giữ cả hai, e rằng đều nguy hiểm.”
“Giữ !” Kỷ Sơ Hòa  chút do dự hô lên.
“Phu nhân…” Đông Linh mắt đỏ hoe, nước mắt  kìm  chảy , nhưng, nàng  xót lòng đứa con  mang nặng đẻ đau mười tháng, “Phu nhân,   dự cảm thai  của  nhất định là một nữ nhi,  thể giữ  hài tử  ? Để  thử   nữa ,  nhất định  thể sinh  hài tử !”
“Đông Linh, đừng sợ, vẫn còn một tia sinh cơ, nàng  tin ,   ?”
“Phu nhân,  tin .” Đông Linh kiên định gật đầu.
“Chỉ là phương pháp , đối với  thể nàng sẽ  chút tổn hại, thậm chí   sẽ  thể hầu hạ Thế tử nữa.”
“Phu nhân,  nguyện ý!” Đông Linh vốn dĩ   hầu hạ nữa !
Kỷ Sơ Hòa lập tức cởi bỏ áo ngoài, xắn tay áo lên.
“Phu nhân,  đây là…” Bà đỡ kinh ngạc.
“Đỡ đẻ! Từ giờ  theo lệnh của ! Mang một cái kéo đến.”
“Kéo!” Một chiếc kéo  đưa  tay Kỷ Sơ Hòa.
Nàng cầm lấy kéo, cắt một nhát   Đông Linh.
Thủ pháp  khiến bà đỡ đều kinh hãi.
,  khi thao tác như , hài tử sẽ   kẹt ở đó mà    nữa,  lẽ vẫn  khả năng sinh .
, phu nhân      giữ  ?
Làm ,  là cách để giữ con mà!
“Đông Linh, hít thở sâu.”
Đông Linh  hít một , liền cảm thấy một trận đau đớn kịch liệt ập đến, “A!” Nàng thất thanh thét chói tai.
Bà đỡ  thủ pháp của Kỷ Sơ Hòa,  càng sợ đến vai run lên bần bật!
Kỷ Sơ Hòa đỡ lấy hài tử sắp , điều chỉnh tư thế của hài tử,  màng bản   ô huyết nhuộm đầy .
“Đông Linh, ráng sức.”
Nghe tiếng Kỷ Sơ Hòa, Đông Linh   nữa dùng sức.
Sinh !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-933.html.]
Nàng cảm thấy sự nặng nề của cơ thể bỗng chốc biến mất!
Giờ phút , dường như  đau đớn đều  còn nữa.
Hài tử   tím tái,  một tiếng động,  thể thấy   ngạt quá lâu trong bụng !
Kỷ Sơ Hòa vội vàng  sạch hài tử, đặc biệt là những chất bẩn trong miệng,  đó nhẹ nhàng ấn  vị trí trái tim của hài tử.
“Phu nhân, hài tử còn sống ?” Đông Linh yếu ớt hỏi.
“Sống.” Kỷ Sơ Hòa  ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng ấn nhịp nhàng  vị trí trái tim của hài tử.
Đây là cách  của bà đỡ  kinh nghiệm lúc nàng sinh Hữu Nhi.
Chính là nhờ thủ pháp  mà  cứu  nàng trong lúc khó sinh, cũng cứu  Hữu Nhi đang thoi thóp.
Không lâu , hài tử liền phát  một tiếng  yếu ớt.
“Oa a~”
Kỷ Sơ Hòa  buông lỏng,  tiếp tục ấn vài cái.
“Oa a! Oa a! Oa a!” Tiếng  của hài tử càng lúc càng lớn, càng lúc càng vang vọng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Kỷ Sơ Hòa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bà đỡ vội vàng tiến lên giúp đỡ.
“Chúc mừng phu nhân, chúc mừng di nương, là một vị thiên kim.”
Kỷ Sơ Hòa  kỹ một cái,    Đông Linh, “Hài tử trông giống nàng hơn một chút, bụ bẫm, giống hệt lúc Hữu Nhi sinh , chỉ là  ngạt lâu quá, da vẫn còn  tím tái, ngày mai là  thể hồi phục .”
Nước mắt Đông Linh   kiểm soát  mà chảy , “Phu nhân,    mà,   thể sinh thêm một nữ nhi,   phu nhân  đủ cả trai lẫn gái,     .”
“Phu nhân, m.á.u của Đông di nương vẫn  ngừng chảy! Bây giờ  càng chảy nhiều hơn !”
Đông Linh   chuyện ở khắc , khắc   mất  ý thức.
“Phủ y!” Kỷ Sơ Hòa lớn tiếng hô.
Phủ y lập tức tiến lên bắt mạch cho Đông Linh, “Phu nhân, mạch tượng của Đông di nương  yếu, nhất định là do mất m.á.u quá nhiều.”
“Mau mang thuốc   chuẩn  đến đây!”
Miên Trúc lấy  một cái hộp nhỏ, bên trong đựng thuốc   chế thành viên, Kỷ Sơ Hòa nhét viên thuốc  miệng Đông Linh.
Vết thương của Đông Linh cũng   xử lý,  khi uống thuốc, m.á.u từ từ cầm .
, vẫn  thoát khỏi nguy hiểm, còn  xem Đông Linh  thể tỉnh   .
Tóm  thì tình hình   còn quá hiểm nghèo nữa.
【Chương 548: Trách nhiệm hơn, đảm đương hơn】
Kỷ Sơ Hòa tự  sửa soạn sạch sẽ, lúc  mới bế hài tử  cho Tiêu Yến An xem.