Thật , sâu thẳm trong lòng y  hề  mẫu    phụ hoàng sủng hạnh.
Tình cảm của phụ hoàng đối với y, y cảm thấy  sớm cạn kiệt , bây giờ y chỉ đau lòng cho mẫu .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Phụ hoàng   mẫu   thương sâu sắc như , còn  mẫu  như   hầu hạ , việc  đối với mẫu  mà , chẳng  quá bất công ?
Y  tiên  phán xét phụ hoàng   là một  cha   , nhưng  hết  thấy phụ hoàng   là một  chồng ,   hại mẫu  quá thảm !
Tứ Hoàng tử nhân lúc màn đêm buông xuống, nhanh chóng  đến lãnh cung.
La thị  khi gặp Tứ Hoàng tử một ,  lấy   một chút hy vọng, tự  chỉnh trang . Dù vẫn mặc quần áo cũ nát, nhưng  đến nỗi tóc tai bù xù, giống như một kẻ điên nữa.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một trận động tĩnh.
La thị lập tức cảnh giác.
Nàng   ngoài phòng, liền thấy một vệt sáng,  ảnh Tứ Hoàng tử  vệt sáng đó chiếu rọi,  giống  thật, mà  giống như dáng vẻ nàng thường thấy trong mơ.
“Mẫu !” Tứ Hoàng tử nhanh chóng bước tới, quỳ xuống  mặt La thị.
Lòng La thị hoảng loạn: “Con   đến nữa ? Dù bây giờ con  Thái hậu coi trọng, cũng  thể tùy tiện   lãnh cung như ! Mau  , đừng để  khác thấy, nếu , Hoàng hậu mà bắt  nhược điểm, sẽ  đủ thủ đoạn để đối phó với con!”
“Mẫu , đừng sợ, con đến đón   khỏi lãnh cung đây!” Tứ Hoàng tử lớn tiếng đáp lời.
【Chương 580: Thêm dầu  lửa, lựa chọn tương tự】
La thị ngẩn , siết chặt cánh tay Tứ Hoàng tử: “Con   gì?”
“Mẫu , con đến đón   khỏi lãnh cung đây! Phụ hoàng  hạ chỉ phong   Lương nhân,   cần ở trong lãnh cung nữa!” Tứ Hoàng tử  nhắc  chi tiết hơn một .
“Con  là thật ?” La thị  dám tin, tưởng rằng   nhầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/chuong-987.html.]
“Là thật, mẫu , ngàn vạn phần chân thật!” Tứ Hoàng tử trịnh trọng gật đầu.
Cảm xúc của La thị vô cùng kích động, ôm chặt lấy Tứ Hoàng tử: “Mẫu  cuối cùng cũng đợi  ngày  ! Mẫu   mà, kiếp  nhất định sẽ bước  khỏi tòa lãnh cung !”
“Mẫu , hôm nay trời  tối ,  hãy nghỉ ngơi một đêm trong cung của Thái hậu nương nương , sáng mai, sẽ trở về cung điện mà Thái hậu nương nương  chuẩn  cho .”
“Được, mẫu  cũng  đến khấu tạ Thái hậu.”
Tứ Hoàng tử đỡ La thị đến cung Thái hậu. Thái hậu  thấy dáng vẻ hiện giờ của La thị, trong mắt thoáng qua một tia xót xa.
“Bái kiến Thái hậu nương nương, đa tạ Thái hậu nương nương  cứu   khỏi lãnh cung. Ân tình ,  khắc cốt ghi tâm! Đời  kiếp ,  nguyện  nô  tỳ hầu hạ Thái hậu nương nương!” La thị lập tức bày tỏ lòng trung thành của .
“Tứ hoàng tử, mau đỡ mẫu  ngươi dậy , ngươi xem, mới đó mà   giày vò thành  bộ dạng  ! Ai, năm xưa, thật là một  kiều diễm  bao!” Giọng Thái hậu tràn đầy sự xót xa.
La thị nghĩ đến những gì   trải qua,  khỏi rơi lệ.
“Đừng nghĩ đến những chuyện  vui đó nữa, nay ngươi tuy là lương nhân, nhưng  ai gia và Tứ hoàng tử ở đây, cũng chẳng   nơi nương tựa, tất sẽ  để ai tùy tiện xử trí nữa.”
“Đa tạ Thái hậu nương nương rủ lòng thương!” La thị lập tức kéo tay Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử cũng theo đó quỳ xuống.
“Thái hậu nương nương, nếu     nâng đỡ mẫu tử chúng  một phen, mẫu tử chúng  giờ  vẫn còn  giam hãm trong vạn trượng vực sâu, vĩnh viễn   ngày thoát khỏi. Ân tình , chúng  sẽ khắc cốt ghi tâm, hơn nữa, nhất định sẽ báo đáp Thái hậu nương nương thật ! Từ nay về , chúng  cũng sẽ kính cẩn tuân theo lời dạy bảo của Thái hậu nương nương, tuyệt đối  phụ sự tái tạo ân nghĩa của  dành cho chúng .”
“Mau  dậy .” Thái hậu khẽ nâng tay.
Lão ma ma bên cạnh nàng lập tức tiến lên đỡ La thị dậy.
“La thị, ngươi là  thông tuệ, chắc hẳn  ai gia cứu mẫu tử các ngươi là  ý gì. Ai gia chỉ mong Tứ hoàng tử  thể lên ngôi Thái tử,  chỉ ai gia sẽ dốc hết sức  giúp đỡ Tứ hoàng tử, mà Tào gia cũng là hậu thuẫn vững chắc cho Tứ hoàng tử. Ngày , khi Tứ hoàng tử đăng cơ Thái tử, chỉ cần đừng quên ân nâng đỡ  của ai gia và Tào gia là .”
“Thái hậu nương nương, tôn nhi tuyệt  dám quên ân nâng đỡ ! Chỉ cần tôn nhi  thể lên ngôi Thái tử, Tào gia nhất định sẽ trở thành thế gia quyền quý bậc nhất Đại Hạ! Tôn nhi sẽ ban cho Tào gia vinh quang vô thượng!”
“Tốt,  câu   của ngươi ai gia liền yên tâm .” Thái hậu hài lòng gật đầu.