Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 138: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:03:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm giao thừa

Sáng sớm, Bạch Chỉ đang ngủ say, cảm thấy nguồn nhiệt bên cạnh dần rời xa, khí lạnh nhân cơ hội luồn lách trong chăn, nàng theo bản năng vươn tay kéo lấy quần áo của đối phương, khiến nguồn nhiệt xuống.

"Ngủ thêm một lát nữa ..."

Tiêu Trạch Lan bất đắc dĩ vỗ vỗ lưng Bạch Chỉ, nhẹ giọng bên tai nàng: "Nàng ngủ , dậy , nếu để Đại ca và Đại tẩu thấy thể thống gì."

Hơi ấm phả tai, Bạch Chỉ thấy tai nhột, vươn tay xoa xoa tai, ôm lấy eo Tiêu Trạch Lan.

"Không , Đại tẩu cũng sẽ ..."

Tiêu Trạch Lan ý chí kiên định, nhẹ nhàng gạt cánh tay trắng như ngọc eo xuống: "Ngoan, nàng ngủ ..." Nói định dậy mặc quần áo.

Bạch Chỉ hài lòng, lật sấp lên Tiêu Trạch Lan: "Chàng ! Ngủ thêm một lát thì ?"

"Suỵt! Nhỏ tiếng thôi, A Ngự sẽ thấy."

Tiêu Trạch Lan cho thở định, càng thêm chột , sợ Tiêu Ngự thấy gì đó, dù giữa hai phòng ngủ chỉ cách một gian chính sảnh, mà vách gỗ thì chỉ để trang trí, chẳng cách âm chút nào.

Bạch Chỉ để ý: "Tiêu Ngự thấy ..."

Tiêu Ngự bước khỏi phòng ngủ, đúng lúc thấy câu : "Ta thấy , chuyện gì tẩu tẩu?"

Tiêu Trạch Lan giật , kiên quyết đẩy Bạch Chỉ , nhanh chóng mặc áo khoác ngoài .

Bạch Chỉ càng thêm vui, lớn tiếng : "Dù thấy cũng giả vờ thấy, hiểu chuyện chứ?"

Tiêu Ngự phản ứng , mặt đỏ bừng, dám trả lời mà vội vàng bỏ chạy.

Bạch Chỉ cũng hết buồn ngủ, dậy mặc quần áo, miệng còn lẩm bẩm: "Hèn chi con đầu lòng là hòn đá ngáng đường sinh con thứ hai, quả nhiên gia đình sai mà."

Tiêu Trạch Lan nhất thời dở dở : "Nàng... cũng nên tiết chế một chút chứ."

Bạch Chỉ liếc xuống phía của : "Chàng còn mặt mũi , xem."

Mặt của Tiêu Trạch Lan, vốn dày hơn nhiều, giờ cũng chịu nổi, vội vàng bước xuống giường sưởi, chính sảnh rửa mặt.

Những ngày tiếp theo là những ngày sống hòa thuận nhất kể từ khi Tiêu Tĩnh Vũ ngã xuống nước, mỗi ngày đều vui vẻ ấm cúng, món ngon, cắt hoa giấy dán cửa sổ, câu đối, đèn lồng, mỗi ngày đều trôi qua thật vui vẻ và viên mãn.

Ngày ba mươi Tết, họ tổng cộng mười sáu món ăn, gói ba loại bánh sủi cảo nhân.

Trong đó, bánh sủi cảo nhân tam tiên gói nhiều nhất. Nhân tam tiên chia tam tiên thịt và tam tiên chay, Bạch Chỉ là động vật ăn thịt, đương nhiên là tam tiên thịt, tam tiên thịt chính là nhân hẹ, thịt heo, tôm tươi. Thịt heo dùng thịt nạc , sợ quá khô nên cho thêm một chút mỡ heo.

Tôm thu hoạch từ việc đ.á.n.h bắt cá mùa đông ở sông hôm , tôm sông tươi bóc vỏ, bỏ chỉ đen, chỉ lấy phần thịt tôm trắng nõn, phối hợp với hẹ xanh và thịt nạc đỏ, trông hấp dẫn.

Ngoài tôm còn thu hoạch ít cá lớn, tối nay liền hai món cá, một món cá lát sốt vàng, và một món cá khoái khẩu, tức là cá chiên giòn.

ướp, tẩm qua lớp bột pha sẵn từ bột mì, bột bắp và trứng, đó cho chảo dầu chiên nhỏ lửa cho chín, chiên một nữa bằng dầu nóng, cuối cùng rắc thêm bột ngũ vị hương đặc biệt do Bạch Chỉ tự pha là xong.

Trần Uyển Ninh và bày hai cái bàn vuông ở chính sảnh, ghép đủ mười một . Mọi quây quần bên , rộn ràng chuẩn khai tiệc.

Tiêu Trạch Duyên nâng chén rượu, dậy : "Mấy năm qua, chư vị cùng trải qua nhiều biến cố, nay thể bình an tụ họp tại đây, quả thực dễ dàng. Ta xin lấy rượu, kính chư vị, nguyện sang năm việc đều thuận lợi!"

Mọi đều nâng chén, mặt rạng rỡ nụ .

Rượu là rượu trái cây từ kinh đô đưa tới, hương vị ngon, Bạch Chỉ uống thấy miệng, liền tự rót thêm một chén nữa, chút lâng lâng: "Được , lãnh đạo phát biểu xong, ăn thôi!"

Tiêu Ngự và Tiêu Tư Kỳ nhiệt liệt hưởng ứng: "Ăn cơm thôi!"

Mọi ăn trò chuyện, khí vô cùng hòa thuận.

Khi ăn đến bánh sủi cảo, Bạch Chỉ đột nhiên "cạch" một tiếng, c.ắ.n thứ gì đó cứng. Nàng nhổ xem, hóa là một đồng tiền đồng.

Trần Uyển Ninh : "Chà, đây là sang năm sẽ phát tài lớn đây!"

"Đó là điều tất nhiên," Bạch Chỉ học theo kiểu bao trọn cả quán của các tổng tài bá đạo trong phim, hào sảng : "Chỗ hôm nay bao hết, cứ ăn uống thỏa thuê, tất cả tính sổ sách của ."

Mọi chọc cho ầm lên.

Nói xong lời hào hùng, Bạch Chỉ ăn bánh sủi cảo, kết quả là "cạch" một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-138.html.]

Lý Đan Thanh trêu chọc: "Bạch Chỉ , lẽ nào tiền thiên hạ kiếm hết một ?"

Bạch Chỉ cảm thán: "Cái vận tài lộc đến , cản cũng cản nổi!"

Gà Mái Leo Núi

Rồi là "cạch" một tiếng.

Bạch Chỉ c.ắ.n đồng tiền mà mơ màng, lông mày cũng nhíu , chẳng lẽ thể cho nàng yên ăn một cái bánh sủi cảo ?

Tiêu Trạch Lan nhận thấy Bạch Chỉ say, sợ nàng nuốt mất đồng tiền, vội vàng véo mặt nàng, thúc giục: "Mau nhổ ."

Bạch Chỉ nhổ đồng tiền trong miệng tay Tiêu Trạch Lan, tiếp tục ăn bánh sủi cảo.

"Cạch!"

"Cạch!"

"Cạch..."

Bạch Chỉ: ...

Mọi : ...

Bạch Chỉ cũng ăn nữa, dùng dị năng cảm nhận một chút, đẩy bát về phía : "Bát bộ đều ."

Trần Uyển Ninh mơ hồ, hỏi Lý Đan Thanh: "Thanh nhi, bảo chia đều bánh sủi cảo đồng tiền mỗi bát một cái ?"

Lý Đan Thanh cũng mơ hồ: "Ta chia mà," đó tự nghi ngờ: "Ta chia nhỉ?"

Trần Uyển Ninh dở dở : "Xem là vận may của quá , chúng chia cũng chia ."

Bạch Chỉ sáu đồng tiền mặt, quyết định đòi công bằng cho hàm răng suýt chút nữa sứt của :

"Đại tẩu như , gian lận , tự phạt một chén!"

"Được , tự phạt một chén."

Trần Uyển Ninh nâng chén rượu lên uống cạn, Bạch Chỉ Lý Đan Thanh: "Đan Thanh tỷ, tỷ là đồng lõa, cùng chịu tội."

Lý Đan Thanh : "Được, cũng tự phạt một chén."

Không khí sôi nổi trở .

Tiêu Ngự gọi Bạch Chỉ: "Tẩu tẩu, một cái bánh sủi cảo đồng tiền."

"Đệ ?"

Bạch Chỉ bưng bát bánh chẻo đầy đồng tiền, dậy vòng qua chỗ Tiêu Ngự. Tiêu Trạch Lan sợ nàng ngã nên đưa tay đỡ nàng.

Bạch Chỉ giằng tay , : "Đừng đỡ , ."

Tiêu Trạch Lan thấy nàng vẫn khá vững, liền để mặc nàng.

"Cho ngươi đây," Bạch Chỉ gắp một cái bánh chẻo cho Tiêu Ngự.

"Thím ơi, con cũng , con cũng ,"

Bạch Chỉ gắp thêm một cái cho Tiêu Tư Kỳ, hỏi: "Ai còn nữa ?"

Tiêu Tĩnh Vũ mở miệng: "Thím ơi, con cũng một cái."

Trần Uyển Ninh căng thẳng liếc y một cái, tay vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y áo. Bạch Chỉ hề , đến bên cạnh Tiêu Tĩnh Vũ, cũng gắp cho y một cái,

"Của ngươi."

"Đa tạ thím."

Bạch Chỉ lườm y một cái: "Tạ gì mà tạ, khác đều tạ, chỉ ngươi là đáng yêu nhất."

Tiêu Tĩnh Vũ ngoan ngoãn : "Thím dạy lắm."

Bạch Chỉ chằm chằm y hai cái, ghét bỏ : "Càng đáng yêu nữa ."

 

Loading...