Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 148: Món khai vị ---

Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:03:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vết thương bên trong đùi Bạch Chỉ còn lành, chỉ thể lau rửa đơn giản một chút, đó để Tiêu Trạch Lan giúp nàng bôi thuốc.

“Hít ~”

Đôi mày mắt tinh xảo nhíu chặt , Bạch Chỉ đau đến mức hít từng ngụm khí.

“Còn thương, vết thương thành thế nào !”

Khi thấy bên trong đùi Bạch Chỉ đỏ ửng một mảng, chỗ da rách đều lộ lớp thịt non bên trong, Tiêu Trạch Lan đau lòng thể tả xiết, lực tay càng nhẹ nhàng hơn nữa.

Thực thì vẻ nghiêm trọng, hầu hết những chỗ rách da đều đóng vảy, chỉ vài chỗ cọ xát mạnh. Trong xe ngựa Lý Dương, Bạch Chỉ tiện bôi thuốc, nên mới kéo dài đến bây giờ.

Sau khi bôi t.h.u.ố.c xong, Tiêu Trạch Lan nhẹ nhàng buông ống quần xuống: “Hai ngày đừng xuống giường nữa, cứ để thế vết thương sẽ mau lành.” Nếu xuống giường mặc quần bông, chắc chắn sẽ cọ xát vết thương.

Bạch Chỉ để ý : “Không , cẩn thận một chút là .” Nàng gì, mấy bước.

Tiêu Trạch Lan giữ c.h.ặ.t c.h.â.n nàng, nghiêm túc : “Sau tuyệt đối mạo hiểm nữa, vì ai cũng .”

Thấy đối phương quan tâm như , Bạch Chỉ trong lòng hài lòng, : “Ta , sẽ thế nữa.”

Tiêu Trạch Lan lúc mới giãn mày.

“Đầu ngứa, bảo mang thêm chút nước , gội đầu.”

“Được, giúp nàng gội.”

“Không cần, tự gội, giúp ấn chân, chân đau nhức quá,”

“Ta giúp nàng gội , đó giúp nàng ấn chân.”

“Tùy .”

Tiêu Trạch Lan phân phó lấy nước, đó ôm Bạch Chỉ đặt lên một chiếc giường nhỏ, một lát nữa đó gội là .

Chân nữa đặt thẳng, cảm giác đau nhức từ chân truyền đến, Bạch Chỉ nhịn hít một tiếng, lẩm bẩm oán trách với Tiêu Trạch Lan: “Chàng , Lý Dương chiếm hết cả xe ngựa , ba ngày nay chân cũng duỗi thẳng .”

“Vậy thì thật đáng c.h.ế.t,” Tiêu Trạch Lan thuận miệng theo Bạch Chỉ một câu, đó liền giúp Bạch Chỉ xoa bóp bắp chân.

“A...” Bạch Chỉ véo đến mức co một chút: “Chàng dùng sức mạnh như gì?”

“Chính là xoa bóp cho gân giãn , như sẽ nhanh lành hơn một chút.” Nói , lực tay Tiêu Trạch Lan càng nặng thêm một chút.

“A ha... đừng...”

Bạch Chỉ co chân , ngờ Tiêu Trạch Lan giữ chặt, lực tay cũng hề giảm chút nào. Bình thường thấy dáng vẻ thư sinh yếu ớt, mà sức lực lớn đến .

“Chàng nhẹ tay chút... a... Tiêu Trạch Lan ...”

Ba nha bưng nước ở cửa mặt đỏ tía tai lắng động tĩnh trong phòng, đại nha dẫn đầu đưa tay định gõ cửa thì bên cạnh kéo .

“Thanh Tú tỷ tỷ, là chúng lát nữa hẵng , đừng phiền Vương gia và Vương phi.”

Đại nha tên Thanh Tú hung hăng trừng tiểu nha một cái, tiếp tục giơ tay gõ cửa.

“Vào !”

Giọng ôn hòa nho nhã khiến đại nha đỏ mặt, nàng đẩy cửa .

Bảo mang nước , Tiêu Trạch Lan dậy, bảo các nàng đặt nước chiếc giường nhỏ.

Hai chân cuối cùng cũng tự do, Bạch Chỉ vội vàng co gối ôm lấy, oán trách : “Chàng bóp c.h.ế.t luôn !”

Tiêu Trạch Lan đầu , đôi mắt hạnh xinh của Bạch Chỉ đang ướt át , thần sắc tựa giận tựa , khiến Tiêu Trạch Lan trong lòng rung động.

Yết hầu lăn lộn, Tiêu Trạch Lan đầu che giấu ánh mắt nóng bỏng, giải thích: “Ban đầu sẽ đau một chút, đó sẽ thoải mái.”

“Ta cần loại thoải mái !”

Tiêu Trạch Lan bất đắc dĩ , đưa tay nâng vai Bạch Chỉ, để nàng lên cùng, đó đặt gối cổ nàng, để đầu nàng lơ lửng.

“Ta giúp nàng gội đầu , lát nữa giúp nàng xoa bóp.”

“Ta cần xoa bóp nữa, gội đầu .”

Tiêu Trạch Lan khẽ một tiếng, nữa.

Các nha pha nước xong, lui sang một bên, thấy Tiêu Trạch Lan xắn tay áo định gội đầu cho Bạch Chỉ, Thanh Tú vội vàng : “Để nô tỳ đến gội đầu cho Vương phi ạ?”

Gà Mái Leo Núi

“Không cần, lui xuống !”

Tiêu Trạch Lan đặt tóc Bạch Chỉ nước nóng.

Thanh Tú mím môi, : “Vậy nô tỳ giúp Vương phi xoa bóp chân nhé ạ?”

Giọng Tiêu Trạch Lan lạnh xuống, lạnh lùng : “Ta cần, lui xuống!”

“Dùng! Dùng! Dùng! Ngươi qua đây giúp xoa bóp chân .”

Không đợi Tiêu Trạch Lan thêm gì nữa, Thanh Tú quỳ giường nhỏ, giúp Bạch Chỉ xoa bóp.

Nữ nhi quả nhiên sức lực nhỏ hơn một chút, nhưng xoa bóp cho gân giãn , vẫn dùng chút sức. Bạch Chỉ cảm thấy lực đạo nàng vẫn thể chịu đựng , nhưng miệng vẫn nhịn phát một vài âm thanh mơ hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-148-mon-khai-vi.html.]

Bạch Chỉ hưởng thụ dịch vụ gội đầu của Tiêu Trạch Lan, nhắm mắt oán trách: “Chàng xem kìa, xoa bóp đến nhường nào, xem... a!”

Lực đạo đột nhiên tăng mạnh khiến Bạch Chỉ kêu thành tiếng.

Thanh Tú sợ hãi lập tức quỳ xuống đất: “Nô tỳ đáng c.h.ế.t, xin Vương phi thứ tội.”

Vừa nàng lén lút Vương gia một cái, phát hiện Vương gia cũng đang nàng, ánh mắt vẫn vô cùng... lạnh lẽo, điều khiến nàng kinh hãi mà tay mạnh hơn một chút.

Bạch Chỉ phất tay cho lui : "Không , ngươi lui xuống , cần ngươi xoa bóp nữa."

"Vâng, nô tỳ cáo lui."

Thanh Tú dám gì thêm nữa, lập tức lui ngoài.

Bạch Chỉ cũng vô cùng bất đắc dĩ, xem cái chân còn đau hai ngày nữa.

Đợi Tiêu Trạch Lan giúp Bạch Chỉ gội đầu xong, sấy khô tóc, Bạch Chỉ sớm ngủ . Tiêu Trạch Lan ôm nàng lên giường, đắp chăn kỹ càng, dung nhan say ngủ của nàng, Tiêu Trạch Lan kìm mà hôn lên.

Bạch Chỉ hôn đến choáng váng, nhưng mắt vẫn buồn ngủ mở , hơn nữa nàng vẫn giữ một tia lý trí, lầm bầm: "Đừng loạn... chân đau..."

Tiêu Trạch Lan xoa nắn dái tai Bạch Chỉ, thầm thì bên tai nàng: "Ta , chỉ hôn thôi, nhớ nàng."

Trong Tây viện, Thanh Tú đang giúp Đỗ nhị tiểu thư chải tóc.

"Ngươi thật ? Vương gia thật sự giúp Vương phi gội đầu?"

"Thật đó tiểu thư, nô tỳ tận mắt thấy."

Đỗ nhị tiểu thư thẹn thùng một tiếng: "Vương gia đối đãi Vương phi như , nhất định cũng sẽ đối xử với như thế."

Thanh Tú : Chưa chắc thế, nhưng miệng vẫn phụ họa: "Nếu tiểu thư Vương phủ, Vương gia nhất định sẽ đối xử với tiểu thư."

"Đương nhiên ," Đỗ nhị tiểu thư soi gương, tự mãn sờ sờ búi tóc đầu, ở Quan Hà phủ , ai xinh hơn nàng .

"Chẳng qua chỉ là ỷ việc cùng Vương gia chịu khổ vài năm thôi, dám sai Vương gia gội đầu cho nàng , quả nhiên là nha đầu nhà quê hiểu quy củ. Cha sai, nàng chính là một nha đầu hoang dã lớn lên ở thôn trang, cái gì cũng hiểu, xứng Vương phi? Sau phủ, nhất định là chủ."

Thanh Tú giả vờ lo lắng : " như đối với danh tiếng tiểu thư lắm ?"

"Ngươi hiểu gì chứ?" Đỗ nhị tiểu thư lập tức sa sầm mặt, quát mắng: "Ta là cô nương xuất chúng nhất của Đỗ gia, cha chỉ mới thể Vương phủ, chỉ cần nhịn qua một thời gian , Vương phủ chính là chủ."

Thanh Tú vội vàng : "Vâng ! Tiểu thư đúng, Vương gia nhất định sẽ thích tiểu thư."

Thanh Tú cúi đầu bĩu môi, mới lạ đó, Đỗ đại nhân nỡ để đích nữ những chuyện chứ, chỉ là để ngươi, thứ nữ nhi của kỹ nữ, những chuyện dơ bẩn thôi.

cũng , tiểu thư nếu Vương phủ, bản nhất định sẽ theo của hồi môn, nếu thể Vương gia coi trọng... Nghĩ đến Vương gia, Thanh Tú tự chủ mà đỏ bừng mặt.

Đỗ nhị tiểu thư chỉ lo ăn diện, ngờ nha của nghĩ xong cách dẫm lên để leo lên .

Ngày hôm , Bạch Chỉ như thường lệ ngủ đến tận mặt trời lên cao, Tiêu Trạch Lan cũng ở bên cạnh. Đợi Bạch Chỉ tỉnh táo, Tiêu Trạch Lan mới cho hầu hạ rửa mặt chải đầu.

Các nha nối đuôi như cá lội , mang theo đủ loại đồ rửa mặt chải đầu thành một hàng.

Bạch Chỉ đầu tiên thấy cảnh tượng như , trêu chọc : "Được lắm Tiêu Trạch Lan, đãi ngộ nâng cấp ."

Tiêu Trạch Lan lộ dấu vết liếc nha dẫn đầu, che giấu sự lạnh lẽo trong mắt, giải thích với Bạch Chỉ: "Mấy hôm hầu hạ, hôm nay nàng trở về ,"

Bạch Chỉ nhướng mày, gì thêm.

Nha dẫn đầu, cầm khăn lụa giặt trong chậu, vắt khô thẳng đến bên cạnh Tiêu Trạch Lan: "Vương gia, lau mặt ạ."

Lúc Bạch Chỉ chú ý đến nàng cũng , y phục rõ ràng xinh hơn các nha khác, rõ ràng Tiêu Trạch Lan , bảo các nàng đến là để hầu hạ , vẫn cứ lao thẳng đến Tiêu Trạch Lan, thật sự là mục đích rõ ràng quá!

"Vương phi, lau mặt ạ."

Thanh Tú đưa khăn lụa đến mặt Bạch Chỉ, khinh thường liếc Đỗ nhị tiểu thư. Thật là đồ ngu ngốc, công khai ve vãn Vương gia như , Vương phi thể dung thứ cho nàng ? Chi bằng lấy lòng Vương phi, hậu viện vẫn là Vương phi chủ, Vương phi che chở, tự nhiên sẽ ngày lành tháng .

Bạch Chỉ nhận lấy khăn lụa lau mặt.

"Vương gia súc miệng,"

"Vương gia nhổ đây,"

"Vương gia..."

Bạch Chỉ hứng thú nha xinh đang bận rộn , khẽ nhếch khóe môi.

Đây chính là món khai vị của trạch đấu ? Cũng chút thú vị.

Tiêu Trạch Lan tự nhiên cũng ý đồ của nha , trong lòng thầm mắng Đỗ tri phủ vài câu, nhưng cũng sợ Bạch Chỉ điều gì gây chuyện. Rửa mặt xong, liền vội vàng cho các nha lui ,

"Thôi , tất cả lui xuống ! Chỗ cần hầu hạ."

Giọng điệu của Tiêu Trạch Lan thể là lạnh nhạt đến cực điểm, Đỗ nhị tiểu thư ai oán Tiêu Trạch Lan một cái, đáp một tiếng lề mề ngoài.

"Khoan !" Bạch Chỉ đột nhiên lên tiếng.

"Ngươi hầu hạ tệ, hãy theo ."

Thanh Tú trong lòng vui mừng khôn xiết, vội vàng quỳ xuống: "Đa tạ Vương phi nương nương, nô tỳ nhất định sẽ hầu hạ ngài thật ."

"Không ngươi," Bạch Chỉ giơ tay chỉ Đỗ nhị tiểu thư, "Ta là nàng , bảo mang bán khế của nàng đến đây, đến lúc đó sẽ mang cùng."

 

Loading...