Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 155: --- Nghi ngờ
Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:03:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triều Đại Tề, Vĩnh Lịch năm thứ hai mươi lăm, ngày hai mươi ba tháng năm, Tín Dương Hầu Bạch Sanh c.h.é.m đầu bêu đầu thị chúng, Bạch gia một trăm ba mươi hai nhân khẩu, phàm những từ mười hai tuổi trở lên, nữ tử sung Giáo Phường Ty oanh kỹ, nam tử phát phối đến Hoài Châu nô bộc.
Cách kinh đô hai mươi dặm về phía ngoài thành, trong một cỗ xe ngựa đang phi nhanh, một phụ nhân trạc ba mươi tuổi co rúc trong góc, ôm chặt lấy nữ nhi đầy hai tuổi của .
Bỗng nhiên, cỗ xe ngựa dừng , tấm rèm vén lên, một nam tử trạc đôi mươi nheo mắt bên trong xe.
“Triệu Di Nương?”
Phụ nhân rụt rè nam tử một cái, thấy đối phương nhíu mày thì vội vàng gật đầu đáp .
Người đ.á.n.h xe ở một bên đáp: “Đại nhân, hạ quan hỏi thăm , trong phủ Tín Dương Hầu chỉ một vị di nương họ Triệu, tuổi của hài tử cũng trùng khớp, sẽ sai .”
Lý Dương gật đầu, “Được, tiên hãy kiếm chút gì đó ăn mang về.”
“Vâng,”
Triệu Di Nương cảnh giác Lý Dương, nàng hiểu vì những chuộc cho nàng, còn giúp nàng tìm nữ nhi. Trên nàng gì đáng để lợi dụng chứ?
Lý Dương còn việc , y hiểu rõ nữ nhân , cũng tiết lộ quá nhiều, chỉ giải thích: “Là Bạch Chỉ cô nương bảo chúng đến cứu di nương.”
“Chỉ nhi? Là Chỉ nhi bảo các ngươi đến ư? Vậy Minh Hiên ? Chỉ nhi bảo các ngươi cứu ca ca của nàng ?”
Triệu Di Nương vô cùng kích động, bàn tay đang ôm nữ nhi vô thức siết chặt thêm, nữ nhi đau, bèn òa lớn.
Triệu Di Nương vội vàng dỗ dành nữ nhi, “Ngoan nào... Dao Dao... tỷ tỷ đến cứu chúng .”
Lý Dương an ủi: “Những chuyện khác chúng an bài, di nương cứ chuyên tâm chăm sóc nữ nhi là .”
“Được, , đa tạ.” Triệu Di Nương lau nước mắt, khe khẽ dỗ dành nữ nhi.
Lý Dương xuất phát từ Tần An phủ hai mươi ngày , bí mật đến kinh đô để cứu Triệu Di Nương và Bạch Minh Hiên. Y đợi ngoài thành ba ngày trời, mới chờ phán quyết của phủ Tín Dương Hầu.
Triệu Di Nương đưa đến Giáo Phường Ty thì bọn họ chuộc . Đương nhiên, quan kỹ ai chuộc là chuộc , còn dựa các mối quan hệ ở kinh đô để lo liệu, khiến Giáo Phường Ty xóa tên Triệu Di Nương khỏi danh sách, giúp nàng giả c.h.ế.t thoát .
Về phần nữ nhi của Triệu Di Nương, nàng bé thật sự bán , của Lý Dương bỏ hai mươi lượng bạc để chuộc về.
Còn về Bạch Minh Hiên, ngày mai chính là ngày y lưu đày, hơn nữa đầu mục quan sai áp giải là một cố nhân, chính là Cao Uy, kẻ năm xưa từng áp giải Bạch Chỉ và những khác. Còn về Vương Tranh, nay thăng quan tiến chức, đến Hình Bộ Tư Ngục, nắm giữ bộ đại lao của Hình Bộ.
Lý Dương lo liệu xong xuôi, sẽ tạo một vài hỗn loạn đêm đầu tiên đường lưu đày, để Bạch Minh Hiên giả c.h.ế.t thoát .
“Lý đại nhân, phía một ngôi miếu đổ nát, chúng hãy nghỉ đó một đêm, ngày mai đến Vong Ưu Đình chờ đợi.”
“Được, cứ nghỉ đây .”
Những lưu đày ngày đầu tiên thể quá xa, ba mươi dặm là đủ, bọn họ chỉ cần ở gần Vong Ưu Đình mà thủ chu đãi thố là .
Lý Dương ngoài mang theo hơn hai mươi , nhanh dọn dẹp ngôi miếu đổ nát một chút, bắt đầu nhóm lửa đun nước.
Triệu Di Nương ôm nữ nhi một bên, những đang bận rộn, trong lòng vẫn thấp thỏm yên. Lý Dương bưng một bát cháo nóng đưa cho Triệu Di Nương, “Trước tiên hãy ăn chút gì đó .”
Triệu Di Nương cảm kích nhận lấy bát cháo, cẩn thận đút cho nữ nhi, cũng uống vài ngụm.
Thời tiết cuối tháng năm ở kinh đô, là nóng bức thì đúng, nhưng cũng ấm áp. Trên xe ngựa chỉ một chiếc chăn, Triệu Di Nương ôm nữ nhi, dùng cả đệm lẫn chăn cũng đủ .
Còn về những khác, bọn họ trực tiếp xuống đất, bao lâu liền ngủ .
Nửa đêm, canh gác bên ngoài tiến bẩm báo, “Lý đại nhân, đưa thư tới, là do Tư Ngục Vương đại nhân gửi đến.”
Lý Dương mở xem, sắc mặt đại biến, lập tức lệnh cho tất cả thức dậy.
Hài tử đang ngủ say giật tỉnh giấc, òa , Triệu Di Nương run rẩy dỗ dành nữ nhi.
“Đường Trì, Triệu Vĩ, hai ngươi chịu trách nhiệm hộ tống Triệu Di Nương về Tần An phủ, cần chờ chúng .”
“Vâng.”
Chưa đợi Triệu Di Nương hỏi một câu, Lý Dương dẫn những khác rời khỏi ngôi miếu đổ nát, một đoàn cưỡi ngựa nhanh chóng truy đuổi về phía Thập Lý Pha ở phía Đông.
Khi chân trời hửng sáng như bụng cá, Lý Dương và những của y cuối cùng cũng đến Thập Lý Pha.
“Đại nhân, bên một đội nhân mã đang tiến tới.”
Sắc mặt Lý Dương trầm xuống, y lặng lẽ chờ đợi đối phương đến.
“Húy~”
Những con ngựa kéo cương, giơ cao vó nặng nề hạ xuống, một đội nhân mã dừng mặt Lý Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-155-nghi-ngo.html.]
“Lại là ngươi ?!”
Lý Dương trong lòng cả kinh, Tiêu Tĩnh Vũ phái Chu Hoài Cẩn đích đến!
Y cố nén sự bất an trong lòng, ánh mắt lướt qua đội ngũ hơn hai mươi . Ở chính giữa bọn họ, một nam tử đang hôn mê, lặng lẽ tựa phía .
Người hẳn chính là ca ca của Bạch Chỉ, Bạch Minh Hiên.
“Lý Dương, lâu gặp!” Chu Hoài Cẩn thần thái ung dung, chút căng thẳng.
Thấy Lý Dương gì, Chu Hoài Cẩn trêu chọc: “Ta cứ tưởng sẽ là Diệp Hoài An chứ, ngờ là ngươi. Vậy chúng còn cần tỷ thí một phen ?”
Chu Hoài Cẩn cũng chỉ là để mà thôi, Diệp Hoài An là đại tướng giữ thành, tự ý rời bỏ vị trí là đại tội, đương nhiên y sẽ đến.
Lý Dương Chu Hoài Cẩn trầm giọng : “Hãy tránh đường .”
Chu Hoài Cẩn đúng, cần thiết nữa, y là đối thủ của Chu Hoài Cẩn.
Gà Mái Leo Núi
Nhiệm vụ thất bại, Lý Dương cũng dây dưa quá nhiều, chỉ sai nhanh chóng phi ngựa đến dịch trạm, dùng bồ câu đưa thư truyền tin tức về Tần An phủ.
Tiêu Trạch Lan nhận tin tức liền lập tức tìm Bạch Chỉ thương lượng. Bạch Chỉ khi Chu Hoài Cẩn cướp Bạch Minh Hiên thì hề sốt ruột như Tiêu Trạch Lan tưởng tượng, nhưng y vẫn giải thích:
“Thứ cho , A Chỉ, vốn tưởng rằng vạn vô nhất thất, ngờ y phái Chu Hoài Cẩn đích mang ca ca nàng .”
“Không .”
Bạch Chỉ Tiêu Trạch Lan nàng mạo hiểm chịu khổ, hề trách y, chỉ là lúc trong lòng nàng chút hỗn loạn, lời an ủi nào.
Theo lý mà , nàng và Bạch Minh Hiên cũng chỉ mới gặp mặt một , đó cũng chỉ thông qua hai phong thư, tình nghĩa tính là sâu đậm. Bạch Minh Hiên thực sự quá giống ca ca của nàng, hơn nữa y là ca ca của nguyên chủ, chiếm thể của nguyên chủ thì lý nên cứu ca ca của nguyên chủ, vốn dĩ nàng liên lụy.
Huống hồ Triệu Di Nương và Bạch Minh Hiên còn từng giúp đỡ , nàng càng thể khoanh tay .
cứu thế nào đây?
“Hiện giờ ngoài thành Bắc Sơn phủ, khả năng cướp Chu Hoài Cẩn lớn ?” Bạch Chỉ hỏi Tiêu Trạch Lan.
Tiêu Trạch Lan nắm lấy tay Bạch Chỉ, vẻ mặt lo lắng, “A Chỉ, đừng xung động, Tiêu Tĩnh Vũ cướp ca ca nàng , chính là đoán nàng sẽ cứu , sợ y mai phục.”
“Là .”
Trong lòng Bạch Chỉ suy nghĩ vạn phần, nàng cẩn thận hồi tưởng tình tiết của nguyên tác. Tuy rằng diễn biến câu chuyện hiện tại khác xa so với nguyên tác, nhiều nhân vật lẽ xuất hiện nhưng , nhưng trong nguyên tác vẫn còn một vai trò vô cùng quan trọng mà nên xuất hiện, đó chính là đại phản diện Kiều Tử Thanh trong sách.
Trong nguyên tác, Kiều Tử Thanh và Diệp Hoài An võ lực ngang tài ngang sức, suýt chút nữa thành công đưa nhi tử của Chu Thục phi lên ngôi. Trong tình tiết hiện tại, Chu Thục phi và nhi tử đều c.h.ế.t, Kiều Tử Thanh cũng từng xuất hiện, Bạch Chỉ lo lắng sẽ xảy biến cố gì.
“Tiêu Trạch Lan, từng qua cái tên Kiều Tử Thanh ?”
Tiêu Trạch Lan nhíu mày, “Kiều Tử Thanh? Đây chẳng là tên hiện giờ của Chu Hoài Cẩn ?”
Bạch Chỉ kinh ngạc, “Cái gì? Chu Hoài Cẩn chính là Kiều Tử Thanh?! Chẳng y tên là Chu Hoài Cẩn ? Đổi tên thì thôi, còn đổi cả họ?”
“Tử Thanh là tên chữ của Chu Hoài Cẩn, Kiều là họ y. Mẫu y phu nhân của Chu Uy Viễn hãm hại mà c.h.ế.t, khi Chu Thục phi c.h.ế.t, y liền đổi sang họ Kiều.”
Bạch Chỉ chấn động, “Sao từng nhắc đến?”
“Mọi đều quen gọi Chu Hoài Cẩn, nên ai gọi cái tên mới nữa, vả đây cũng là đổi chính thức hộ tịch, chỉ là những cận mà thôi.”
Lòng Bạch Chỉ càng thêm rối bời. Chu Hoài Cẩn là đại phản diện, vì y giúp đỡ Tiêu Tĩnh Vũ chứ?
“Trạch Lan, từng , khi chúng rời khỏi Mã Đề thôn, những truy sát chúng chính là của Chu Hoài Cẩn. Vậy y lệnh của đại ca? Hay lệnh của Tiêu Tĩnh Vũ?”
“Nhất định là Tiêu Tĩnh Vũ.”
“ Bắc Sơn phủ cách Mã Đề thôn mất mấy ngày đường, đại ca mới mất, những mặt , chắc chắn là hành động từ . Tiêu Tĩnh Vũ thể điều động Chu Hoài Cẩn khi đại ca còn sống ?”
“Tuy nguyên do gì, nhưng đại ca tuyệt đối thể như .” Tiêu Trạch Lan dứt khoát .
Bạch Chỉ trầm mặc một lát, đột nhiên hỏi: “Trạch Lan, còn nhớ Tiêu Tĩnh Vũ khi thứ hai rơi xuống nước thì tính tình đại biến ?”
Tiêu Trạch Lan hiểu, “Nhớ chứ, chuyện gì ?”
“Vậy còn nhớ, đầu tiên Tiêu Tĩnh Vũ rơi xuống nước là cùng với hài tử nhà họ Chu ?”
“Nhớ chứ, điều liên quan gì ?”
Bạch Chỉ nhắm mắt , “Ta nghĩ đại khái nguyên nhân là gì .”