Cố Hoài Dư đang   xe lăn  lưng về phía , dường như đang   ngoài cửa sổ, nhưng tấm lưng thẳng tắp và căng cứng của   bán  .
 
 cố tình  một vòng,   mặt , giọng  mang theo ý : "Cố thiếu gia,  đang ngắm trăng ?"
 
Cơ thể  rõ ràng  cứng đờ . Anh từ từ  đầu, ánh mắt tối sầm quét qua  . Lần , ngọn lửa trong mắt   còn là âm ỉ nữa mà  bùng lên dữ dội như  thiêu đốt  thành tro.
 
"Cô đang  cái quái gì ?" Giọng  khàn đặc như đang cố nén thứ gì đó.
 
 xoay một vòng để lớp lụa mỏng lướt nhẹ trong  khí: "Không  gì cả, chỉ là mặc thử đồ mới  mua thôi. Đẹp , ?"
 
Tiếng ""   cố tình kéo dài ,  mềm mại  trêu chọc.  thấy bàn tay đặt  thành xe lăn của   siết chặt , khớp xương nổi lên trắng bệch.
 
Anh  trả lời, chỉ gắt gỏng: "Đi  đồ . Lố lăng!"
 
"Lố lăng?"  bật , bước đến gần hơn, cúi  xuống chống hai tay lên thành xe lăn, nhốt   giữa. Khoảng cách của chúng  gần đến mức  thở của  phả thẳng  mặt . "Lố lăng chỗ nào? Em  nghĩ  sẽ thích nó chứ? Hay là...   dám thừa nhận, Cố phu nhân của  cũng  chút hấp dẫn?"
 
"Lâm Vãn!" Anh gầm lên một tiếng trầm thấp,  đột nhiên điều khiển xe lăn tiến mạnh về phía .
 
 giật  lùi , lưng đập  bức tường lạnh lẽo phía . Anh  dồn   góc, chiếc xe lăn chặn hết  lối thoát.
 
Anh vươn tay nắm chặt lấy cổ tay , kéo  cúi sát xuống. Gương mặt  chỉ cách mặt  vài centimet,  thở nóng rực phả  môi . Đôi mắt  đỏ ngầu đầy nguy hiểm.
 
"Cô đang thử thách sự kiên nhẫn của  đấy." Giọng  trầm khàn đầy cảnh cáo. "Đừng nghĩ    gì  cô."
 
Tim  đập điên cuồng, mùi hương bạc hà nam tính của  bao trùm lấy  khiến đầu óc  trở nên trống rỗng. Tình thế   đảo ngược, sự trêu chọc của   chọc giận con mãnh thú đang ngủ say.
 
"... ..."
 
Ngay lúc bầu  khí căng thẳng đến đỉnh điểm, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập: "Thiếu gia, phu nhân, lão gia về  ạ! Lão gia đang nổi giận  nhà, hai  mau xuống !"
 
Giọng của quản gia Trần đầy hoảng hốt và lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-em-gai-gap-ngay-me-chong-he-chien/chuong-6.html.]
 
Lão gia, ba của Cố Hoài Dư. Bầu  khí nóng bỏng trong phòng lập tức  dội một gáo nước lạnh. Sát khí   Cố Hoài Dư tan  phân nửa,   đó là sự lạnh lẽo và chán ghét sâu sắc. Anh buông tay  , giọng điệu lạnh băng: "Thay đồ   xuống ."
 
Anh điều khiển xe lăn  cửa,  hề  đầu .  dựa  tường, chân mềm nhũn, tim vẫn còn đập loạn. Nhìn theo bóng lưng cô độc nhưng đầy kiên cường của , trong lòng  bỗng dâng lên một cảm xúc phức tạp.
 
10 phút ,    một bộ đồ ngủ kín đáo và  xuống lầu cùng .
 
Trong phòng khách, một  đàn ông trung niên với gương mặt uy nghiêm, giống Cố Hoài Dư đến bảy phần, đang   ghế sofa. Ông  chính là Cố Lập Thành, chủ tịch tập đoàn Cố Thị, ba của Cố Hoài Dư. Mẹ chồng Trình Phỉ đang  bên cạnh, sắc mặt  chút  .
 
Vừa thấy chúng , Cố Lập Thành liền đập mạnh tay xuống bàn: "Cố Hoài Dư, mày còn  đường về nhà ? Tao   mày cưới vợ,  chuyện lớn như    thông qua tao?"
 
Cố Hoài Dư lạnh lùng đáp: "Chuyện của con,  cần ba nhọc lòng."
 
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
"Mày!" Cố Lập Thành tức giận  bật dậy, chỉ thẳng  mặt . "Mày   mày xem, một thằng tàn phế đến  còn  nổi, mày lấy tư cách gì để tự quyết định? Mày   con đàn bà mày cưới về là ai ? Nó là đứa con gái  nhà họ Lâm vứt bỏ đấy!" Ông   sang  , ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.
 
Mẹ chồng Trình Phỉ lập tức  lên chắn  mặt : "Cố Lập Thành, ông  cho cẩn thận! Vãn Vãn là con dâu  chọn, là nữ chủ nhân tương lai của Cố gia."
 
"Bà im miệng!" Cố Lập Thành quát lên. "Cái nhà  vẫn là do   chủ.   con đàn bà   xứng thì nó chính là  xứng. Ngày mai hai đứa lập tức   thủ tục ly hôn cho tao!"
 
Không khí căng thẳng như dây đàn sắp đứt.   đó, trở thành tâm điểm của cơn bão.
 
Ngay lúc , Cố Hoài Dư,  vẫn luôn im lặng, đột nhiên lên tiếng. Giọng   lớn nhưng  rõ ràng và đanh thép, khiến tất cả   đều  sững sờ.
 
"Không thể ly hôn."
 
Anh ngẩng đầu  thẳng  ba ,  ánh mắt  chuyển sang . Anh  từng chữ một: "Cô ...   con của con ."
 
Câu  của Cố Hoài Dư như một quả b.o.m hạt nhân nổ tung ngay giữa phòng khách. Trong một khoảnh khắc, cả căn biệt thự chìm  im lặng tuyệt đối, đến mức   thể  thấy tiếng tim  đang gõ "rap" trong lồng ngực.
 
  con với ? Chúng  còn  chung giường ngày nào, lấy   mà ? Anh "báo"  đúng là  dối  cần bản nháp mà.
 
Người  hồn đầu tiên là  chồng Trình Phỉ. Khuôn mặt đang căng thẳng của bà giãn   nở một nụ  rạng rỡ như hoa mùa xuân. Bà bước nhanh đến bên cạnh , ánh mắt   lấp lánh như  nhặt  vàng.