Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 103: Thôi miên thuật, hỏi cung Hứa Ma Ma
Cập nhật lúc: 2025-07-30 00:11:25
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiễn Thôi Chưởng Quỹ và đám , Kỷ Vân Đường lập tức đến sài phòng giam giữ Hứa Ma Ma.
“Mở cửa cho bản Vương phi!”
Hai gia đinh canh cửa đang uể oải ngủ gà ngủ gật, cho đến khi một giọng sắc bén vang lên, các mới giật tỉnh táo , lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ.
“Bẩm Vương phi nương nương thứ tội, tiểu nhân cố ý ngủ gật, thật sự là đêm qua Hứa Ma Ma trong sài phòng rủa suốt đêm, tiểu nhân nhất thời quá buồn ngủ nên mới…”
Kỷ Vân Đường lạnh lùng ngắt lời bọn , “Đừng để bản Vương phi lặp thứ hai, mở cửa!”
Hai gia đinh lúc mới vội vàng lấy chìa khóa, mở cửa sài phòng.
Kỷ Vân Đường bước , một con d.a.o găm sáng bạc liền hung hăng đ.â.m thẳng n.g.ự.c nàng.
“Con tiện nhân , ngươi đền mạng con gái đây!”
Kỷ Vân Đường phản ứng cực nhanh, nàng nghiêng tránh sang bên, một tay nắm lấy cánh tay Hứa Ma Ma đang đ.â.m tới, hóa giải lực đạo của mụ , dùng sức vặn ngược , tiếng heo kêu thảm thiết tức khắc vang lên bên tai.
“Á á á!”
Con d.a.o găm cũng “loảng xoảng” một tiếng, tuột khỏi tay rơi xuống đất.
Kỷ Vân Đường một cước đá bay Hứa Ma Ma ngoài, “Nói, khoản một vạn năm ngàn lượng bạc của Kim Thành Tiền Trang, ngươi vay bằng danh nghĩa của Dạ Vương điện hạ ? Ngươi dùng tiền gì?”
Hứa Ma Ma nghẹn ngào một tiếng, “Ha ha ha, vay bằng danh nghĩa của Vương gia thì nào?”
“Ngươi , cố tình cho ngươi , bản lĩnh thì ngươi tự mà điều tra!”
“Ngươi nghĩ bản Vương phi tra ?” Kỷ Vân Đường híp mắt, giọng như cắt băng nghiền ngọc, “Dạ Vương gia xem ngươi là ân nhân cứu mạng, đãi ngươi bạc, ngươi tự hỏi lương tâm xem những năm nay từng bạc đãi hai Mẫu con ngươi một phân nào ?”
“Chàng liệt giường bệnh ba năm, Dạ Vương Phủ trực tiếp trở thành thiên hạ của hai Mẫu con ngươi, mà như thế, hai ngươi vẫn đủ. Ba năm nay, mỗi tháng Hoàng hậu nương nương đưa đến cho A Hạc bổ phẩm và dược liệu, ngươi bán bao nhiêu lượng bạc?”
“Còn cả trợ cấp và bổng lộc hàng tháng của A Hạc. Bổng lộc vương của một tháng là hai ngàn lượng bạc, cộng thêm trợ cấp tổng cộng là ba ngàn lượng, nhưng sổ sách Dạ Vương Phủ chỉ đến năm trăm lượng, bản Vương phi hỏi ngươi, tiền đều ?”
Hứa Ma Ma chấn động, đôi mắt sưng húp vì Kỷ Vân Đường đầy khó tin.
Những chuyện , nàng mà ?
Mụ chính là ỷ Lạc Quân Hạc liệt giường, bên cạnh tâm phúc, mới lớn mật ngang nhiên chiếm đoạt những thứ đó.
Thế nhưng Kỷ Vân Đường, vì đột nhiên hiểu rõ chuyện đến ?
Cái c.h.ế.t của Liễu Lâm Lang vẫn còn rõ mồn một, đêm qua nàng còn ngã lòng Hứa Ma Ma, nôn nửa đêm máu, cho đến khi trong cơ thể còn một giọt m.á.u nào thể chảy nữa.
Kiểu c.h.ế.t , thể là tàn nhẫn.
Hứa Ma Ma đột nhiên nhận , Kỷ Vân Đường hiện giờ sở dĩ ép cung, là g.i.ế.c mụ .
Mụ chết, mụ còn thoát khỏi Dạ Vương Phủ, mụ còn báo thù cho Liễu Lâm Lang, mụ vẫn thể chết.
Hứa Ma Ma sắc mặt tái nhợt, đôi môi cũng bắt đầu run rẩy, mụ khó khăn bò dậy từ đất, liền lao thẳng ngoài cửa.
“Dạ Vương gia, lão nô gặp Dạ Vương gia, lão nô là ân nhân cứu mạng của , sẽ dưỡng già cho lão nô cả đời, lo liệu hậu sự cho lão nô.”
“Ngươi tư cách chất vấn , lão nô gặp Vương gia, để gặp Vương gia!”
Hứa Ma Ma giọng the thé khàn đặc, trong lòng mụ rõ ràng, Kỷ Vân Đường cái nữ nhân trái tim, hiện tại duy nhất thể cứu mụ , chỉ Lạc Quân Hạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-103-thoi-mien-thuat-hoi-cung-hua-ma-ma.html.]
Mụ là ân nhân cứu mạng của , mụ cầu xin, vài lời , chừng thể giữ mạng .
Kỷ Vân Đường nào chịu để nàng ngoài, nàng liền tiện tay đóng sập cửa nhà củi .
Hứa Ma Ma lao tới, chỉ còn một bước là thể thoát , nhưng đúng lúc cánh cửa sập mạnh , bà đ.â.m sầm cửa, đầu óc ong ong.
“Ngươi còn gặp Vương gia? Ngươi nghĩ Vương gia sẽ còn mềm lòng ư?”
Kỷ Vân Đường khóe môi khinh bỉ nhếch lên, “Kẻ tự tìm đường chết, nào c.h.ế.t . Nếu ngươi an phận thủ thường việc trong Dạ Vương phủ, Vương gia tự nhiên sẽ tuân thủ lời hứa, giúp ngươi an hưởng tuổi già, còn sẽ tìm cho con gái ngươi một phu quân để gả . Thế nhưng ngươi thì , ngươi những gì trong Vương phủ?”
“Trước khi bổn Vương phi đến, Vương gia ngủ giường hỗn tạp phân tiểu, mặc quần áo rách nát bẩn thỉu, ăn thức ăn thừa thãi mà hạ nhân cũng ăn. Ngươi tự chăm sóc đành, ngươi còn sắp xếp cho khác chăm sóc . Đây là thái độ quản gia của ngươi ư?”
“Ngươi lừa tên khờ khạo Lạc Tư Niên đành, còn lừa gạt bổn Vương phi ư? Trước hết hãy xem ngươi mấy cái mạng !”
Từng lời của Kỷ Vân Đường như gõ mạnh tim Hứa Ma Ma, bà rã rời, mềm nhũn ngã xuống đất, đôi mắt vô hồn trần nhà.
Giờ khắc bà mới hiểu , Lạc Quân Hạc chính là chỗ dựa duy nhất của bà ở Dạ Vương phủ.
Mẫu nữ bọn họ sống cuộc sống sung sướng, thì bám chặt lấy , nương tựa .
Thế nhưng những năm qua, từ khi Lạc Quân Hạc từ chiến trường trở về thành phế nhân, bà buông lỏng cảnh giác.
Hứa Ma Ma từ tận đáy lòng nghĩ rằng, Lạc Quân Hạc thể giúp bà gì nữa, bà thứ gì thì tự tranh giành.
Thế là, bà từng bước đằng chân lân đằng đầu, càng lúc càng giới hạn, biến thành bộ dạng như bây giờ.
Giờ đây, gì cũng quá muộn.
Hứa Ma Ma ròng ròng, “Ngươi g.i.ế.c lão nô , cầu xin ngươi g.i.ế.c lão nô , lão nô hổ thẹn với Vương gia, hổ thẹn với Dạ Vương phủ.”
Kỷ Vân Đường thấy Hứa Ma Ma buông lỏng cảnh giác, liền trực tiếp nhét một viên thuốc màu đen miệng bà .
“Muốn chết? Không dễ dàng như !”
Kỷ Vân Đường lấy từ gian một mặt dây chuyền, đặt mắt bà , chậm rãi đung đưa.
Chân thoại miệng liền tan, ánh mắt Hứa Ma Ma cũng bắt đầu tan rã.
“Nói, ngươi dùng một vạn năm ngàn lượng bạc mượn từ Kim Thành Tiền Trang, cùng với bổng lộc hàng tháng của Vương gia, và bạc bán dược liệu hết ?”
Hứa Ma Ma vô thức trả lời: “Tiền mượn và tiền bán dược liệu, lão nô dùng để mua một tòa đại trạch ở Bách Lí Hạng trong kinh thành, định bụng khi Vương gia qua đời thì sẽ dọn ngoài sống cùng Lương Lang, đó tìm cho nàng một phu quân giàu để gả .”
Kỷ Vân Đường hỏi, “Còn bổng lộc hàng tháng của Vương gia thì ? Ngươi tiêu ?”
“Lão nô hai năm mua một cửa hàng tạp hóa sắp phá sản ở Bạch Hổ phố, dùng bổng lộc của Vương gia để mở một tiệm tạp hóa tên là Tượng Tâm Phô, nhưng hai năm nay vẫn luôn thua lỗ, bán đổ bán tháo cũng bán .”
Ánh mắt Kỷ Vân Đường nheo , Tượng Tâm Phô nàng quả thực , đây khi đến Phương Hoa Hiên mua quần áo may sẵn, nàng vẫn thường ngang qua đó.
Không ngờ, tiệm đó là do Hứa Ma Ma dùng tiền của Lạc Quân Hạc mà mở ?
“Ngoài trạch viện và Tượng Tâm Phô, ngươi còn dùng tiền của Dạ Vương phủ gì bên ngoài nữa ?”
“Không còn nữa, lão nô tư nhân chỉ hai cơ nghiệp .”
Dưới sự khống chế của thôi miên thuật và chân thoại , Hứa Ma Ma giấu giếm chút gì, tuôn hết tất cả.