Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 107: Gói Hoành Thánh cho chàng
Cập nhật lúc: 2025-07-30 00:11:36
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong bộ là vàng bạc châu báu mà Hứa Ma Ma vơ vét trong Dạ Vương Phủ những năm qua, cùng với những khoản hối lộ mà bà nhận riêng.
Kỷ Vân Đường cũng khách khí, tay vung lên, vàng bạc châu báu lập tức biến mất, tất cả đều trong gian của nàng.
Tiếp đó, Kỷ Vân Đường mới bắt đầu tìm hai tờ địa khế quan trọng nhất.
Với tính cách tự tư tự lợi của đối phương, nàng dám chắc, hai tờ địa khế nhất định đang ở trong căn phòng .
Dưới gầm giường, tủ, bệ cửa sổ, giữa các cuốn sách…
Kỷ Vân Đường tìm hết những nơi thể giấu địa khế.
Khi nàng cầm một cuốn sách lên, đột nhiên, một gói thuốc bột màu trắng rơi từ trong sách.
Kỷ Vân Đường dùng đầu ngón tay chạm một chút, ngửi ngửi, sắc mặt lập tức đại biến.
“Đây mà là thuốc tả.”
Nàng nhớ đây thức ăn của Lạc Quân Hạc Xảo Diệp bỏ thuốc tả , nghĩ rằng đây chắc chắn là ngẫu nhiên.
Mà là do Hứa Ma Ma cố ý .
Bà dám hạ độc Lạc Quân Hạc, liền dùng thuốc tả thế, khiến ăn bao nhiêu thì ngoài bấy nhiêu, cơ thể hấp thụ dinh dưỡng, cũng sẽ ngày càng tự ti và chán nản.
Lâu dần, Lạc Quân Hạc cũng còn tâm trí quản lý Dạ Vương Phủ nữa.
“Hừ, lão già, để bà c.h.ế.t còn là quá tiện nghi cho bà !”
Đợi chuyện Lạc Quân Hạc rơi xuống nước điều tra rõ ràng, nàng sẽ tống Hứa Ma Ma đến quan phủ, để bà khi chết, nếm trải đủ khổ sở của tai ương ngục tù.
Kỷ Vân Đường tìm lâu, cuối cùng ở một góc trong chiếc bình hoa, nàng phát hiện hai tờ địa khế.
Nàng nghĩ thầm, ngày mai tìm thời gian xem qua trạch viện và cửa hàng , nếu vị trí thì sẽ giữ , nếu vị trí thì sẽ bán .
Xử lý xong công việc, thời gian đến tối, Kỷ Vân Đường định tự bếp, cho Lạc Quân Hạc một bữa tối khác lạ.
Kỷ Vân Đường từ siêu thị lấy một gói tôm và một ít thịt heo tươi, chuẩn món hoành thánh nhân tôm cho nếm thử.
Nàng băm nhỏ tôm, thịt heo, trứng gà, rong biển và hành lá, dùng hành, gừng, tỏi, dầu hào, bột ngọt, thập tam hương, rượu nấu ăn và các loại gia vị khác trộn đều, pha chế thành nhân hoành thánh tôm thịt heo tươi.
Sau đó nhào bột mì và ủ bột, dùng cán bột cán thành từng viên tròn nhỏ, bắt đầu gói hoành thánh.
Đào Chi đến tiểu phòng bếp rửa bình sữa, thấy cảnh kinh ngạc há to miệng, đồng thời trong lòng cũng chút hưng phấn ngấm ngầm.
“Vương phi, định món gì ngon nữa ?”
Nàng , Kỷ Vân Đường tay thì thôi, tay thì kinh .
Những thứ nàng đều kỳ lạ, là những thứ triều đại từng , nhưng hương vị vô cùng ngon, khiến chỉ cần nếm một là thể yêu thích.
Kỷ Vân Đường thấy ánh sáng trong mắt Đào Chi, khẽ , “Ta đang gói hoành thánh, ngươi cùng học ?”
“Vâng, nô tỳ cũng học.”
Đào Chi lập tức đồng ý, nàng những chiếc hoành thánh hình dáng kỳ lạ, vô cùng ngạc nhiên : “Vương phi, hoành thánh gói trông giống như thỏi vàng , ăn xong là thể kiếm nhiều thỏi vàng ?”
“Ừm… ý tưởng của ngươi tồi, nhưng đời bữa trưa miễn phí, chúng kiếm thỏi vàng, vẫn dựa đôi tay và bộ óc của , thể động đến ý đồ xa, nếu thỏi vàng kiếm , còn mất cả mạng nhỏ của .”
Kỷ Vân Đường hiếm khi tâm trạng , nàng giảng cho Đào Chi một bài đạo lý lớn.
Đào Chi trầm tư suy nghĩ, nàng Kỷ Vân Đường là để răn dạy nàng sống một cách chân thật, việc nghiêm túc, những gì đáng thì sẽ .
Động ý đồ xa, tham lam những thứ thuộc về , cuối cùng sẽ tự gánh lấy hậu quả.
Hứa Ma Ma và Liễu Lâm Lang chính là một ví dụ điển hình.
Đào Chi quỳ xuống đất, “Vương phi, nô tỳ nhất định sẽ theo việc thật , bảo nô tỳ gì, nô tỳ sẽ nấy, tuyệt đối hai lòng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-107-goi-hoanh-thanh-cho-chang.html.]
“Đứng dậy , ở đây ngoài, đừng động một chút là quỳ xuống.”
Kỷ Vân Đường thấy nha đầu nhỏ mắt đỏ hoe, bổ sung thêm một câu.
“Nếu ngươi dậy cùng gói hoành thánh, e là sẽ gói xong hết cả đó.”
Câu quả nhiên hiệu quả với Đào Chi, nàng lập tức dậy từ mặt đất, bắt đầu cùng Kỷ Vân Đường học gói hoành thánh.
Kỷ Vân Đường nha đầu vài bếp yêu thích việc nấu ăn, nên cũng kiên nhẫn dạy nàng.
Cuối cùng, sự nỗ lực ngừng của cả hai, tổng cộng gói hai trăm chiếc hoành thánh.
Kỷ Vân Đường dặn dò, “Trước hết hãy nấu một nửa , nhiều quá chúng vài cũng ăn hết.”
“Vương phi ngoài nghỉ ngơi , nô tỳ sẽ nhóm lửa nấu hoành thánh.”
Đào Chi cũng nhanh nhẹn, chốc lát nấu xong một nồi.
Kỷ Vân Đường pha một loại nước chấm bí truyền, múc ba mươi chiếc hoành thánh bát lớn cho Lạc Quân Hạc, thêm nước chấm cho , nước luộc nguyên chất tươi và thơm .
Hoành thánh nhỏ, vỏ cũng mỏng, nhân cũng băm nhuyễn, ăn một miếng là hết một cái.
Lạc Quân Hạc nếm miếng đầu tiên, lập tức sững sờ, cắn lớp vỏ hoành thánh chỉ nhân tràn nước, mà hương vị nhân bên trong cũng tinh tế, lập tức yêu thích.
“A Đường, thích ăn cái .”
Kỷ Vân Đường uống một ngụm nước luộc nguyên chất, trời lạnh uống một ngụm , cả đều ấm lên.
Nàng bên giường Lạc Quân Hạc, “Thích ăn thì ăn nhiều , còn cho ăn.”
Trong căn phòng phụ ở Tây Uyển, từng đợt mùi hương thơm nức tràn phòng, thậm chí còn đánh thức Trần Hổ đang hôn mê bất tỉnh giường.
Y mở mắt , cố sức hít hít mũi, “Mùi gì mà thơm .”
Nói xong, bụng cũng phối hợp kêu lên.
Trần Hổ rời giường, thẳng đến tiểu phòng bếp, liền thấy Đào Chi
đang ghế đẩu ăn hoành thánh, từng miếng một trông vô cùng hấp dẫn.
Con sâu thèm ăn trong dày y khơi dậy.
“Đào Chi cô nương, ngươi đang ăn gì , thể cho một bát nếm thử ?”
Đào Chi âm thanh đột ngột giật , đầu liền thấy Trần Hổ cứ chằm chằm bát của , ngừng nuốt nước bọt.
“Trần Hổ đại ca, ngươi tỉnh , thật là quá!”
Trần Hổ ngại ngùng xoa xoa bụng, “Đều do món ngươi thơm quá, mơ cũng ngửi thấy, thèm mà tỉnh dậy.”
Đào Chi với y, đặt bát đũa xuống bắt đầu nấu hoành thánh cho Trần Hổ.
“Cái do , là Vương Phi đó. Bọn gói thêm một trăm cái, nếu ngươi ăn, bây giờ sẽ nấu cho ngươi.”
Khi Kỷ Vân Đường , Trần Hổ ăn , ăn khen ngợi tài nghệ của Kỷ Vân Đường thật , theo nàng thật đúng là phúc.
Kỷ Vân Đường bất đắc dĩ , tiện miệng hỏi: “Trần Hổ, thể ngươi còn gì khỏe ?”
Nghe thấy âm thanh, Trần Hổ mới chú ý đến Kỷ Vân Đường, y vội vàng : “Bẩm Vương Phi, thể thuộc hạ còn gì khỏe, cùng lắm là một ngày ăn gì, đói cồn cào cả .”
Kỷ Vân Đường dở dở , “Vậy thì cứ để Đào Chi nấu hết một trăm chiếc hoành thánh còn cho ngươi .”
Ăn xong bữa tối, Kỷ Vân Đường thăm Kim Nương một , khi phẫu thuật xong, nàng vẫn hôn mê tỉnh, may mắn là thể còn đáng ngại.
Trưa hôm , Kỷ Vân Đường một ngoài, đến Bách Lý Hạng.