Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 120: Ăn lẩu
Cập nhật lúc: 2025-07-30 00:12:12
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có đầu tiên bắt đầu, Linh Lan, Đào Chi, Vương Sinh, Trần Hổ cũng lượt xuống.
Đây là đầu tiên bọn họ ăn lẩu, cũng là đầu tiên cùng một vị công chúa và thế tử tôn quý như ăn lẩu.
Trong lòng phấn khích là giả.
Đương nhiên, tất cả những điều đều nhờ cơ hội mà Kỷ Vân Đường ban cho.
Kỷ Vân Đường bỏ rau nồi, hướng dẫn pha chế nước chấm yêu thích của .
Có thích dầu chấm, thích sốt mè, cũng thích nước lẩu chua.
Lạc Khinh Ca và Tạ Lưu Tranh đều chọn dầu chấm, khi cả hai cùng bên nồi lẩu cay, họ đồng thời sững sờ, đồng thanh hỏi: “Ngươi cũng thích ăn cay ?”
Tạ Lưu Tranh ánh mắt khẽ cong, khóe môi nhếch lên , “Không cay vui.”
“Trùng hợp , bổn công chúa cũng thế.”
“Vậy chúng thi xem, ai ăn cay giỏi hơn thế nào?” Tạ Lưu Tranh đề nghị.
“Thi thì thi, nếu ngươi thua, chuyện ngươi bảo tùy tùng cho ngươi đây, sẽ xóa bỏ hết.”
Lạc Khinh Ca tính toán rõ ràng, Tạ Lưu Tranh thể chiều theo ý nàng?
Chàng khó khăn lắm mới cơ hội , nhất định tự thử một nữa, xem rốt cuộc chỉ Lạc Khinh Ca mới đặc biệt với , là một ngoại lệ .
“Cửu công chúa cứ yên tâm, bổn thế tử tuyệt đối sẽ thua!”
Lạc Khinh Ca hừ lạnh một tiếng, thèm để ý đến nữa, đôi mắt sáng rực miếng thịt bò đang sôi sùng sục trong nồi.
“Sắp , thể ăn .”
Theo lệnh của Kỷ Vân Đường, tất cả đều chờ đợi thêm nữa mà bắt đầu động đũa.
Vừa ăn , suýt nữa thì thơm đến rụng lưỡi.
Ban đầu Tạ Lưu Tranh còn tưởng món cơm chiên trứng mà Kỷ Vân Đường trong yến tiệc cung đình là tuyệt phẩm .
Không ngờ, mùi vị của món lẩu còn tuyệt hơn.
Đây quả thực là phúc tinh của những yêu thích đồ cay.
Nghĩ đến đây, cũng đấu khẩu với Lạc Khinh Ca nữa, mà tao nhã ăn rau.
Lạc Khinh Ca liếc mắt thấy Kỷ Vân Đường định rời , vội vàng hỏi: “Tam tẩu, đến ăn ?”
“Các ngươi cứ ăn , lát nữa ăn , mang cơm cho A Hạc.”
Lạc Khinh Ca lúc mới phản ứng , bọn họ ở đây đang ăn uống no say, mà chủ nhân Dạ Vương phủ đang giường lạnh lẽo, còn dùng bữa.
Nàng chút bực , cũng chút áy náy, ngay cả động tác ăn uống cũng chậm .
Tạ Lưu Tranh gắp một đũa dày heo cho miệng, giọng lười biếng bất cần đời:
“Dạ Vương điện hạ Dạ Vương phi chăm sóc, phiền Cửu công chúa bận tâm, trái , chúng những vị khách ở Dạ Vương phủ ăn ngon, Dạ Vương điện hạ ngược sẽ vui lòng.”
Lạc Khinh Ca chỉ khẽ suy nghĩ một chút, liền hiểu ý .
Các nàng là khách, kể từ khi Lạc Quân Hạc tê liệt giường, Dạ Vương phủ bao lâu từng khách tới, từng náo nhiệt như .
Các nàng thể đến thăm Lạc Quân Hạc, trong lòng vui .
Hơn nữa, nếu ăn ngon, cũng coi như gián tiếp Kỷ Vân Đường vẻ vang, tăng thêm thể diện cho Dạ Vương phủ, gương mặt Lạc Quân Hạc cũng thêm vinh quang.
Sẽ những lời như Dạ Vương phủ nghèo túng, lễ nghi, tiếp đãi chu đáo.
Nghĩ thông suốt , Lạc Khinh Ca rạng rỡ, “Ngươi đúng, Tam tẩu tốn nhiều tâm tư như để khoản đãi chúng , nếu chúng ăn cho thỏa thích, chẳng uổng phí tấm lòng của nàng ?”
“Thôi nữa, chúng đều ăn uống cho ngon miệng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-120-an-lau.html.]
Một bên khác, Kỷ Vân Đường bưng cháo thịt nạc rau xanh nấu xong, cùng canh thịt viên khoai mỡ và trứng tráng tôm tươi qua cho Lạc Quân Hạc.
“A Hạc, Khinh Ca và Tạ thế tử đều đang ăn lẩu bên ngoài, thứ đó mùi vị quá nặng, dày hiện giờ còn ăn những món đó, nấu cho món khác, đỡ dậy ăn một chút.”
Lạc Quân Hạc để mặc Kỷ Vân Đường đỡ từ giường dậy, ngửi thấy mùi cay nồng thoang thoảng nàng, đây hẳn là hương lẩu.
Lạc Quân Hạc mím môi khẽ một tiếng, đôi mắt đào hoa đầu nàng, “Vậy đợi khi bản vương khỏe , A Đường thể riêng cho bản vương ăn ?”
“Đương nhiên sẽ , chỉ cần khỏe , ăn gì cũng sẽ cho .”
Có câu trả lời khẳng định, Lạc Quân Hạc vui vẻ.
Chàng thấu hiểu bộ dạng của nên xa cầu quá nhiều, nhưng thấy khác thể hưởng thụ món ngon do Kỷ Vân Đường tự tay , trong lòng ít nhiều vẫn chút ghen tị.
Chàng đáng lẽ nhiều đầu tiên cùng tiểu Vương phi của , đầu tiên ăn lẩu, đầu tiên nàng ca hát…
giờ đây, những đầu tiên đều khác chia sẻ mất .
Giờ lời Kỷ Vân Đường , Lạc Quân Hạc ngược tâm trạng hơn ít.
Chàng vươn tay , chuẩn xác kéo lấy tay áo Kỷ Vân Đường, khẽ lay động.
“A Đường, thời gian, nàng cũng hãy đến bầu bạn với nhiều hơn, ?”
Kỷ Vân Đường giật vì hành động của Lạc Quân Hạc, trợn tròn hai mắt.
Chàng đây là, đang nũng với ?
Nàng trêu chọc hỏi, “A Hạc đây là đang nũng với ?”
“A Đường thấy là , thì chính là !”
Ý ngoài lời, chính là Lạc Quân Hạc thừa nhận.
Kỷ Vân Đường chút ngạc nhiên, nhưng càng nhiều hơn là vui vẻ, nàng cảm thấy giờ đây thực sự đổi nhiều.
Từ lúc ban đầu một lời, u ám c.h.ế.t chóc, đến giờ nũng đáng yêu, khiến khác vui lòng.
Có lẽ, đây chính là niềm vui của phu quân hệ dưỡng thành?
Ánh mắt Kỷ Vân Đường tràn ngập ý , càng càng thấy Lạc Quân Hạc tuấn tú.
“A Hạc, thể tự ăn ? Có cần đút cho ăn ?”
Lạc Quân Hạc dù để nàng đút cho , nhưng cũng , Kỷ Vân Đường bận rộn cả một buổi trưa, còn ăn cơm.
Chàng lắc đầu, khẽ : “Không cần A Đường, thể tự ăn, nàng cũng ngoài ăn chút gì , đói bụng bản vương sẽ đau lòng.”
Lạc Quân Hạc đó từng ôm eo Kỷ Vân Đường, vòng eo nàng thon thả vặn một bàn tay, còn lớn bằng một bàn tay , liền cảm thấy nàng gầy, quá gầy !
Chàng chỉ mong Kỷ Vân Đường thể ăn nhiều một chút, tự ăn cho mập thêm một chút, như cũng thể yên tâm.
“Yên tâm , ăn nhiều, sẽ để đói.”
Kỷ Vân Đường dắt tay Lạc Quân Hạc, để sờ vị trí cái bát, Lạc Quân Hạc đối với chuyện quá quen thuộc, sự chỉ dẫn của Kỷ Vân Đường, nhanh món nào ở .
Kỷ Vân Đường thấy bắt đầu dùng bữa, lúc mới bước ngoài, đóng cửa .
“Tam tẩu, mau ăn , tẩu thích ăn gì, nên gắp mỗi thứ một ít cho tẩu.”
Khi Kỷ Vân Đường qua, liền thấy Lạc Khinh Ca đang vẫy tay với nàng.
Trên bàn mặt đặt một cái bát sứ, trong bát là các loại thức ăn nấu chín, là đồ từ lẩu cay.
“Khinh Ca, các ngươi cứ ăn , ăn thì lát nữa thể nhúng nồi thứ hai, đều gắp cho , Tạ thế tử ăn gì?”
Nói thì là , Kỷ Vân Đường xuống, nàng sự nhiệt tình của Lạc Khinh Ca thể phụ lòng.
“Dạ Vương phi đừng , ở đây nhiều món như thế, cho dù khẩu vị của bản thế tử lớn đến mấy, cũng ăn hết từng , và Cửu công chúa đều nhất trí cho rằng, nàng hẳn cũng là thích ăn cay, nên gắp những món nấu trong nồi lẩu cay cho nàng.”