Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 53: Cô gái này là một người cận thị

Cập nhật lúc: 2025-07-29 03:40:05
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cuộc thi đấu y thuật chính thức bắt đầu!”

“Bây giờ xin mời bệnh nhân đầu tiên lên sân!”

Người đầu tiên bước lên đài là một cô gái hai mươi tuổi, dáng vẻ thanh tú, nàng nheo mắt mò mẫm bước về phía , mỗi bước đều chậm.

Các đại phu mặt đồng loạt kinh ngạc, chẳng lẽ, đầu tiên lên đài là một mù?

Người mù là nghi nan tạp chứng, đó căn bản là tuyệt chứng ?

Người mắt , thể chữa khỏi , Dạ Vương chính là một ví dụ sống sờ sờ.

Không ít lắc đầu thở dài, vòng đầu tiên độ khó lớn như , thì phía e rằng sẽ còn khó hơn.

Khi bắt đầu đánh trống rút lui, Kỷ Vân Đường mắt tinh phát hiện vấn đề.

Đây mù, rõ ràng là một cận thị nặng ?

Có một câu , cận thị cách mười thước thì vật phân biệt.

Bọn họ thể rõ vật thể ở xa, khi bộ nheo mắt , tầm sẽ rõ ràng hơn đôi chút.

Nữ tử yên giữa quảng trường, ngẩng đầu về phía Thần Vương Lạc Tư Niên đang mặt đen uống ghế trọng tài, nhầm là Thái tử điện hạ.

“Dân nữ bái kiến Thái tử điện hạ.”

Có một phụ nhân ở phía nhắc nhở, “Chiêu Đệ, đó Thái tử, ngươi nhầm , ở giữa mới là Thái tử.”

Nữ tử gọi là Chiêu Đệ ngẩng đầu nheo mắt hồi lâu, nàng chỉ thể thấy một khối màu xanh lam mờ ảo, vẫn rõ mặt Thái tử.

“Thái tử điện hạ thứ tội, dân nữ mù lòa, chỉ là mắt dân nữ vật đều mơ hồ mờ mịt, cách vài trượng đừng là nam nữ, căn bản thể phân biệt ai là ai. Đôi mắt như gây nhiều phiền toái cho cuộc sống của dân nữ, chỉ hỏng việc mà còn thường xuyên khác cho rằng lễ nghi. Dân nữ khẩn cầu chư vị thần y ở đây giúp đỡ , giúp chữa trị đôi mắt , dân nữ vô cùng cảm kích.”

Nàng đoạn, liền quỳ xuống khấu đầu về phía Thái tử.

Chỉ điều, hướng khấu đầu vẫn nhằm Lạc Tư Niên.

Mặt Lạc Cảnh Thâm tái xanh, một sống sờ sờ ở đây, xem như tấm bình phong, đầu hướng về phía Lạc Tư Niên mà gọi Thái tử khấu đầu.

Song, mắt đối phương rõ, việc quả thực tìm ai để lý.

“Có ai trong các ngươi thể chữa trị cho nàng ?”

Ánh mắt Lạc Cảnh Thâm quét qua đám đông bên , một lão đại phu lập tức dậy.

“Thái tử điện hạ, xin cho lão phu thử giúp cô nương !”

Ông từ tay dược đồng lấy một tờ giấy, xé thành một lỗ tròn nhỏ, đến đặt mắt cô gái.

“Ngươi thuận theo lỗ xem, thể .”

Triệu Đệ ngoan ngoãn theo, mắt nàng xuyên qua lỗ nhỏ, quả nhiên phát hiện còn rõ ràng hơn nhiều so với khi nàng nheo mắt .

“Thật sự thể, hình như thật sự .”

Chưa đợi lão đại phu vui mừng quá lâu, giọng nửa nửa của Tạ Lưu Tranh vang lên từ phía .

“Chẳng lẽ nàng bịt một tờ giấy lên mắt để đường ? Cái lỗ mà ngươi xé còn lớn bằng hạt vừng, nàng e rằng cũng chẳng bao nhiêu thứ nhỉ?”

Nụ mặt lão đại phu cũng dần biến mất.

Lý lẽ là như , bịt một tờ giấy lên mắt cũng thực tế, chỉ là phương pháp của ông đối với cô gái hữu hiệu, thế là thuận lý thành chương mà qua vòng đầu tiên.

Đại phu tiếp theo bước lên là một trung niên nhân, lấy bảo bối cất giữ đáy hòm của .

Một cái kính lúp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-53-co-gai-nay-la-mot-nguoi-can-thi.html.]

“Thái tử điện hạ, vật trong tay thảo dân, là từ Tây Dương truyền đến, do tổ tiên truyền tới tay thảo dân. Nó lớn hóa lớn, nhỏ cũng hóa lớn, tin rằng nhất định thể giúp cô nương rõ vạn vật.”

Nam nhân xong, tất cả đều kinh ngạc chằm chằm vật trong tay .

Vật trong suốt chỉ lớn bằng quả óc chó , thật sự thần kỳ đến ?

Ba khán đài giám khảo là Lạc Cảnh Thâm, Lạc Phi Chu và Lạc Tư Niên cũng hiếu kỳ đánh giá, họ hồi lâu cũng thể hiểu điều gì.

Khi Triệu Đệ đặt kính lúp lên mắt , những lọt tầm mắt của nàng đều phóng đại lên một cách méo mó, thậm chí còn há to miệng máu, điều khiến Triệu Đệ giật .

“Quá… quá đáng sợ, dân nữ dám dùng…”

Triệu Đệ sợ đến sắc mặt trắng bệch, liền ném trả kính lúp cho vị đại phu .

Thay vì để nàng thấy đều biến dạng méo mó như , chi bằng nàng thấy gì.

Kỷ Vân Đường nhếch mày, ngờ thời cổ đại thứ đồ hiếm lạ như kính lúp ?

Cũng chút thú vị.

Tuy nhiên, kính lúp dùng cho mắt cận thị rõ ràng thích hợp.

Chưa kể, nó còn chỉ một chiếc.

Sau đó, các đại phu lượt lên sân, dùng châm cứu hoặc xông thuốc để giúp Triệu Đệ trị liệu, nhưng cuối cùng hiệu quả đều lớn.

Kỷ Thanh Thanh ở mà kích động, nhiều đại phu như đều cách nào, ả thôn nữ Kỷ Vân Đường e rằng càng cách nào.

Nàng chờ lát nữa sẽ xem nàng thu xếp.

“Không tỷ tỷ cách gì, thể giúp cô nương rõ vạn vật ?”

Lời Kỷ Thanh Thanh dứt, ánh mắt tất cả đều đồng loạt đổ dồn về phía Kỷ Vân Đường.

Vừa mười mấy vị đại phu đều lên thử, duy chỉ Kỷ Vân Đường vẫn như việc gì, đó bất động.

Lạc Phi Chu nâng chén lên nhấp một ngụm, ánh mắt thâm thúy rơi Kỷ Vân Đường.

“Bổn vương cũng , Dạ Vương phi cao kiến gì chăng?”

Kỷ Vân Đường dậy, khóe môi đỏ mọng khẽ cong lên, “Cao kiến thì , nhưng cách khiến nàng rõ, sống như một bình thường.”

Lời thốt , trường xôn xao!

Không ai dám tự tin đảm bảo thể chữa khỏi cho Triệu Đệ, mà nàng tự tin đến , điều thể khiến ở đây kinh ngạc chứ.

Có đại phu chế nhạo : “Tiểu nha đầu quả nhiên là nghé con mới sinh sợ cọp, mặt nhiều lão đại phu như chúng , ngươi cũng dám ăn ngông cuồng như , sợ líu lưỡi .”

“Ta ngông cuồng , chư vị lát nữa sẽ .”

Kỷ Vân Đường khẽ nhếch môi, nhận lấy hòm thuốc của Đào Chi bước .

Nàng mở hòm thuốc, mượn sự che chắn của hòm, lấy một bảng thị lực từ gian, đó đến vị trí cách năm mét, dán bảng thị lực lên một tấm ván chắn.

Xét thấy bảng thị lực đèn, Kỷ Vân Đường bảo Triệu Đệ về phía thêm một mét.

Tất cả đều nàng cho mơ hồ, Kỷ Vân Đường định gì.

Tấm bảng nàng lấy phía ghi đầy những ký hiệu kỳ quái, nhưng họ căn bản thể hiểu .

Kỷ Vân Đường lấy một cái thìa đưa cho Triệu Đệ, “Lát nữa que trong tay chỉ chữ cái nào, ngươi hãy cho hướng mở của chữ cái đó, nếu rõ thì cứ lắc đầu là . Ngươi hết hãy dùng cái thìa che mắt trái, chúng tiên kiểm tra thị lực mắt .”

Triệu Đệ ngoan ngoãn theo.

Kỷ Vân Đường lượt chỉ từ lên, mười hàng cuối Triệu Đệ cơ bản đều rõ, nàng đỏ mặt lắc đầu.

Loading...