Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 54: Huynh muội hạ tiện
Cập nhật lúc: 2025-07-29 03:40:08
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những mặt đều ngây ngốc.
Cuối cùng, khi Kỷ Vân Đường chỉ chữ E lớn nhất, Triệu Đệ mới miễn cưỡng rõ, nàng nhỏ giọng một câu “Phải.”
Mắt cũng tương tự.
Làm xong những việc , Kỷ Vân Đường trong lòng đại khái hiểu sơ bộ về thị lực mắt trái và mắt của nàng.
Nàng đặt que xuống, bảo Triệu Đệ đợi ở bên cạnh một lát, tiếp tục hòm thuốc nghịch ngợm.
“Dạ Vương phi đây là đang gì , nàng rốt cuộc ?”
“Phô trương lòe loẹt, thấy nàng căn bản chẳng hiểu gì, cũng tư cách mà đối đầu với nhiều đại phu mặt ở đây.”
“Phải đó, lão phu sống đến từng , còn từng mắt rõ thể trị , tiểu nha đầu cái gì chứ?”
“…”
Bách tính ồn ào nghị luận, ngay cả hai mươi chín vị đại phu phía cũng đều Kỷ Vân Đường với vẻ khinh thường.
Người vui mừng nhất tại hiện trường, ai khác ngoài Kỷ Thanh Thanh.
Kỷ Vân Đường càng mất mặt, nàng càng vui.
Nàng càng ăn ngông cuồng, lát nữa sẽ vả mặt càng đau.
Nàng chính là trừng lớn mắt Kỷ Vân Đường nàng đạp chân mà chà đạp, nàng càng cảm thấy hưng phấn.
Trong lòng đều những suy nghĩ khác , Kỷ Vân Đường ngơ những điều đó, nàng mượn sự che chắn của hòm thuốc, lấy nhiều thấu kính từ gian.
Quảng trường quá nhiều tiện khám mắt, Kỷ Vân Đường liền quyết định lượt giúp Triệu Đệ điều chỉnh độ .
Độ điều chỉnh đến năm trăm độ, nàng tới đeo kính lên tai Triệu Đệ, tầm của Triệu Đệ lập tức rõ ràng.
“Rõ quá, rõ , tất cả đều rõ !”
Triệu Đệ kích động đến đỏ bừng mặt, bất kể là , đám mây trời, lá cây cành, biển hiệu cách mười mét, nàng đều thấy rõ ràng.
Hơn nữa, hình ảnh con mắt hề bất kỳ sự phóng to thu nhỏ nào.
Kỷ Vân Đường để nàng thích nghi một chút, hỏi: “Ngươi cảm thấy khó chịu , chóng mặt ?”
Vừa nãy sự kích động cho choáng váng, khi Triệu Đệ phản ứng , nàng cảm thấy mắt chút mơ hồ, nàng nhỏ giọng : “Hình như… chút chóng mặt.”
Kỷ Vân Đường thêm một miếng kính nữa lên , để nàng tiếp tục thích nghi, cho đến khi còn chóng mặt nữa.
Sau thời gian một chén , Kỷ Vân Đường kiểm tra thị lực cho nàng một nữa. Những chữ cái ở mười hàng cuối mà nãy còn rõ, giờ đây cơ bản đều thể thấy.
Điều khiến ít hô to kỳ diệu!
“Không thể nào, thứ nhỏ bé như thật sự thể giúp mắt trở nên hơn ?”
“Cô nương nãy còn rõ những ký hiệu bên , giờ thể rõ , điều thật quá thần kỳ ?”
“Dạ Vương phi chẳng lẽ thật sự thể chữa khỏi cho nàng ?”
Kỷ Vân Đường xác định độ cuối cùng, trực tiếp lấy một cặp kính điều chỉnh sẵn từ gian, đeo cho Triệu Đệ.
“Sau ngươi chỉ cần đeo nó khi ngoài, là thể sống như một bình thường.”
“Mắt kính mỏng và dễ vỡ, ngươi chú ý nhẹ nhàng nâng niu, đừng rơi vỡ, buổi tối khi ngủ thì tháo bỏ hộp kính là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-54-huynh-muoi-ha-tien.html.]
Triệu Đệ trong lòng cảm kích, “phịch” một tiếng liền quỳ xuống mặt Kỷ Vân Đường.
“Đa tạ Dạ Vương phi nương nương, thật sự là Hoa Đà tái thế, chữa khỏi đôi mắt khiến dân nữ phiền não bao năm nay, vô cùng cảm ơn .”
Kỷ Vân Đường đỡ nàng dậy, “Mắt cận thị là bệnh gì to tát, ngươi cần vì thế mà lo lắng, cũng đừng cảm thấy là một dị loại, điều kỳ thực bình thường.”
Thời cổ đại điện thoại di động, máy tính, cận thị nhiều, phàm là một cận thị sẽ cảm thấy hợp với những xung quanh.
Ở hiện đại, cận thị còn thể thông qua phẫu thuật để phục hồi thị lực, đây là một căn bệnh gì quá ghê gớm.
Triệu Đệ trong sự cảm kích sâu sắc đối với Kỷ Vân Đường, sung sướng bước xuống, còn một đám đại phu đài thì mặt mày đen sì như đáy nồi.
“Hừ, chữa khỏi một thì tính là gì, đây vẫn là điều đơn giản nhất mà thôi, tin vận may của nàng vẫn còn như !”
“ , trách thì trách lão phu trong tay miếng kính đó, nếu , cũng thể chữa khỏi mắt cho cô nương , đây cũng chẳng chuyện gì ghê gớm.”
Lạc Tư Niên nghĩ như , ánh mắt thẳng tắp chằm chằm cô gái áo trắng ở giữa quảng trường, tim đập nhanh hơn.
Đây là đầu tiên, kẻ mà ghét nhất, thấy hy vọng.
Kỷ Vân Đường thể giúp khác phục hồi thị lực, rằng, mắt của tam ca cũng thể cứu ?
Lạc Tư Niên hận thể lập tức xác minh chuyện với Kỷ Vân Đường, nhưng xét thấy cảnh hiện tại thích hợp, đành cố nén xuống.
Kỷ Thanh Thanh trong lòng ghen tỵ đến phát điên, bên tai chợt thấy giọng của Kỷ Thanh Phong.
“Thanh Thanh, nàng chữa khỏi một thì tính là gì, chừng Kỷ Vân Đường chỉ là mèo mù vớ chuột chết, từ một cặp kính mà thôi, đây căn bản tính là y thuật gì, trong lòng nhị ca, nàng ngay cả một ngón tay của cũng bằng.”
Kỷ Thanh Thanh đắc ý nhếch môi, xem , trong lòng nhị ca ca, nàng vẫn là ưu tú nhất của họ.
Nàng ánh mắt dịu dàng như nước, ngoan ngoãn , “Nhị ca ca đừng , tỷ tỷ thấy đau lòng mất.”
Lời dứt, một giọng quen thuộc vang lên: “Chậc chậc, hai ngươi là tôm cá bò từ cống rãnh , chuyện thật là hạ tiện.”
Kỷ Thanh Phong và Kỷ Thanh Thanh cứng , họ đầu , phát hiện chuyện quả nhiên là Tạ Lưu Tranh.
Kỷ Thanh Thanh thể nhịn nữa, mắng Kỷ Thanh Phong một thì thôi , tại mắng cả nàng ?
Nàng chẳng qua
Chỉ là sự thật mà thôi, thành hạ tiện ?
Kỷ Thanh Thanh cảm thấy uất ức, nàng cắn nhẹ môi, giọng mềm mại: “Tạ thế tử, thần nữ và ca ca đang chuyện, chọc giận Tạ thế tử ở điểm nào, mà khiến ý kiến lớn với chúng như ?”
“Nếu hiểu lầm gì, Tạ thế tử ngại , thần nữ và ca ca cũng xin Tạ thế tử.”
Vĩnh Ninh Hầu phủ tuy là trọng thần trong triều, là thế gia trăm năm, nhưng mặt Vinh Quốc Công phủ, vẫn kém một bậc.
Tạ Lưu Tranh là độc tử duy nhất của Vinh Quốc Công, là thừa kế ngôi vị Vinh Quốc Công thể thế. Mặc dù là một kẻ vô , nhưng phận ở đó, Kỷ Hoài Triệt vẫn thể sánh bằng, thể kết giao thì thể kết oán.
Kỷ Thanh Thanh nghĩ đơn giản, nàng cho rằng với dung mạo của , chỉ cần tùy tiện tỏ yếu thế một chút đối phương chắc chắn sẽ mua chuộc, nhưng rõ ràng nàng đánh giá thấp Tạ Lưu Tranh.
“Xin thì cần, bản thế tử đơn thuần là thấy hai ngươi mắt, chọc chỗ đau của ngươi vì bản thế tử thẳng tính, mà là bản thế tử cố ý.”
Khóe môi Tạ Lưu Tranh nở một nụ khinh bạc, đầu ngón tay vuốt ve chiếc quạt xếp trong tay, đôi mắt phượng tràn đầy vẻ trêu tức.
Bộ dạng Kỷ Thanh Phong và Kỷ Thanh Thanh tức giận đến phát điên thật là thú vị, giống như cái gã thế tử ca ca của , thật đáng ghét.
“Ngươi,” Kỷ Thanh Phong sắc mặt tái xanh, định mở miệng gì đó, Kỷ Thanh Thanh kéo , “Nhị ca ca thôi , ở đây nhiều như , nếu gây sự sẽ bất lợi cho chúng , chúng vẫn nên tập trung xem trận đấu phía .”