Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 67: Đào Hố Thái Tử Một Khoản
Cập nhật lúc: 2025-07-29 04:49:45
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có đảo mắt, hỏi: “Không Dạ Vương phi cách nào, chữa khỏi cho nữ nhi ?”
Y dứt lời, ánh mắt đều đổ dồn về phía Kỷ Vân Đường.
Có ánh mắt mong đợi, tò mò, tin tưởng, cũng khinh bỉ, coi thường và chế nhạo.
Sắc thái mặt mỗi khác , bọn họ Kỷ Vân Đường thể khiến bệnh nhân cụt chi dậy trở , nhưng khuôn mặt của nữ nhi là bẩm sinh, tình huống coi như là vô phương cứu chữa.
Lòng Kỷ Vân Đường sáng như gương, nàng nhân cơ hội để dìm nàng xuống, nàng thể chiều theo ý đối phương ?
Kỷ Vân Đường dậy, trực tiếp mặt phổ biến kiến thức.
“Đây là sứt môi, còn gọi là sứt môi hở hàm ếch, thông thường là do di truyền hoặc yếu tố môi trường gây , thấy vị phu nhân bản tình trạng , phần lớn là do mang thai nghén, chán ăn, ăn kiêng khem khiến thai nhi trong bụng đủ dinh dưỡng gây .”
“Đương nhiên, cũng thể là do Mẫu trong thời kỳ mang thai uống rượu một thói quen sinh hoạt , tăng khả năng sinh trẻ sứt môi, hoặc trong thời kỳ mang thai Mẫu dùng thuốc chứa gây hại cho cơ thể, dẫn đến thai nhi phát triển dị tật.”
Ở thời hiện đại, Mẫu trong thời kỳ mang thai, thể thông qua việc đến bệnh viện siêu âm để kiểm tra khuyết tật của em bé.
thời cổ đại thì điều kiện .
Lời của Kỷ Vân Đường lý cứ, khiến các bá tánh mặt đều há hốc mồm.
Bọn họ hiểu, nhưng trong lòng vô cùng chấn động.
Nói , nàng chẳng bày tỏ rằng, nữ nhi may mắn ?
Đôi mắt âm trầm của Lạc Phi Chu nheo , trong đáy mắt xẹt qua một tia tinh quang.
“Tam Hoàng tẩu nhiều như , nàng cách nào chữa khỏi cho nữ nhi ?”
“Nếu nàng thật sự thể chữa khỏi, thì bản vương và những mặt ở đây sẽ tin rằng nữ nhi may mắn.”
“Nếu , với tướng mạo như , con bé sẽ đốt c.h.ế.t công khai.”
Kỷ Vân Đường: “...”
Mẫu kiếp Tề Vương đúng là lão âm hiểm.
Hôm qua nàng đáng lẽ cho y thêm mấy cái tát nữa.
Ngữ khí của Lạc Phi Chu, rõ ràng là đang lấy tính mạng của nữ nhi uy h.i.ế.p Kỷ Vân Đường.
Nếu nàng thể chữa khỏi sứt môi cho đứa bé, đứa bé sẽ sống.
Nếu chữa khỏi, thì sẽ coi là may mắn mà thiêu sống.
Đứa bé vốn là vô tội, sứt môi cũng thể chữa , chỉ cần phẫu thuật mà thôi.
Kỷ Vân Đường còn gì, vị phu nhân ôm đứa bé "phịch" một tiếng quỳ xuống mặt nàng, đến nước mắt giàn giụa, giọng khàn đặc.
“Kỷ thần y, cầu xin nàng cứu con gái của , con bé còn nhỏ như , còn , thể trơ mắt con bé thiêu c.h.ế.t !”
“Cầu xin nàng, chỉ cần nàng thể cứu con gái của , nàng bảo dân phụ trâu ngựa báo đáp nàng, dân phụ cũng cam lòng.”
Người phụ nữ đến xé ruột xé gan, đứa bé trong lòng cũng theo đó ré lên, tai Kỷ Vân Đường chỉ thấy xót xa, như một chiếc gai đ.â.m tim nàng.
Kỷ Vân Đường tiến lên đỡ nàng, “Vị phu nhân , nàng còn đang bế đứa bé, nàng dậy , đồng ý giúp nàng chữa trị cho con gái nàng.”
Lòng cha Mẫu thương con thật đáng thương, Kỷ Vân Đường vẫn thể việc thấy c.h.ế.t mà cứu.
Đặc biệt là, khi Tề Vương sẽ thiêu c.h.ế.t đứa bé.
Nàng chỉ thể đổi tâm trạng, tính sổ khoản lên đầu Lạc Phi Chu, chờ cơ hội sẽ trả thù .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-67-dao-ho-thai-tu-mot-khoan.html.]
Vị phu nhân cuối cùng cũng ngừng , dậy, liên tục cảm tạ Kỷ Vân Đường.
“Đa tạ Kỷ thần y, đa tạ nàng nguyện ý cứu con gái của , dân phụ Khóa Nương xin thề, nhất định sẽ trâu ngựa báo đáp nàng.”
Kỷ Vân Đường ngược chẳng để tâm, nàng đầu Lạc Cảnh Thâm : “Thái tử điện hạ, phiền chuẩn cho một gian phòng sạch sẽ, quấy rầy.”
Lạc Cảnh Thâm nhướng mày, nghi ngờ hỏi: “Cái tiện cho chúng xem ?”
“ , nữ nhi còn quá nhỏ, dễ quấy ngừng, môi trường quá ồn ào lợi cho việc chữa bệnh cho con bé, việc cứ đợi bản Vương phi ngoài hãy .”
Ánh mắt Lạc Cảnh Thâm mang theo sự dò xét, y Kỷ Vân Đường là thật sự nắm chắc, là cố ý kéo dài thời gian.
trong lòng y rõ ràng, bây giờ nếu từ chối, chẳng khác nào đang tát mặt Lạc Phi Chu.
Mặc dù hai mối quan hệ hòa thuận, nhưng đấu trường y thuật, bọn họ chính là những con châu chấu cùng một sợi dây, tát mặt Lạc Phi Chu cũng tương đương với tát mặt chính , thực sự cần thiết.
Lạc Cảnh Thâm liếc thuộc hạ bên cạnh, cần Kỷ Vân Đường nhắc nhở, bắt đầu căn dặn: “Cũng , ngươi hãy chuẩn một căn phòng sạch sẽ cho Dạ Vương phi, chuẩn sẵn nước nóng, bạch tửu, khăn lông và chủy thủ, để nàng chữa trị cho nữ .”
Nhìn bộ tịch như , mắt Kỷ Vân Đường đột nhiên sáng lên, trong lòng tính toán.
Đây đúng là một cơ hội , gài bẫy Lạc Cảnh Thâm thì thật uổng, nàng nhất định khiến hết nhả chút máu.
“À , Thái tử Điện hạ, để chữa trị tật sứt môi cho nữ , cần dùng một vài dược liệu, nhưng trong tay . Không Điện hạ thể phái mang đến cho ?”
Lạc Cảnh Thâm giơ tay lên, vẻ mặt hề bận tâm, “Đương nhiên thể. Y thuật đại tái đều miễn phí cung cấp dược liệu cho đại phu. Nếu ngươi cần gì cứ một tiếng, sẽ phái mang đến cho ngươi.”
Trong lòng hề để tâm, chữa trị cho một nữ thì thể dùng bao nhiêu dược liệu chứ, nhiều nhất cũng chỉ bốn năm loại mà thôi.
Hơn nữa, Kỷ Vân Đường là một kẻ nhà quê lớn lên ở thôn dã, nàng còn hiểu y thuật, nàng loại dược liệu nào ?
Nàng , liền ban!
Hắn xem đến lúc đó nàng thể nên trò trống gì.
Lạc Phi Chu cũng suy nghĩ tương tự.
Không thể , hai họ phương diện ý kiến trùng hợp.
Kỷ Vân Đường thấy cá cắn câu, khẽ cong khóe môi, bắt đầu tên dược liệu.
“Lưu Tinh Thảo, Ngũ Hành Hoa, Tử Đan La, Cửu Hương Trùng, Thất Diệp Liên, Thiên Thanh Địa Bạch Quả, Bách niên Huyết San Hô, Bách niên Linh Chi, Bách niên Vô Hoa Quả…”
Kỷ Vân Đường một hơn hai mươi loại dược liệu, mỗi thứ đều là vật cực kỳ trân quý, tiệm thuốc bình thường căn bản thể mua .
Không chỉ các đại phu mặt kinh ngạc, mà Lạc Cảnh Thâm càng trực tiếp ngây !
Nàng là hiểu dược liệu ? Sao thể một nhiều tên dược liệu như ?
Hơn nữa, Kỷ Vân Đường còn chuyên chọn những thứ đắt tiền mà .
Chưa đến mấy loại phía , chỉ riêng Bách niên Linh Chi và Bách niên Huyết San Hô phía , đó chính là dược liệu chỉ trong Ngự dược phòng của Hoàng cung, còn là vật các nước khác cống nạp cho Hoàng thượng, vẫn luôn trân tàng, cho phép ai chạm .
Kỷ Vân Đường nhắc đến những thứ , thật sự cố ý ?
Lạc Cảnh Thâm ngẩng đầu, xem biểu cảm của Kỷ Vân Đường, vặn đối diện với đôi mắt trong trẻo lấp lánh .
Thiếu nữ chớp chớp mắt, thần sắc vô tội, “Sao , Thái tử Điện hạ, ngươi đây là nuốt lời ? những dược liệu , đều là thứ sẽ dùng để chữa bệnh cho nữ , ngươi tìm đồ đến đây, bắt đầu ?”
Lạc Cảnh Thâm thiếu chút nữa phun một ngụm máu.
Hắn nào , dược liệu Kỷ Vân Đường cần quý giá đến thế?