Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 670: Dạ Vương vào cung
Cập nhật lúc: 2025-08-19 00:04:04
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương công công một bên, đến thở mạnh cũng dám, sợ Cảnh Dương Đế sẽ lấy trút giận.
Từ đến nay, Lương Châu Khẩu là nơi lưu đày của các quan tham ô, Cảnh Dương Đế đều sẽ tịch thu gia sản mới lưu đày.
Từ tay những quan viên tịch thu gia sản , y thu ít tài sản.
Còn Lương Châu Khẩu, nơi đó xa xôi nghèo khó, y cũng bao giờ bận tâm.
Thành chủ bên Lương Châu Khẩu cũng bao giờ tấu chương, cầu xin y giúp đỡ.
Cảnh Dương Đế cũng vui vẻ mà an nhàn, trong mắt y, đối phương tấu chương tìm y giúp đỡ, thì nghĩa là Lương Châu Khẩu việc đều thỏa.
Y tự nhiên cũng cần hao phí tâm tư suy nghĩ chuyện bên đó, bạc tự nhiên cũng tiết kiệm .
Triều đình và Lương Châu Khẩu vẫn luôn giữ một sự cân bằng như .
Mặc dù Cảnh Dương Đế , Lương Châu Khẩu tuyệt đối định như y tưởng tượng.
giờ đây, sự xuất hiện của Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc, phá vỡ sự cân bằng .
Bọn họ khiến nhiều vấn đề của Lương Châu Khẩu phơi bày ánh sáng, để nhiều hơn thấy hiện trạng bên đó.
Ví dụ như thiên tai hạn hán, buôn bán , áp bức bách tính, cấu kết quan thương…
Như , triều đình thể xuất động nhân lực, tài lực để quản lý.
Cảnh Dương Đế trong lòng mắng Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc một trận xối xả.
Chỉ là hai tên thị vệ thôi, đáng để bọn họ tốn công sức lớn như , đích đến đó cứu ?
Cứu thì thôi , còn trắng trợn cướp ngục, bọn họ quả thực mất hết thể diện của triều đình và của chính y.
Và lúc , kẻ đang tức giận chỉ một Cảnh Dương Đế, mà còn Lệ Phi ở Vị Ương Cung.
Lệ Phi từ miệng Kiếm Lan , Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường mà chết, hai còn sống trở về kinh thành, nàng tức giận đến mức đập vỡ hết bình hoa.
“Đám phế vật, bộ đều là một lũ phế vật, nhiều như mà ngay cả hai cũng g.i.ế.c .”
“Uổng cho bọn chúng là thị vệ võ công cao cường nhất bên cạnh Lạc Thừa Uyên, giờ xem cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Kiếm Lan một bên, khẽ : “Nô tỳ ngóng , bên cạnh Dạ Vương và Dạ Vương phi cao thủ giúp sức.”
“Kim thống lĩnh dẫn mười Kim Công Vệ giao đấu với bọn họ, võ công hai bên cơ bản ngang , cuối cùng chỉ một Kim thống lĩnh trốn về .”
Lệ Phi nhíu mày, trong lòng nghi hoặc càng sâu, nàng mơ hồ cảm thấy chuyện đúng.
Nàng lẩm bẩm: “Bên cạnh Lạc Quân Hạc, thể ám vệ võ công cao cường như giúp đỡ?”
Theo những gì nàng ngóng , Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường thành, bên cạnh hai hề lấy một tên thị vệ nào.
Sao thể lúc thì ai, lúc về thêm nhiều giúp sức như ?
Hơn nữa, nếu bên cạnh Lạc Quân Hạc thực sự ám vệ võ công cao cường như ở Dạ Vương phủ, tại những năm chịu hết sự sỉ nhục, những từng mặt giúp một nào?
Lần bọn họ đến Lương Châu Khẩu, cướp ngục thành công, cứu , còn cần ám vệ từ đó bảo vệ bọn họ ?
Lệ Phi cảm thấy, chuyện dường như gì đó đúng, nhưng nàng nghĩ rốt cuộc là chỗ nào đúng.
Đột nhiên, trong đầu nàng lóe lên một tia sáng.
“Chẳng lẽ, ám vệ là do Kỷ Vân Đường bồi dưỡng?”
Nàng càng nghĩ, càng thấy khả năng lớn.
Người khác bồi dưỡng một ám vệ, thể cần mười mấy năm.
chuyện nếu để Kỷ Vân Đường , nàng cảm thấy chắc chắn sẽ mất lâu như .
Dù , nàng bao giờ thấu Kỷ Vân Đường, đối phương cũng bao giờ chiêu theo lẽ thường.
Lệ Phi nghĩ đến đây, nắm chặt nắm đấm, nàng nghiến răng nghiến lợi : “Kỷ Vân Đường, Lạc Quân Hạc, bổn cung nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t hai kẻ các ngươi, để giải mối hận trong lòng bổn cung.”
Nàng rõ, nếu diệt trừ Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc, thì kẻ xui xẻo chính là Thái tử.
Khoảng thời gian , Thái tử và Lệ Phi quan hệ ngược cũng hòa hợp.
Mặc dù đối phương bao giờ đích gọi nàng một tiếng “mẫu phi”.
Lạc Cảnh Thâm giờ đây đối với nàng còn bài xích nhiều như nữa.
Đây đối với Lệ Phi mà , là một hiện tượng , đại diện cho mối quan hệ mẫu tử của bọn họ xoa dịu.
Lệ Phi tin rằng, chỉ cần nàng đối xử với Lạc Cảnh Thâm, sẽ mất quá nhiều thời gian, đối phương sẽ chấp nhận nàng và Nam Tiêu Vương.
Mà cách nàng đối xử với Lạc Cảnh Thâm cũng đơn giản.
Ngoài sự hỗ trợ về tiền bạc và sự quan tâm bằng lời , còn việc giúp đối phương diệt trừ mối họa lớn trong lòng.
Mối họa lớn trong lòng Lạc Cảnh Thâm bây giờ, ngoài Lạc Quân Hạc , thì còn ai khác.
Lệ Phi nghĩ đến đây, quyết định liều lĩnh thêm một bước nữa.
Nếu Cảnh Dương Đế thể g.i.ế.c Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường, thì nàng sẽ tự tay diệt trừ đối phương.
Nghĩ , Lệ Phi Kiếm Lan, căn dặn: “Ngươi cứ tiếp tục ngoài theo dõi bọn họ, Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường xảy bất cứ chuyện gì, lập tức trở về bẩm báo bổn cung.”
Nàng , Cảnh Dương Đế triệu kiến Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường cung .
Nàng xem xem, Cảnh Dương Đế sẽ đối phó với hai kẻ bọn họ như thế nào?
Tuy , nhưng trong lòng Lệ Phi thực ôm chút hy vọng nào Cảnh Dương Đế.
Nàng thực sự cảm thấy, Cảnh Dương Đế so với Nam Tiêu Vương thì kém xa.
Ít nhất Nam Tiêu Vương vì báo thù mà thể nhẫn nhịn, giữ bình tĩnh mấy chục năm.
Còn chuyện nếu đổi thành Cảnh Dương Đế, căn bản .
Và đường đường là một Đế vương, ba bảy lượt thất bại tay một nha đầu như Kỷ Vân Đường.
Thậm chí những lúc, cách nào với nàng.
Điều khiến trong lòng Lệ Phi vô cùng khinh thường Cảnh Dương Đế.
Làm Hoàng đế đến mức , thà thoái vị nhường hiền, nhường ngôi vị cho Lạc Cảnh Thâm thì hơn.
Như , cũng đỡ cho bọn họ đấu đá ngầm, tranh giành qua .
Lệ Phi há chẳng , Cảnh Dương Đế coi ngôi vị Hoàng đế còn quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Kẻ nào dám dòm ngó ngôi vị của , liền thể hạ quyết tâm diệt trừ đối phương, cho dù kẻ đó là con ruột của .
Cũng chính vì , Lệ Phi mới thể ly gián quan hệ giữa Cảnh Dương Đế và Lạc Quân Hạc, khiến phụ tử bọn họ tàn sát lẫn .
Mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng đó, trong lòng nàng liền cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Nếu để Cảnh Dương Đế , kẻ mà g.i.ế.c là đích tử trung cung do Hoàng hậu sinh , là Hoàng Thái tử chân chính, sẽ phản ứng .
Lệ Phi cảm thấy, đến lúc đó, vẻ mặt của đối phương nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.
Và cùng lúc đó, Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc xe ngựa, đến cổng cung.
Khi bọn họ bước xuống từ cỗ xe ngựa, mặt mũi đều tái xanh như gặp quỷ, kinh hãi đến sững sờ.
Kỷ Vân Đường khẽ nhướng mày, bọn họ trêu chọc một câu.
“Sao , thấy Dạ Vương điện hạ trai như , ngay cả hành lễ cũng nữa ?”
Mọi : “…”
Mọi : “!!!”
Bọn họ đó liền quỳ rạp xuống đất hành lễ.
“Thuộc hạ tham kiến Dạ Vương điện hạ, Dạ Vương phi.”
Lạc Quân Hạc liếc mắt bọn họ một cái, môi mỏng khẽ mở : “Đều dậy .”
Chương 671 Tặng Cát Tường Hoàn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-670-da-vuong-vao-cung.html.]
Hắn xong, nắm tay Kỷ Vân Đường, sải bước trong Hoàng cung.
Dọc đường, phàm là cung nhân thấy bọn họ, đều quỳ rạp xuống đất hành lễ.
Mọi đều ngờ, một ngày thể thấy cảnh tượng Dạ Vương điện hạ dậy, nắm tay Dạ Vương phi cung.
Không đều Dạ Vương điện hạ bại liệt, hủy dung, mù lòa ?
Vậy đàn ông mắt bọn họ bây giờ là ai?
Có kẻ to gan, ngẩng đầu chằm chằm mặt Lạc Quân Hạc.
Bọn họ phát hiện, khuôn mặt Lạc Quân Hạc tuấn mỹ phi phàm, ngũ quan sâu sắc, sống mũi cao thẳng, làn da mặt giống như ngọc quý mỹ tỳ vết, thấy chút khuyết điểm nào.
Đặc biệt là đôi mắt , vô cùng , tựa như mực mài pha nước, trong suốt như lưu ly nhưng tĩnh lặng chút gợn sóng.
Những từng gặp Lạc Quân Hạc, trong lòng khỏi thầm cảm thán.
Dạ Vương quả hổ là nhất mỹ nam kinh thành, sức sát thương của khuôn mặt , dù xuất hiện bất cứ lúc nào, bất cứ nơi , cũng đều khiến ghi nhớ sâu sắc và kinh ngạc thôi.
Sự xuất hiện của , dường như khiến những viên minh châu xung quanh đều phủ bụi, trong mắt còn dung chứa bất kỳ ai khác.
Thậm chí, ngay cả khi Lạc Cảnh Thâm xuất hiện trong Hoàng cung, cũng hề chú ý đến .
Lạc Cảnh Thâm ở góc hành lang, ánh mắt đổ dồn Lạc Quân Hạc.
Nhìn thấy bóng lưng đối phương nắm tay Kỷ Vân Đường xa, suýt nữa thì cắn nát cả hàm răng.
Lạc Cảnh Thâm nắm chặt nắm đấm, xương khớp ken két vang lên, giờ phút cơn giận trong lòng lên đến đỉnh điểm.
Sáng nay, tin Lạc Quân Hạc khỏi chân và dậy, còn tin lắm.
Cho đến khi đối phương tươi rói xuất hiện mặt , mới nhận hiểu về Dạ Vương phủ quá ít.
Từ đến nay, Lạc Cảnh Thâm đều sai theo dõi Dạ Vương phủ.
vì Kỷ Vân Đường cảnh giác quá cao, của thể cài cắm trong Dạ Vương phủ, chỉ thể ở bên ngoài, theo dõi nhất cử nhất động của Dạ Vương phủ.
Mặc dù , vẫn thu tin tức hữu ích nào.
Cùng lắm thì chỉ ai đến Dạ Vương phủ, Dạ Vương phi ngoài lúc nào, từng thấy hiện trạng của Lạc Quân Hạc.
Lạc Cảnh Thâm vốn cho rằng, Lạc Quân Hạc lấy dược liệu giải độc, chắc chắn vẫn giường.
Ai ngờ, đối phương trong lúc , dậy .
Không những , đôi mắt, dung mạo của , dường như còn tuấn mỹ hơn ba năm .
Lạc Cảnh Thâm đây mặt Lạc Quân Hạc cảm thấy tự ti.
Giờ đây đối phương khỏi, càng cảm thấy tự ti hổ thẹn hơn.
Có Lạc Quân Hạc ở nơi nào, , vị Thái tử , dường như mất hào quang , trở nên vô danh tiểu .
Trước đây Lạc Cảnh Thâm còn chẳng thấy gì, dù là Thái tử chuẩn.
Lạc Quân Hạc trai đến mấy, cũng chỉ là một Vương gia do phi tần bình thường sinh , nào thể so bì với phận con của Hoàng hậu của ?
bây giờ, khi phận thật của , Lạc Cảnh Thâm dám nghĩ như nữa.
Trong lòng , hơn cả là sự sợ hãi và kinh hoàng.
Hắn sợ phận của Lạc Quân Hạc bại lộ, sợ Cảnh Dương Đế và Hoàng hậu vứt bỏ.
Vì , khi là một Thái tử giả mạo, vẫn luôn tìm cơ hội diệt trừ Lạc Quân Hạc.
Khoảng thời gian , linh tinh sai đến Dạ Vương phủ ám sát mười .
mỗi , những đều thất bại trở về.
Lạc Quân Hạc ở trong phủ ngoài, Kỷ Vân Đường luôn ở bên cạnh bảo vệ .
Huống chi, còn một Lạc Tư Niên thích xen chuyện khác, luôn thích đến Dạ Vương phủ dạo chơi.
Người của Lạc Cảnh Thâm, căn bản tìm cơ hội tay.
Hắn nghĩ đến việc nhờ Lệ Phi giúp đỡ, nhưng của Dạ Vương phủ, căn bản hoan nghênh của Lệ Phi.
Có mấy , Kiếm Lan đích đến tận cửa, mang quà đến cho Lạc Quân Hạc, đều Kỷ Vân Đường đuổi ngoài.
Từ đó về , Lạc Cảnh Thâm liền , chuyện g.i.ế.c Lạc Quân Hạc, vẫn dựa chính .
Nam Tiêu Vương tuy rằng thể giúp , nhưng đối phương rút khỏi triều đình, cũng ở trong cung.
Ngoài việc sai cùng ám sát , cũng bất cứ điều gì khác.
Thà dựa Nam Tiêu Vương giúp diệt trừ Lạc Quân Hạc, Lạc Cảnh Thâm cảm thấy bằng dựa chính .
Đối với đôi phụ mẫu ruột thịt của , Lạc Cảnh Thâm thể rõ cảm tình gì với bọn họ.
, nắm chặt hai , như bọn họ mới trợ giúp đăng cơ, dốc lòng sức giúp .
Bên cạnh, thị vệ cận Lâm Xuyên hỏi .
“Thái tử điện hạ, Dạ Vương gia và Dạ Vương phi hình như đến Chính Sự Đường , chúng cần theo ?”
Lạc Cảnh Thâm trừng mắt y, lạnh giọng : “Phụ hoàng triệu hai kẻ đó cung chắc chắn chuyện gì , ngươi cũng cùng bia trút giận ?”
Nếu là đây, gặp cảnh náo nhiệt như , Lạc Cảnh Thâm chắc chắn sẽ chạy nhanh hơn bất kỳ ai.
khi Kỷ Vân Đường hãm hại mấy ở Chính Sự Đường, học cách khôn ngoan hơn.
Chuyện , liên quan đến , cần thiết thể mặt.
Hơn nữa, bây giờ phận của vô cùng khó xử.
Hắn cũng sợ khi đối mặt với Lạc Quân Hạc, Kỷ Vân Đường và Cảnh Dương Đế, cẩn thận sẽ để lộ sơ hở gì.
Nếu thực sự đến lúc đó, bọn họ phát hiện điều gì bất thường, hối hận cũng kịp.
Làm thể trong lúc Cảnh Dương Đế trừng phạt Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc, chạy đến dâng đầu chịu chết?
Đột nhiên nhớ điều gì đó, Lạc Cảnh Thâm : “Ta đến Phượng Nghi Cung của mẫu hậu một lát, ngươi cứ canh ngoài Chính Sự Đường, chú ý động tĩnh bên trong.”
“Nếu Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường chuyện gì bất trắc, lập tức trở về bẩm báo .”
Lâm Xuyên cung kính : “Vâng, thuộc hạ tuân lệnh.”
Lạc Cảnh Thâm căn dặn xong, sải bước rời , đến Phượng Nghi Cung.
Hắn nhớ rằng lâu đến thăm Hoàng hậu.
Cũng sợ khi Cảnh Dương Đế hỏi tội Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường, Hoàng hậu sẽ chạy đến giúp đỡ cầu tình.
Như , sẽ phá hỏng chuyện của .
Lạc Cảnh Thâm nghĩ , trở xe ngựa lấy một món đồ, khóe miệng nở một nụ u ám.
Nhân lúc , cũng nên đến chỗ “mẫu hậu ” của , thực hiện chút hiếu tâm .
Khi đến Phượng Nghi Cung, Hoàng hậu đang nhắm mắt giả vờ ngủ chiếc giường mềm.
Hắn lớn tiếng : “Mẫu hậu, nhi thần đến thăm , dạo gần đây thể khỏe ?”
Hoàng hậu , từ từ mở mắt, dậy từ giường mềm.
Nàng hỏi: “Thái tử hôm nay rảnh rỗi mà đến đây?”
Lạc Cảnh Thâm đưa viên Cát Tường Hoàn trong tay lên, ôn hòa : “Mẫu hậu gần đây ngủ ngon ?”
“Nhi thần nghĩ viên Cát Tường Hoàn trong tay mẫu hậu chắc sắp hết , liền đích mang đến cho mẫu hậu một ít.”
“Những viên đều từ những dược liệu thượng hạng, mẫu hậu thể yên tâm dùng.”
Lạc Cảnh Thâm mở hộp , bên trong rõ ràng là mười viên thuốc màu đen.
Những viên thuốc , đều từ các loại dược liệu quý hiếm, dùng để bồi bổ cơ thể.