Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 7: Thu nhận thuộc hạ đầu tiên

Cập nhật lúc: 2025-07-29 02:56:16
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Vân Đường lau sạch m.á.u đao, vứt khăn tay xuống đất, khóe môi đỏ cong lên một nụ khát máu.

, đây là liên quan, nhưng bây giờ thì . Hiện giờ nuôi dưỡng các ngươi dùng là tài sản chung của phu thê chúng . Đồ vật trong Dạ Vương phủ, Vương gia một nửa, thì bổn Vương phi cũng một nửa. Ngươi xem, tư cách dạy dỗ ngươi ?”

“Hạ nhân thì bộ dáng của hạ nhân, ngang ngược hống hách, ngược đãi chủ tử, chuyện mà truyền ngoài thì quy củ của Dạ Vương phủ đặt ở ? Ta hạn các ngươi trong một ngày dọn khỏi Nhã Vận Hiên cho . Nếu ngày mai còn dọn , đại đao trong tay bổn Vương phi e rằng sẽ mắt .”

Kỷ Vân Đường xong, liếc Hứa Ma Ma đang run rẩy và Liễu Lâm Lang mặt mũi sưng vù, vác đại đao bỏ . Hai lập tức thở phào nhẹ nhõm.

nhanh đó, trái tim treo ngược của họ thắt . Chỉ thấy một con d.a.o nhỏ từ bay tới, c.h.é.m đứt sợi dây chuyền ngọc trai cổ Hứa Ma Ma, khiến nàng sợ đến mức ngã bệt xuống đất.

Những hạt ngọc trai lớn rơi lả tả khắp sàn, giọng lạnh lẽo của Kỷ Vân Đường vang lên.

“À , bổn Vương phi quên nhắc nhở các ngươi, cái viện là của Dạ Vương phủ. Bất cứ thứ gì bên trong các ngươi đều phép mang . Hoàng thượng ban thưởng cho bổn Vương phi những gì, bổng lộc hàng tháng và thu chi của Vương gia là bao nhiêu, tin rằng Hộ Bộ và trong Vương phủ đều ghi chép rõ ràng. Bổn Vương phi sẽ tranh thủ thời gian kiểm tra từng khoản một. Các ngươi nhất nên tự kiểm điểm trong thời gian , thiếu gì thì mau chóng bù đắp , kẻo đến lúc đó bổn Vương phi nể tình.”

Kỷ Vân Đường phủi tay bỏ . Liễu Lâm Lang gắng gượng bò dậy một cách thảm hại, khuôn mặt vặn vẹo tràn đầy vẻ cam lòng.

“Nương , bây giờ đây? Chẳng lẽ thật sự để con dọn khỏi đây ? Tất cả thứ trong Nhã Vận Hiên đều là do con bao năm qua tận tâm sưu tầm, bày trí. Con ở đây lâu như , con cam tâm dâng nó cho tiện nhân đó.”

Hứa Ma Ma hôm nay nhục nhã lớn, sắc mặt khó coi tột độ, trong lòng cũng cam tâm, nhưng nàng vẫn giữ vài phần lý trí, hừ lạnh một tiếng, “Lâm Lang, đừng hồ đồ!”

“Ngươi thấy tiện nhân cho chúng một trận oai ? Hôm nay nàng cố ý g.i.ế.c gà dọa khỉ mặt chúng đó. Lúc mà đối đầu với nàng , dễ dàng để sơ hở, khiến khác lầm tưởng hạ nhân Dạ Vương phủ chúng thật sự coi ai gì, ngược đãi Dạ Vương gia.”

“Giờ viện chết, bản chẳng lành . Cứ để tiện nhân kiêu ngạo thêm một thời gian. Đợi nàng c.h.ế.t , nương sẽ đổi cho con viện mới lớn hơn, hơn. Những thứ chúng giao bây giờ, chẳng lẽ còn sợ đến lúc đó trở về tay chúng ?”

Hai con , đều thấy sự hiểm độc trong mắt đối phương.

Họ thầm thề, những tội khổ hôm nay chịu, ngày nhất định sẽ bắt Kỷ Vân Đường dùng mạng mà trả.

Kỷ Vân Đường chẳng hai con ghi hận. Dù , nàng cũng chẳng bận tâm. Một tiến sĩ quân y lẫy lừng, trong quân đội xông pha sinh tử gần mười năm, loại gió tanh mưa m.á.u nào mà từng trải qua?

Nàng sớm rèn luyện một thủ đoạn sắt đá, phục thì cứ đối đầu, cùng lắm là bắt đầu từ đầu.

Nàng xử lý xong chuyện, cảm thấy gân cốt đều thư giãn.

Cơ thể , vẫn quá yếu ớt, quá thiếu rèn luyện.

Mới g.i.ế.c vài , Kỷ Vân Đường rõ ràng cảm thấy cơ thể mỏi mệt và đủ sức.

Nàng thở dài một , thầm thì, “Xem vẫn rèn luyện cho , cố gắng sớm đạt thể năng kiếp . Một quyền là đánh c.h.ế.t một con gấu, nhưng đánh c.h.ế.t một con trâu thì chắc thành vấn đề chứ?”

Kỷ Vân Đường bước Tây Uyển, một bóng đen cao lớn phủ trùm lấy nàng, chắn thẳng lối .

“Sao, sáng nay đánh ngươi phục , ngươi còn luyện thêm với ?” Kỷ Vân Đường ánh mắt tối sầm. Nàng thấy Trần Hổ đến đây với ý đồ bất thiện, liền nắm chặt hai nắm đấm, lập tức bày tư thế chiến đấu.

Nào ngờ, giây tiếp theo, Trần Hổ mặt ủ mày ê, “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống mặt nàng.

“Cầu Vương phi nương nương cứu mạng. Trước đây là tiểu nhân mắt tròng mạo phạm Vương phi, xin Vương phi nương nương hãy ban giải dược cho tiểu nhân.”

“Sau tiểu nhân ở trong Vương phủ, tuyệt đối sẽ lời Vương phi nương nương, lấy chuẩn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-7-thu-nhan-thuoc-ha-dau-tien.html.]

Gã hán tử cao lớn oai vệ một mét chín quỳ đất, giờ phút còn vẻ oai phong buổi sáng, bộ dạng khúm núm.

Trần Hổ cũng thực sự hết cách .

Sau khi chân Kỷ Vân Đường dùng d.a.o nhỏ đâm, vốn dĩ cho rằng chỉ là một vết thương nhỏ, gì đáng ngại, liền tùy tiện mời một lão đại phu đến chữa trị.

Nào ngờ, d.a.o rút , m.á.u liền ngừng chảy.

Lão đại phu với , nếu cầm m.á.u nữa, thể sẽ trở thành trẻ tuổi đầu tiên của Đông Thần quốc c.h.ế.t vì chảy m.á.u đến cạn kiệt.

Trần Hổ cho rằng lão đại phu y thuật kém cỏi, tức giận chịu nổi, liền đánh lão một trận, ném cả lẫn hòm thuốc ngoài.

Sau đó, bất kể đến tiệm thuốc nào hỏi khám, đều lấy lý do đóng cửa hoặc thầy thuốc vắng nhà.

Chạy liền mười mấy tiệm thuốc, ai chịu chữa trị cho .

Về đến nhà, vết thương càng lúc càng đau, khẽ động một chút là xương cốt đau đến hoảng.

Trần Hổ cuối cùng cũng nhận lời Kỷ Vân Đường d.a.o độc đùa, chỉ là loại độc quá kỳ lạ, ngay cả lão đại phu cũng tra .

Ban đầu còn tưởng đối phương đang đùa giỡn, giờ mới nếu chữa trị nữa, thật sự sẽ mất mạng.

giờ phút , thể cứu , e rằng ngoài Kỷ Vân Đường thì còn ai khác.

Tiết tháo là gì, tiền bạc là gì, đều quan trọng bằng mạng sống . Hắn là một thông minh, xưa nay vẫn luôn co duỗi.

Kỷ Vân Đường Trần Hổ, nhướn mày, “Ngươi thật sự nguyện ý vì mà cống hiến?”

Hiện giờ nàng ở Dạ Vương phủ, trong tay nào thể dùng. Trần Hổ tuy rằng võ công, tính tình chút lỗ mãng, nhưng nếu thể thu phục của riêng, cũng lợi.

“Nguyện ý, nguyện ý! Chỉ cần Vương phi nương nương thể cứu tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt đối chỉ lời một , bảo tiểu nhân gì thì tiểu nhân đó, tuyệt hai lòng.”

Kỷ Vân Đường khẽ mím môi, cũng giữ một phần tâm tư, nàng từ gian lấy một viên thuốc màu đen đưa cho đối phương.

“Vậy , bổn Vương phi thể cứu ngươi. Viên giải dược ngươi nuốt xuống, cứ nửa tháng đến tìm bổn Vương phi lấy một , cho đến khi uống đủ liều lượng nửa năm, độc ngươi sẽ giải hết.”

“Trong thời gian , ngươi canh giữ Tây Viện rời nửa bước, bảo vệ an cho Vương gia và bổn Vương phi. Nếu bổn Vương phi chuyện gì bất trắc, tính mạng của ngươi cũng chẳng ai cứu nổi nữa.”

Trần Hổ Kỷ Vân Đường vẫn tin tưởng , cố ý giữ một đường. Trong lòng tuy thích cảm giác mạng nắm trong tay, nhưng lúc cũng vô năng vô lực.

Hơn nữa, chuyện Kỷ Vân Đường hôm nay dạy dỗ Hứa Ma Ma mẫu nữ trong Dạ Vương phủ xôn xao khắp nơi, đều .

Hắn trong lòng hiểu rõ, vị Vương phi căn bản hề nhu nhược như lời đồn. Khí độ và dũng khí nàng, căn bản bốn vị Vương phi đó thể sánh bằng.

Nói chừng, Kỷ Vân Đường thật sự chút bản lĩnh, thể đổi hiện trạng của Dạ Vương phủ bây giờ.

“Dạ, thuộc hạ nhất định thề c.h.ế.t bảo vệ Vương gia và Vương phi.”

Loading...