Hóa , các nha đầu trong phủ đều  nhạo Thanh Quế là nha đầu nhà quê, căn bản   con gái khuê các, ngay cả nữ công cũng  .
 
Chân còn sinh  to như , sợ là  tìm  nhà chồng .
 
Còn  nha đầu lén lút , chân to của Thanh Quế  thể dẫm c.h.ế.t một con gà, thô lỗ lắm.
 
Thực   , là con gà đó đang đuổi , Thanh Quế mới phẫn nộ  tay, vốn dĩ chỉ  đá bay nó. Không ngờ, con gà đột nhiên dừng   nàng một cước đạp  cổ, kêu thảm một tiếng  tắt thở.
 
8
 
Sáng sớm, phụ    triều.
 
Trưởng Công Chúa  một trai một gái, trưởng tử Lương Duật, út nữ Lương Thu Ý.
 
Kiếp    Lương Duật giấu trong hậu viện, là một  thất hèn mọn, khó mà gặp    của .
 
Nay, Trưởng Công Chúa  ở vị trí cao nhất, nàng  tươi gọi  đến gần.
 
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Một tay kéo Lương Thu Ý nhỏ hơn  một tuổi, một tay khoác tay ,  với : "Thuần Ý, đây là   nghịch ngợm của con,   con  chiếu cố nó nhiều hơn."
 
"Dạ." Ta đáp.
 
"Ý nhi, Thuần Ý   chính là tỷ tỷ của con, con  kính trọng nàng..."
 
"Không !"
 
Lời của Trưởng Công Chúa còn  dứt   Lương Thu Ý cắt ngang, nàng  rưng rưng nước mắt chỉ  :
"Nàng  mới   tỷ tỷ của con, nàng  chỉ là con gái của một tiểu quan tri phủ, xứng đáng ở ? Mẫu ,     quên phụ  ,    cần phủ Lương Quốc Công của chúng  nữa, cũng  cần nữ nhi nữa —"
 
Không ai ngờ rằng, Trưởng Công Chúa   tay cắt ngang lời  đó của Lương Thu Ý.
 
Ngay cả bản  Lương Thu Ý cũng  thể tin , nàng  che mặt đầy thất vọng: "Ca ca một chút cũng   sai, mẫu   cặp cha con  mê hoặc,  bọn họ , sẽ  cần nữ nhi nữa!"
 
"Người , đưa Thu Quận Chúa về khuê phòng, tìm một ma ma dạy dỗ cho ."
 
Khoảnh khắc đó,  cảm nhận  sự uy nghiêm  thể xâm phạm và nghi ngờ toát  từ Trưởng Công Chúa,  khỏi giật , kịp thời phục xuống đất.
 
Mân Hoa đỡ  dậy,  chút đau đầu: "Con  tính tình  yếu đuối như ,      nổi giận với con."
 
Ta  dám đáp lời, nàng  vỗ vỗ tay : "Ta  cùng phụ  con thành , nghĩ kỹ xem con nên gọi  là gì?"
 
"Mẫu... ?"
 
"Gọi mà  tình nguyện như ?" Nàng  liếc  một cái, lòng  thoáng giật ,   quỳ xuống.
 
Bị nàng  vững vàng đỡ lấy, nàng  bất lực xoa trán: "Nếu tính cách của con và Ý nhi  thể bổ sung cho  thì  ."
 
"Lệnh Quân,  trưởng  cũng    ,   sách mấy năm trời đều uổng công, dạy hư   nhà !"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gap-lai-co-nhan-trong-than-phan-moi/chuong-4.html.]
Lại một  nữa  Trưởng Công Chúa  giọng "hận sắt  thành thép" như ,  bỗng nhớ  kiếp  năm , Lương Duật bắt cóc   phủ,  cho  gặp bất kỳ ai.
 
Lúc đó  còn chút cốt khí,  chịu khuất phục,  tuyệt thực.
 
Khi   một  nữa hất đổ bát cháo, Lương Duật  tức giận, bóp chặt hai má , định cưỡng ép  ăn.
 
Sự việc náo loạn lớn, trong mơ hồ.
 
Cách tấm rèm châu dài,   thấy   hô lên: "Trưởng Công Chúa đến."
 
"Mẫu ."
 
Trước mặt , vị Thế tử như Diêm La thành đồng vách sắt,  đầu tiên cúi , quỳ xuống một cách khiêm nhường  mặt mẫu  .
 
"Lệnh Quân, con hồ đồ !" Giọng nàng lúc đó bình tĩnh và xa cách.
 
Hắn cụp mắt, im lặng, tư thế quỳ  hề động đậy.
 
Khí thế đối đầu vô hình lan rộng,  chống đỡ sợi ý thức cuối cùng  thấy, kết thúc bằng việc Trưởng Công Chúa bại trận.
 
Nàng thở dài thườn thượt, mở miệng: "Con  lớn ,   chuyện của con  sẽ  can thiệp nữa."
 
"Con tạ ơn mẫu ."
 
Chiếc váy dài màu xanh kéo lê  đất, đoan trang mà câu nệ, ngay khoảnh khắc sắp bước qua ngưỡng cửa: "Hãy đối xử  với nàng, nắm càng chặt  càng phản tác dụng."
 
Lương Duật vẫn bất động quỳ tại chỗ, còn  thì   ngất .
 
Khi tỉnh ,   Lương Duật  thu nhặt t.h.i t.h.ể phụ    sơn phỉ c.h.é.m nát, và tổ chức tang lễ linh đình.
 
Thậm chí còn đến triều đình cầu xin Hoàng Đế - của  - một đạo chỉ dụ truy phong, đại ý là phụ   vì nước hy sinh, thương xót lòng trung nghĩa của , lẽ    truy phong...
 
Những ngày đó, từng hòm từng hòm trang sức châu báu  đưa  phòng .
 
Vào Tết Trung Thu năm đó, tiền viện náo nhiệt rực rỡ,  nồng nặc mùi rượu lẻn  phòng , khí lạnh tràn , một giọt lệ trượt xuống, cố ý  đổ nến  giường...
 
Nghĩ đến đây,  cúi mày cụp mắt, hít sâu một , khẽ từ tận đáy lòng thốt  uất khí.
 
9
 
Ta  ngang qua hành lang, trong thoáng chốc cảm nhận  một ánh mắt sắc như chim ưng, ngẩng đầu  lên, nhưng   thấy gì cả.
 
May mà, chỉ là một khoảnh khắc như .
 
Thanh Quế ôm áo choàng lông thỏ vội vàng chạy đến: "Tiểu thư yếu ớt, mau quấn ."
 
Hơi ấm lan tỏa từ tay nàng truyền đến đầu ngón tay lạnh buốt của ,  bỗng nhiên an tâm hơn nhiều:
 
"Thanh Quế,   chút buồn chán, ngươi  chuyện nhiều hơn ."