Nha đầu nhỏ nắm chặt ngón tay lạnh cóng của ,   liền luyên thuyên:
"Nô tỳ  , mấy hôm nữa ngoại ô kinh thành  một buổi du viên hội,  nhiều công tử tiểu thư đều  góp vui, tiểu thư   ?"
 
Chưa đợi  trả lời, nha đầu   tự  khuyên nhủ: "Ta thấy tiểu thư ở Công Chúa Phủ  vẻ  thoải mái lắm,  ngoài giải khuây cũng ."
 
Nha đầu Thanh Quế , chắc lúc mới  phủ còn  hiểu quy tắc  chuyện, hành vi cũng thô kệch hơn Nguyên Tử, nhưng từng câu từng chữ đều hợp ý .
 
"Thanh Quế."
 
"Dạ."
 
"Sau  những lời như ,     mặt  ngoài."
 
"Tiểu thư yên tâm, nô tỳ hiểu."
 
"Tiểu thư,  một chuyện nô tỳ  cẩn thận  lén , về chuyện chung  đại sự của tiểu thư..."
 
Ta: "..."
………
Du viên hội, vốn là một cuộc dạo chơi thanh nhã ở ngoại ô để các thiếu nam thiếu nữ kinh thành tìm hiểu , còn kiếp  với  phận  thất hèn mọn, Lương Duật  bao giờ cho   ngoài.
 
 bản  Lương Duật từ  đến nay   từng  một .
 
Chắc hẳn với  phận của , sớm   Hoàng đế và Trưởng Công Chúa sắp đặt ban hôn,    thể tự  chủ động tìm hiểu mà quyết định chứ?
 
Vậy nên,  Lương Duật  ,  đương nhiên vui vẻ chuẩn .
 
Nghe  ở du viên hội ngoại ô kinh thành  một rừng trúc lá tím, mỗi khi đến mùa , sẽ  nhiều hoạt động như b.ắ.n cung, đua ngựa
 
Nguyên Tử chọn cho  một chiếc áo khoác thêu hoa màu hồng đào:
"Chiếc áo hồng đào  hợp với làn da trắng của tiểu thư nhất, tiểu thư  đầu  nhất định  cho những  đó , tiểu thư của chúng   thua kém gì quận chúa."
 
"Nguyên Tử thận trọng lời ." Ta lấy túi hương gõ gõ đầu nha đầu nhỏ, gần đây Nguyên Tử càng ngày càng to gan .
 
Thanh Quế lặng lẽ khoác cho  một chiếc áo choàng lớn màu đỏ, mũ  viền một vòng lông cáo trắng muốt: "Trời đông giá rét, mặc nhiều một chút!"
………
 
"Đi   đây? Kéo dài lê thê thật đáng ghét, đại ca, chúng  đợi nàng  gì?"
 
Vừa  khỏi phủ,    thấy Lương Thu Ý bất mãn càu nhàu.
 
Một dự cảm  lành lan tỏa trong lòng , quả nhiên Lương Duật một  áo choàng lông cáo đen, dáng  cao ráo ngọc thụ lâm phong cưỡi  ngựa đen, một tay nắm dây cương, một tay mím môi  .
 
Ta cứng đờ tại chỗ, chiếc áo choàng dày cộp vốn ấm áp cũng dường như  lọt gió.
 
Lương Thu Ý     , nàng  đánh giá một lượt trang phục của , vẻ mặt rõ ràng là ghen tị và tức giận, tất cả hóa thành một câu: "Tiểu hồ ly tinh ăn mặc thế  định câu dẫn ai?"
 
Trước mặt đông , câu   mang tính xúc phạm quá lớn.
 
Nhất thời mặt  nóng bừng vì  hổ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gap-lai-co-nhan-trong-than-phan-moi/chuong-5.html.]
"Lương Thu Ý, con gái nhà ngươi   thể  năng thô tục như , xem  ngày thường mẫu  vẫn quá nuông chiều ngươi , hôm nay ngươi cũng  cần  hội nữa!"
 
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
"Đại ca!"
 
Lương Thu Ý  thể tin , mắt nàng  lập tức đỏ hoe.
 
"Ngươi cái dạng  kiêu căng đố kỵ,  cũng chỉ  mất mặt."
 
"Ta là   ruột thịt cùng một  với ngươi, tại  ngươi  bảo vệ nàng ?"
 
Ngũ quan tuấn mỹ của Lương Duật toát lên vẻ lạnh lùng đậm đặc,  cưỡi ngựa  lướt qua nàng , khi  ngang qua  thì khẽ nghiêng đầu: "Lên xe."
 
Thu Ý Quận Chúa  từng chịu đựng khí thế như , lập tức che mặt  chạy về.
 
"Ta...  vẫn  nên  nữa."
 
Bị biến cố   cho lòng  rối bời,  cố nhịn sự run rẩy của hàm răng khi  đối mặt  chuyện với Lương Duật.
 
"Mẫu  mấy hôm  đặc biệt dặn dò   hộ tống các ngươi,  cần sợ."
 
Ánh mắt  sâu thẳm, đôi mắt phượng hẹp dài lúc    chút dịu dàng.
 
Ta bất động, một chút cũng   lên xe của .
 
"Thời gian sắp đến , đừng  trễ giờ." Giọng điệu của  bình thản, đầy vẻ  thể từ chối.
 
Thấy  vẫn  nhúc nhích,  liền lật  xuống ngựa, định kéo  lên xe,  sợ hãi lùi  vài bước,  Thanh Quế đỡ lấy, lặng lẽ chắn  mặt : "Đại công tử dừng bước, Đại công tử tuy là  trưởng, nhưng nam nữ vẫn khác biệt, vẫn nên để nô tỳ  ."
 
10
 
Du viên hội   một nửa  tan rã,    giường,  nhận  mấy bức họa của các công tử xuất sắc trong buổi du viên hội hôm đó.
 
Cha  cùng Trưởng Công Chúa bàn bạc, sang năm  cài trâm sẽ bắt đầu chuẩn  việc hôn sự.
 
Cha  tuy là một quan nhỏ, ở kinh đô , nơi mà một viên gạch  thể đập ngã chín quan, vẫn    kết hôn một cách mù quáng.
 
Người hy vọng  thể tìm   hợp nhãn với , giống như  và Trưởng Công Chúa .
 
"Tiểu thư, vị  là nhị công tử của Triệu tướng quân,    sự  dũng phi phàm như cha  năm xưa."
 
"Vị  là Thẩm cử nhân,  văn chương hoa mỹ, tương lai đường quan lộ cũng rộng mở."
 
...
 
Trong thư phòng Lương Duật, nha  cúi đầu báo cáo điều gì đó.
 
"Tiểu thư nhận  những bức họa đó, giữ  hai bức tạm , định mấy hôm nữa khi cùng lão gia lên chùa Phù Vân thắp hương thì sẽ xem mắt."
 
Rầm, tiếng chén  vỡ tan.
 
Nha  lập tức tái mặt, quỳ xuống câm lặng.