Thậm chí   còn đưa  thuyết âm mưu,  rằng Bệ hạ ghen ghét cha  và Hầu phủ, chiêu  là  hai nhà chúng  sinh  oán hận, đánh  kịch liệt.
 
Ta đang ở Hầu phủ nhâm nhi đùi gà ngon lành, Lê Thanh cúi xuống  nhỏ  tai  rằng bàn cá cược đó là do Tần Tự mở, đặt cược  sẽ c.h.ế.t .
 
Ta phẩy tay tỏ vẻ  , dù  thì  cũng  đặt cược  sẽ c.h.ế.t .
 
"Tiểu thư, nếu thế tử  c.h.ế.t thì..."
 
Lê Thanh  động tác cắt cổ: "Có cần   thịt  ?"
 
Ta ngăn Lê Thanh : "Cứ để  sống ,  tiền cha  bán tượng Phật vàng đang  ghi  tài khoản của Tần Tự ở sòng bạc ngầm."
 
"Tướng gia  Tần gia uy h.i.ế.p ?"
 
Ta lắc đầu: "Hãy bảo  của Nguyệt Lâu dạo  theo dõi sát  cha  và Tần Tự, tiện thể theo dõi cả cha ruột và kế mẫu của Tần Tự nữa."
 
Không theo dõi thì  , theo dõi  mới giật , kế mẫu trẻ  của Tần Tự ngày nào cũng lén lút  thư phòng của Tần Tự.
 
"Cô gia trông thì  vẻ thật thà, tử tế,  ngờ  là hạng   bằng cầm thú như ."
 
Lê Thanh nhíu mày ghét bỏ: "Tiểu thư, nhân lúc trời tối,  sẽ   thịt cô gia, tuyệt đối  để tiểu thư  chịu nỗi uất ức !"
 
Ta kéo Lê Thanh rón rén leo lên nóc thư phòng của Tần Tự, lật hai viên ngói lên, trong thư phòng chỉ  một  kế mẫu của Tần Tự.
 
Lê Thanh chỉ   phụ nữ đang bò sát tường,  hiệu cho  rằng chính mắt nàng  thấy Tần Tự cũng  thư phòng.
 
Để tránh đánh rắn động cỏ,  và Lê Thanh chờ kế mẫu của Tần Tự và Tần Tự  lượt rời khỏi thư phòng  mới lẻn  lục soát một vòng.
 
Quả nhiên, chúng  tìm thấy một mật thất ẩn trong thư phòng.
 
Lê Thanh tặc lưỡi: "Tiểu thư, Hầu phủ  nước sâu quá!"
 
Ta hừ một tiếng  trả lời, nước sâu  chỉ  Hầu phủ.
 
Cha  môn sinh khắp thiên hạ, vai  thể gánh, tay  thể xách, cũng  bắt đầu mua thiết  để gài bẫy Hầu phủ tạo phản.
 
Lê Thanh  cuốn sổ cái  tỏ vẻ chợt hiểu : "Lão gia và Bệ hạ đang bày mưu để loại bỏ Hầu phủ ?"
 
"Để tiểu thư gả  Hầu phủ là để giảm bớt sự cảnh giác của họ?" Lê Thanh khó hiểu hỏi : " Hầu phủ    giao binh quyền Tây Giao  ?"
 
Ta chỉ  một cái tên  cuốn sổ cái, Lê Thanh tiếp tục : "Người  tên là Vương Chấn, là  của Bệ hạ, phụ trách việc thông thương  biển."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Đêm đen gió lớn,  trực tiếp lẻn  phòng Vương Chấn.
 
Vương Chấn khá cảnh giác, nhưng con d.a.o găm  gối  ngắn,  kịp đến gần    mũi kiếm của  chĩa  cổ họng.
 
"Đừng, đừng g.i.ế.c !"
 
Ta c.h.é.m một nhát kiếm  n.g.ự.c Vương Chấn: "Nếu  thật sự  g.i.ế.c ông, ông nghĩ ông còn  thể sống mà  chuyện với  ?"
 
Ngực Vương Chấn phập phồng, m.á.u trào  từng ngụm lớn: "Ta,  vẫn   với Bệ hạ chuyện Tể tướng mua sắt thép."
 
Có  câu trả lời  ,  rút kiếm đ.â.m thẳng  cổ họng Vương Chấn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-benh-ga-cho-the-tu-om-yeu-chung-ta-ban-ngay-thi-ho-ban-dem-thi-giet-nguoi/chuong-3.html.]
Phía  truyền đến tiếng giẫm tuyết lạo xạo,  chợt   tung  một ám khí: "Các hạ xem xong  bỏ  như    bất lịch sự ?"
 
Người áo đen  vặn tránh  ám khí của , còn   vững,   giơ tay tung thêm một viên nữa.
 
Người áo đen đột ngột kéo mặt nạ xuống: "Phu nhân  thủ thật !"
 
"Ngươi định công khai với  ?" Ta ghé sát Tần Tự, đặt thanh kiếm ngang cổ : "Ngươi  sớm   giả bệnh ?"
 
"Phu nhân lẽ nào quên chuyện hồi nhỏ một cú đ.ấ.m   rụng hai cái răng ?"
 
Tần Tự tỏ vẻ ủy khuất: "Ta vốn tưởng phu nhân vì mất mẫu  mà ốm bệnh, nhưng tình cờ phát hiện phu nhân  nhẹ như chim én,   Hầu phủ tự do."
 
"Hơn nữa, phu nhân cứ uống thuốc bổ là chảy m.á.u mũi,  khó  khiến   nghi ngờ!"
 
"Vậy mà ngươi còn mở sòng bạc ngầm, cá cược  sẽ c.h.ế.t ?"
 
"Diễn thì  diễn cho trọn vẹn chứ~"
 
Ta đẩy kiếm về phía  hai phân: "Ngươi vì   g.i.ế.c Vương Chấn?"
 
Vết m.á.u nhỏ li ti  cổ Tần Tự rỉ : "Ta  lợi dụng thuyền của triều đình để vận chuyển một ít đồ, giờ đến để diệt khẩu."
 
Ta thu kiếm, vỗ vỗ mặt Tần Tự: "Vậy    ngươi g.i.ế.c ,  cần cảm ơn."
 
Sau khi Tần Tự công khai  chuyện với , cuộc sống cũng dễ thở hơn đôi chút.
 
Hai chúng   cần ho nữa, cũng  uống thuốc nữa, giọng  cũng  hơn nhiều.
 
 sự bình yên   kéo dài  bao lâu, khi Tần Tự  thư phòng,  phát hiện mật thất mở toang và m.á.u vương vãi khắp sàn.
 
"Ta  g.i.ế.c kế mẫu của ngươi."
 
Ta hắng giọng: "Bà   tìm thấy một phong thư mật trong thư phòng của ngươi."
 
Khi  lấy phong thư mật  khỏi lòng, mặt Tần Tự biến sắc: "Nàng  xem ?"
 
"Chưa xem, nhưng để  đoán xem." Ta nhếch mép: "Cha ngươi và cha   tạo phản, đúng ?"
 
Mắt Tần Tự trợn to hơn cả con trâu già  đồng: "Ta,   hiểu lời phu nhân  lắm."
 
"Đêm g.i.ế.c Vương Chấn,   lờ mờ đoán  ngươi và cha  là một phe."
 
Ta xoa xoa đầu ngón tay: "Vương Chấn  cha  mua sắt thép, nhưng tiền  xuất từ tài khoản của ngươi ở sòng bạc ngầm,   ngươi  đến diệt khẩu Vương Chấn."
 
Ta   thêm: "Thêm nữa, kế mẫu xinh  của ngươi ngày nào cũng theo dõi ngươi,  nghĩ  đoán  sai tám chín phần mười."
 
Tần Tự nuốt nước bọt: "Phu nhân thông minh."
 
"Không   thông minh, là ngươi   diễn nữa." Ta  thẳng dậy: "Nói , ngươi  mưu đồ gì?"
 
"Ta  dùng  của Nguyệt Lâu, Tướng gia  thể   Nguyệt Lâu là gì, nhưng  ."
 
Tần Tự nghiêm mặt : "Kế mẫu của  là  của Bệ hạ."
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết nay đổi tên thành Tiệm Tạp Hoá Lông Gà