Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 24: Hộ khẩu dời đi thành công
    Cập nhật lúc: 2025-10-30 05:03:49
    Lượt xem: 6 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi dỗ dành lấy sổ hộ khẩu từ tay Kỷ Thanh Thanh, trái tim đang treo lơ lửng của Tô An mới hạ xuống đất.
Cô lập tức dậy xoay bỏ , đến cửa thì bước chân khựng .
Hôm nay công mang lạc và táo đỏ đến, còn mang về tin tức "công việc kết quả" lớn như , đủ để Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh vui vẻ cả tuần.
Không thể để bọn họ vui vẻ như thế , thêm chút mắm muối.
Nghĩ đến đây, Tô An đầu , “Ba, bà nội cũng thiên vị quá , cầm tiền với gạo nhà trợ cấp cho nhà nhị thúc, còn sang đó trâu ngựa cho nhà họ. Ba xem thím hai kìa, mỗi ngày ăn lêu lổng, đời bà nội nào mà nhàn hạ như .”
“Lúc khi Tiểu Lỗi sinh , bà cũng chỉ cho mấy quả trứng gà, bảo đến hầu ở cữ thì chịu, là tuổi già, đau chỗ nhức chỗ , dựa con và Tô Kiều tan học về phụ giúp.”
“Bây giờ bế chắt thì eo cũng đau, chân cũng mỏi nữa. Bộ ba con ruột của bà ? Hay bà là kế của ba? Ba là con của vợ ông nội ? Khó trách lúc đẩy ba xuống nông thôn, còn nhị thúc thì nối nghiệp ông nội.”
Nói một xong, Tô An nhướng mày với Kỷ Thanh Thanh, “Mẹ kế độc ác, bà cũng nên tỉnh táo , đừng để bà nội ở nhà nhị thúc mệt mỏi sinh bệnh, bà chắc chắn nỡ liên lụy nhà nhị thúc , nhất định sẽ quẳng sang đây bắt bà hầu hạ. Đến lúc đó thì công việc của bà cũng đừng hòng , sớm mà nhường cho thím hai .”
“Hừ, nếu cứ tiếp diễn thế , hai mau chuẩn tiền t.h.u.ố.c men, chuẩn hầu hạ bà nội ! Chỉ bóc lột con với trai, còn đối với bà nội thiên vị , hai đến rắm cũng dám thả!”
Tô An xả một tràng, xong liền chạy.
Trong phòng, Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh mặt mày đen sì.
Trong mắt Kỷ Thanh Thanh lóe lên vẻ tàn nhẫn, “Kiến Quân, thấy lời con An An cũng sai. Miệng thì là hai nhà chúng mỗi tháng đưa cho 20 cân lương thực, còn thêm hai đồng bạc, nhưng cái già của , ông nghĩ một tháng ăn hết 40 cân lương thực ?”
“ thấy 20 cân còn ăn hết, mà suốt ngày cứ sang nhà lão nhị bận rộn trong ngoài.”
“Lúc khi xuống nông thôn, vì ông là cả, nên đẩy , công việc thì lão nhị nối nghiệp, lợi lộc thì một chút cũng chừa cho ông. Nếu tự ông tranh đấu thi về, bây giờ chừng vẫn còn đang ở cái xó núi trồng trọt đấy!”
Nói , Kỷ Thanh Thanh liền sáp gần Tô Kiến Quân, “Ông xem, nếu lúc công việc đó giao cho ông, hai chúng cũng đến mức bỏ lỡ nhiều năm như ~, rõ ràng là nợ ông nhiều như thế, bây giờ còn sức ép chúng trợ cấp bên , nếu thật sự mệnh hệ gì, ông cứ xem mà xem, chắc chắn sẽ y như con An An , bắt hầu hạ, bà luyến tiếc liên lụy con trai cưng của bà lắm.”
Tô Kiến Quân rũ mắt, bóp nát một hạt lạc trong tay, hồi lâu mới lên tiếng, “Tháng lương thực với tiền đưa qua đúng ?”
“Vẫn !”
“Sau đưa nữa. Bà thích lão nhị , dù công việc của ông nội cũng là lão nhị nối nghiệp, cứ để lão nhị phụng dưỡng. Lễ tết chúng qua loa cho lệ là , nếu ưa , chúng cứ tránh xa là !”
Ánh mắt Kỷ Thanh Thanh sáng lên, bà già đó cũng dễ chung sống, mà Tô Kiến Quân là hiếu thuận, nhiều năm như , ngờ cuối cùng cũng thông suốt.
“Được, nhưng mà, nếu lão nhị với qua đây ầm lên thì ?”
Ánh mắt Tô Kiến Quân hiện lên vẻ u ám, “Đó là nể mặt họ. Nếu họ dám ầm lên, thì bao nhiêu năm nay trả giá coi như cho ch.ó ăn, đừng trách nể mặt!”
…..
Tô An đạp xe thẳng về phía Đông Thành, đời quan hệ bề ngoài của Tô Kiến Quân và Tô Kiến Quốc (nhị thúc) vẫn , nhưng cô , trong lòng Tô Kiến Quân oán hận Lâm Chiêu Đệ sâu.
Đời cô chính là khuấy đục vũng nước , khiến cho hai em họ đấu đá , cô xem, Lâm Chiêu Đệ, bà già điều đó, còn thể sống cảnh con cháu hòa thuận, khỏe mạnh trường thọ như đời .
Tới phố Phúc Khánh, vợ chồng Lý Hồng Mai ở nhà chờ sẵn.
Thấy Tô An đến đúng giờ, hai vợ chồng vội vàng mang theo giấy tờ theo Tô An đến cơ quan liên quan. Lúc Cục Quản lý Đất đai và Cục Quản lý Bất động sản vẫn tách riêng, xử lý nghiệp vụ cũng phức tạp như đời .
Mọi thủ tục đều xử lý tại chỗ, ngay lập tức thể cấp giấy tờ mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-24-ho-khau-doi-di-thanh-cong.html.]
Lấy giấy tờ mới, hai vợ chồng dắt Tô An chạy ủy ban phường và ủy ban thôn để đổi tên.
Cả khu phố Phúc Khánh đều thuộc về thôn Phúc Khánh, là kiểu "thôn trong thành phố", nếu giá cả cũng rẻ như .
Tô An vốn dĩ đề phòng bất trắc, định đăng ký căn nhà tên trai, nhưng quá trình xử lý yêu cầu chính chủ mặt, nên cuối cùng căn nhà vẫn tên cô.
Thủ tục đều tất, Tô An đưa tiền cho vợ chồng Lý Hồng Mai, chuộc chiếc vòng vàng.
Hẹn xong thời gian nhận nhà, Tô An hỏi thăm về vấn đề nhập hộ khẩu căn nhà.
Lý Hồng Mai nghĩ nghĩ, “Hộ khẩu cơ bản đều theo công việc, công việc thì do ủy ban thôn hoặc ủy ban phường tiếp nhận. Cháu mua nhà ở phố Phúc Khánh thì thể nhập khẩu về bên , nhưng cần bảo lãnh, mà còn giấy chứng nhận từ nơi chuyển nữa.”
Ánh mắt Tô An sáng lên, “Cô Lý, chú Trương, phiền cô chú một , thể phiền cô chú giúp thêm nữa . Cô chú xem, nhà cháu cũng mua , về đây ở, hộ khẩu chắc chắn cũng chuyển theo. Bên cháu cũng quen ai...”
Ông Trương nghĩ nghĩ, đây cũng chuyện gì to tát, “Vậy chú với cháu một chuyến!”
Tô An ngẩng đầu cửa hàng tạp hóa cách đó xa, xoay chạy qua, “Chú Trương, chú chờ cháu một lát.”
Một lúc , Tô An dùng giấy báo bọc bảy bao t.h.u.ố.c lá chạy về.
“Chú, hai bao cho chú, năm bao còn , lát nữa chú xem mà đưa nhé.”
Mắt ông Trương sáng lên, “Hồng Mai!”
“Tiểu Tô, loại 2 đồng một bao đấy, cháu?”
Tô An ấn lòng ông, “Không ạ, xong việc là . Bây giờ cháu chỉ sổ hộ khẩu với giấy tờ nhà, cũng cần bổ sung tài liệu gì , chỉ cần đừng bắt cháu chạy tới chạy lui nữa, hai đồng thì hai đồng.”
Ông Trương ái ngại , “Lấy hai bao là , ủy ban thôn một bao, ủy ban phường một bao, còn lát nữa cháu trả . Chú thì hút.”
“Thế , thôi mà chú Trương, chú đừng khách khí với cháu nữa, mau thôi ạ!”
Có t.h.u.ố.c lá mở đường, cộng thêm hai bảo lãnh đều là dân bản địa, hơn nữa Tô An mới đăng ký nhà cửa bên xong, sự việc tuy chút trắc trở, nhưng cuối cùng cũng xin giấy tiếp nhận.
Ra khỏi cổng, ông Trương đưa ba bao t.h.u.ố.c còn cho Tô An, giọng đầy tiếc nuối, “Lúc đầu chú cứ tưởng hai bao là đủ, ngờ tốn mất bốn bao.”
Tô An nhận một bao, “Chú, hai bao chú cứ cầm lấy, khách khí nữa là coi thường cháu đấy.”
Ông Trương thấy Tô An khách sáo giả lả, cũng từ chối nữa, “Thôi , con bé ~”
......
Nhà cửa giao dịch thành công, hai vợ chồng đều vui vẻ, sắc trời, liền mời Tô An ở nhà ăn cơm.
Tô An hai đang vội đến Long Tường Phủ thủ tục, vội vàng từ chối, rằng còn chuyển hộ khẩu.
Chào tạm biệt hai vợ chồng, Tô An cũng lười về, trực tiếp tìm một quán ven đường ăn tạm, tính toán đến giờ việc, cô mua mấy bao t.h.u.ố.c lá, đạp xe giấy tờ chuyển hộ khẩu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Miệng lưỡi ngọt ngào, cộng thêm tay hào phóng, chỉ một buổi chiều dời hộ khẩu .
Xong xuôi việc, để nhà họ Tô nghi ngờ, Tô An nhân lúc trời tối, định mang sổ hộ khẩu trả về.
Vừa về đến cửa nhà, thấy Tô Kiến Quân đang cầm cây kẹp than quất Tô Lỗi túi bụi, Kỷ Thanh Thanh thì .
Tô An nhếch mép , cuối cùng cũng phát hiện !
