02.
  đó,   phái  tìm Lục Hải  ấp a ấp úng  thủ trưởng.
“Bác sĩ Lục… ông   đến . Ông  … … con gái út của ông  sắp sinh,  thể rời  .”
Người  cúi đầu, giọng nhỏ dần.
“Ông  còn nhờ  chuyển lời đến trợ lý Lục rằng, chuyện của con bé Lục Tình ch tiệt   liên quan đến ông . Nó ham hư vinh, suốt ngày lừa đảo,    đứa con gái nào như thế.”
Ngày , khi Lục Hải trở thành bác sĩ quân y tháp tùng thủ trưởng,   nghĩ rằng một ngày nào đó  cũng sẽ trở thành  hữu ích như ông .
 Lục Hải  luôn khuyên  đừng  việc cùng đơn vị với ông ,  là   cho thanh danh.
 chỉ nghĩ ông   đùa, nên vẫn giấu ông  thi   trợ lý cho thủ trưởng.
 cứ ngỡ khi hứng khởi xuất hiện ở đơn vị sẽ  ông  bất ngờ.
 ngày   thành công việc trở về nhà, ông   cho  một cái tát, mắng    lời.
“Sao con dám tự ý thi  đây mà   với bố hả! Sao con ích kỷ ? Con thi  đây  thì   sẽ  gì về em gái con?”
“Bây giờ con  xin thôi việc ngay,  là     nữa!”
Đó là  đầu tiên  cãi lời bố, nhưng từ đó về ,   đưa hết tiền cho em gái, chỉ mong bố  yêu thương  nhiều hơn một chút, cho đến khi  ch…
Kiếp   chỉ  yêu thương bản   hơn, còn bố ,   cần nữa…
“Không  , bố   đến cũng chẳng  cả… dù  bây giờ trong đội cũng…  bác sĩ ,   còn thấy khó chịu nữa.”
 cảm thấy lạnh khắp ,  cũng run run,   một lúc thì  ho  máu.
Thủ trưởng nổi gân xanh  trán, giận dữ quát: “Các   tìm ông    nữa,     khiêng cũng  khiêng ông  đến đây!”
“Nói với ông , nếu  đến, thì cũng đừng  bác sĩ quân y nữa, cứ về nhà mà chơi với vợ con !”
“Rõ!”
Người  phái  giật nảy  vì cơn giận của thủ trưởng.
 run rẩy uống một cốc nước nóng, tay càng run hơn,   ông  sẽ  đến.
“Dù  Lục Hải cũng là bố của cô, chắc chắn ông  sẽ  chỉ quan tâm đến em gái cô , cô  tin tưởng ông .”
“Đồng chí, cô  tin tưởng bố , cố gắng lên!”
“Cô yên tâm, chỉ cần cô vượt qua ,  sẽ tha thứ cho sự tắc trách của bố cô, còn giúp cô thăng chức!”
Nhìn gương mặt nhân từ của thủ trưởng,   chua chát, miệng  phun  một ngụm máu!
“Ông  sẽ  đến !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-dinh-cuc-pham/chuong-2.html.]
“ chỉ xin ngài nghiêm trị sự tắc trách của Lục Hải… …”
Chưa  hết câu, sắc mặt  càng tái nhợt, đến  cũng  nên lời, chỉ  thể bất lực mở to mắt.
Hơn một tiếng trôi qua, thủ trưởng cũng càng thêm sốt ruột.
“Tên khốn Lục Hải đó vẫn  đến ? Chẳng lẽ đây   con gái của ông  ?”
“Tên khốn, tên khốn!”
Lúc ,  lính gác cổng ngập ngừng  thủ trưởng: “Thủ… thủ trưởng,  nhà của đồng chí … đến !”
Mắt  sáng lên, chẳng lẽ họ vẫn còn chút tình  với , họ cũng    ch ?
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 cố gắng  dậy,   cửa.
  còn  kịp  vững thì một bóng  béo ú  xông , giáng xuống cho  một cái bạt tai.
“Con trời đánh! Cô  chuyện gì quan trọng mà  gọi bố cô đến đây hả? Cô   em cô đang sinh, cần bố cô ở bên cạnh ?”
“ đúng là đẻ cô  vô ích , dám dở trò với em gái cô , thứ khốn nạn! Cô  ch ở đây cũng    ảnh hưởng đến việc sinh nở của em cô,  rõ !”
Bị   kéo mạnh,  ngã khuỵu xuống.
Kiếp , hễ cứ dính đến chuyện của em gái là bà  bao giờ cho  cơ hội giải thích.
Hồi tiểu học,   giấy khen vì thành tích , hớn hở mang về nhà mong  khen ngợi.
    xé nát tờ giấy khen: “Con thấy em   nên cố tình mang về khoe khoang, chọc tức  đúng ?”
 gào ,  ai quan tâm.
Em gái  nấp ở cửa, len lén  nhạo .
Lớn lên,  dẫn bạn trai về nhà,   cũng chẳng hề vui vẻ.
“Em con còn    yêu, con là chị mà  vội vàng  gả   hả? Trơ trẽn!”
  giải thích, nhưng lời đến bên miệng  nuốt xuống.
Tai  đau nhói,    dậy hất tay bà , nhưng   còn chút sức lực nào.
“Các  mù hết  ? Mau bắt bà  !” Thủ trưởng hét lớn, che chở cho .
Mẹ   giữ , bà  quanh, chẳng hề e dè: “ đến đón con gái  về, liên quan gì đến các ?”
“Ồ,   , ông là tình nhân của con nhỏ khốn nạn   ? Còn cùng nó diễn trò nữa chứ!”
“  cho ông ,  con nhỏ  thì đưa tám trăm đồng  đây, ông   gì nó thì !”
“Muốn cưới nó thì  sớm , đưa  tiền,  còn bồi bổ cho con gái và cháu ngoại  nữa, bọn nó  giống con nhỏ ,  thể yếu ớt!”