Lục Hải tát bà  một cái thật mạnh, bà  cố nén nhục nhã và tức giận,  dám phản kháng.
Lục Hải  thủ trưởng bằng vẻ mặt nịnh nọt: “  dạy dỗ bà  , xin ngài tha thứ.”
“Những gì con bé Lục Tình  với ngài, ngài đừng tin, nó là đứa lắm mưu mô, thường xuyên bắt nạt  và em gái nó, trong nhà cứ xào xáo hết cả lên cũng chỉ vì nó.”
Lục Hải đổ hết  tội  lên đầu .
Nhờ  nghỉ ngơi nên   hồi phục đôi chút, cuối cùng cũng  sức để .
“Khụ khụ, bố… con sắp   nổi nữa …  bố còn vu oan giá họa cho con.”
Nói xong,  còn cố ý nặn  vài giọt nước mắt.
Ký ức kiếp  liên tục ùa về, cha  nhẫn tâm đẩy  xuống vực sâu. Chết  một ,  mới hiểu  nên hy vọng gì ở họ nữa.
“Con gái ông từ nãy đến giờ  hề   hai vợ chồng ông nửa lời! Ngược , hai  như thể  mối thù sâu nặng với cô , cứ  dồn cô   chỗ ch!”
Khí thế uy nghiêm của thủ trưởng khiến cả hai im bặt.
“Lục Hải, ông là bác sĩ quân y, nhưng  tự ý rời khỏi đội ngũ. Ông đáng lẽ  lập tức giúp  giải độc rắn, nhưng con gái ông hiểu chuyện,  vạch trần ông. Nếu   nhờ cô ,   ch vì nọc độc rắn .”
Lục Hải cúi đầu, hai hàng nước mắt chảy dài.
“Thủ trưởng,  đáng ch. Con gái út ở nhà đang chờ sinh,  nhất thời hồ đồ… mới tự ý rời khỏi đội ngũ.”
Mẹ  vội vàng  đỡ: “Trước đó khi khám thai, bác sĩ  con gái út  ngôi thai ngược,  và bố nó đều  lo lắng cho nó.”
“Con bé Lục Tình  mạng chó, chút nọc rắn  độc ch  nó , ngài xem nó vẫn    mà, chẳng cần chúng   lo.”
Lời bà  như nhát d.a.o đ.â.m  tim .
Xem  sự nhún nhường của  đối với họ chính là sự tàn nhẫn với bản  .
05
Lục Hải bước tới kiểm tra vết thương của .
"Thủ trưởng, Lục Tình bây giờ   , con gái út của  sắp sinh, tuy  bà đỡ ở bên nhưng  vẫn  yên tâm."
Thôn Y bất mãn bĩu môi, dùng gậy chống gõ gõ xuống đất, "Hai  đúng là cặp cha  thiên vị. Tình hình con gái ông bà bây giờ   chút nào ."
"Loại thầy thuốc thôn quê như ông thích nhất là  quá bệnh tình lên để moi tiền dân thường, tưởng    mấy cái mánh khóe trong bụng ông chắc?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thôn Y tức đến nỗi  bấm mạnh  huyệt nhân trung của .
"Bên con gái út của   bà đỡ chuyên nghiệp , chắc   . Anh là y sĩ tháp tùng, tay nghề đảm bảo, xem kỹ  cho con gái lớn của  ."
Thủ trưởng trực tiếp  lệnh, phớt lờ lời yêu cầu của Lục Hải.
  mặt ,    thấy Lục Hải.
"Thủ trưởng, con    ạ, cứ để bố  con  chăm sóc em gái  ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-dinh-cuc-pham/chuong-4.html.]
Lục Hải thở phào nhẹ nhõm, cùng   chuẩn  rời .
Ngoài cửa, một  phụ nữ loạng choạng chạy tới, vẻ mặt hốt hoảng.
Lúc bà  chạy tới,  để ý thấy bà  đang nháy mắt với  .
"Không  ... Lục y sĩ, con gái út của ông... c.h.ế.t vì khó sinh ."
Bố  loạng choạng một cái,  dám tin  tai .
"Bà  dối  ? Bà đỡ,  bà   đây một , mau  cứu Vân Nhi  chứ!"
Mẹ  xông tới tát mạnh  một cái, "Mày đúng là đứa chị độc ác, cố tình kéo dài thời gian ở đây, chính là  hại c.h.ế.t em gái mày!"
 ôm má đau rát, lắp bắp giải thích: "Con  ... con  ..."
Thủ trưởng kéo    lưng bảo vệ.
"Chuyện   liên quan đến Lục Tình, hai  đừng gây sự với cô . Làm chị, cô  cũng   thấy em gái  c.h.ế.t ."
"Người c.h.ế.t  thể sống , xin hai vị nén đau thương."
Nước mắt   chảy xuống như mưa.
Nếu     màn kịch  là do bà  và Lục Vân sắp đặt, chỉ sợ chính  cũng sẽ hận c.h.ế.t bản , nghi ngờ rằng   gián tiếp hại c.h.ế.t em gái.
"Thủ trưởng, đây là chuyện nhà họ Lục chúng , xin ngài đừng xen !"
Mẹ   kéo  xuống, định lôi  .
Thủ trưởng thấy tình hình ,  rằng nếu  về nhà, bọn họ chắc chắn sẽ  tha cho .
"Hôm nay   sự cho phép của ,  ai  phép mang Lục Tình ."
 chậm rãi : "Em gái mất, con thật sự  đau lòng. Chúng  nên đến  mặt em   cuối, tiễn em  đoạn đường cuối cùng."
Thủ trưởng gật đầu, "Phí mai táng của Lục Vân cứ để  lo. Mọi  tập hợp , chúng  theo Lục y sĩ về nhà  ."