Mẹ  thoáng hoảng loạn, buột miệng từ chối: "Không ..."
"Không ... Thủ trưởng  đến thì chúng  đương nhiên hoan nghênh, nhưng bây giờ   lúc..." Mẹ  ấp úng.
Thủ trưởng chẳng hề bận tâm, "Đừng áp lực quá, bây giờ chuyện của con gái út chị là quan trọng nhất."
Lục Hải  sốt ruột  ở cửa, ông  bảo   đừng  nhảm nữa.
06
Mẹ  hoảng đến mức mồ hôi nhỏ giọt xuống đất, môi trắng bệch, vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Lục Hải.
Bà  chặn  mặt Thủ trưởng,  cho ông  tiếp.
"Thủ trưởng,  là ngài đừng  nữa. Phụ nữ sinh khó mà chết, cả phòng  mùi m.á.u tanh, sợ là ảnh hưởng   đến ngài."
Thủ trưởng vỗ vai  , bảo bà bình tĩnh: "Bây giờ là xã hội mới , mấy chuyện mê tín dị đoan đó  còn thịnh hành nữa.  cũng từ nông thôn , hồi   sinh,  còn ở bên cạnh phụ giúp."
  bên cạnh cũng hùa theo, giọng gấp gáp: "  ạ, Trần thủ trưởng  để ý mấy chuyện đó . Lần  Thủ trưởng về quê là để xem tình hình thôn  thế nào, việc  nên chậm trễ, chúng  mau  thôi!"
Lục Hải kéo tay    về phía cửa.
"Đây là Thủ trưởng quan tâm chúng , ông    thì cứ để ông  ."
Lục Hải lén  thầm  tai  , qua khẩu hình miệng,   rõ ông   gì.
"Vừa  dùng chuyện Vân Nhi mất  để Thủ trưởng định tội con nha đầu c.h.ế.t tiệt ,   nó chắc chắn sẽ  cách chức."
Hồi ở đơn vị, Lục Hải  dùng đủ  cách để Thủ trưởng cách chức , ngoài việc giữ thể diện cho đứa em gái vô dụng , còn vì   vô tình phát hiện  bí mật của ông .
Nói  tiết lộ bí mật đơn vị, nhưng   bằng chứng.
Nói  biển thủ phí lao động, nhưng     chứng là    .
    Lục Hải vẫn luôn tham ô kinh phí mà Thủ trưởng phê duyệt cho bệnh viện, hơn nữa còn lén lút nuôi bồ nhí bên ngoài.
  ngấm ngầm thu thập tất cả tài liệu,   nặc danh gửi cho  ảnh ông  hẹn hò lén lút với bồ nhí.
Kiếp ,  luôn coi họ là  nhà.
Khi   tố cáo Lục Hải với Thủ trưởng,   bất chấp nguy cơ vỡ ối bất cứ lúc nào để  thư, dốc hết sức bảo vệ Lục Hải.
Chỉ vì họ là   của ,   đem  thứ    mà cho   hề tính toán.
  thể quên    tuyệt vọng đến nhường nào  lúc c.h.ế.t ở kiếp , đến nỗi   bao giờ còn hy vọng gì ở họ nữa.
Mẹ  vẫn  chần chừ, Thủ trưởng  nể nang, trực tiếp  lệnh cuối cùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-dinh-cuc-pham/chuong-5.html.]
"Bà Lục, mời dẫn đường."
07
Mẹ  vội vàng kéo bà đỡ đến  mặt: "Vương má, bà dẫn đường ."
"Ông…,  về dọn dẹp chút , ông với Vương má và Thủ trưởng cứ từ từ đến."
 vội ngăn bước  , khéo léo : "Mẹ, Thủ trưởng  thích  màu ,     cần cố về dọn dẹp  gì, nhà    cứ để   ạ."
Lời  dối sắp  vạch trần,   lo đến nhảy dựng lên nhưng cũng đành bất lực.
"Con nha đầu c.h.ế.t tiệt  đừng  xen , mày thì  cái gì! Tao  thế là để giữ phép tắc."
Lục Hải sốt ruột đến khản cả giọng: "Sao còn  ? Bà   kiểu gì mà cứ  lữa mãi,  lo lắng chút nào ?"
"Bà Lục,   bà  tật giật  , nếu   cứ ngăn cản mãi thế?"
Thủ trưởng nghi ngờ  dò xét  .
Từ lúc mới đến giờ, bà  quả thực   !
 thấy   cứ liên tục nháy mắt với .
Hồi nhỏ, mỗi khi em gái  sai chuyện gì, như đập vỡ kính cửa sổ nhà  ,  đều dắt  đến nhà họ.
Bà chỉ cần liếc mắt một cái là   ngoan ngoãn   nhận  .
Có lúc còn  chịu phạt  em gái, roi quất   đau điếng,  chỉ  cắn răng chịu đựng tủi nhục,  dám hé răng nửa lời.
  mặt , giả vờ  thấy ánh mắt của bà .
Bà  bước tới giả vờ đỡ , nhưng thực chất  ngấm ngầm véo mạnh  cánh tay .
 đau đến suýt ngã quỵ.
Rất nhiều    tự hỏi, thậm chí  hỏi thẳng , tại    đối xử với  như .
Bà  bao giờ cho  câu trả lời, chỉ là  khi  thắc mắc, bà  càng đối xử tệ hơn.
Thôn Y  tới đẩy bà  , "Bà dẫn đường  là  ."
"Ông dám sai khiến  ?"
Mẹ  trợn mắt, nhưng  Thủ trưởng liếc  một cái liền lập tức xìu xuống.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!