Lục Vân miệng thì  lời tuyệt tình, nhưng dù  đó cũng là bố   từng thương yêu cô , nên cô  giằng lấy con dao.
Trước khi cảnh sát do Tiểu Trương  ngoài cửa gọi tới kịp đến, Lục Vân  kéo  yêu chạy mất.
Chưa đầy ba ngày ,   tin tức truyền đến  rằng Lục Vân và  yêu  đám đòi nợ thuê đến tận nhà dùng bạo lực đòi nợ,   m.á.u chảy đầy đất.
Hai  họ  đám chủ nợ dùng đủ  thủ đoạn hành hạ sống dở c.h.ế.t dở, lúc  phát hiện thì  thoi thóp,  tắt thở  đường đến bệnh viện.
Mẹ  đau buồn đến ngất ,  khi tỉnh  thì ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt,  lóc sướt mướt.
Lục Hải  chuyện,  còn tỏ vẻ ân cần nữa, mà tỏ thái độ như  quyết một trận sống mái.
"Nếu lúc đó mày chịu giúp em gái mày thì nó   chết!"
"Nó c.h.ế.t , mày nghĩ tao sẽ để mày yên  ?"
 đúng lúc ông  đang nổi điên, còn  kịp  tay đánh  thì cảnh sát  xông  cửa.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Anh là Lục Hải  ?"
Một cảnh sát trong đó đưa giấy tờ  và hỏi ông .
"  , các  tìm nhầm  ." Lục Hải   nổi da gà, lông tóc dựng .
 thêm một câu chốt hạ: "Ông  lừa các  đấy, ông  chính là Lục Hải."
"Ông  theo chúng  về đồn cảnh sát một chuyến,   tố cáo ông tham ô chi phí y tế."
Một cảnh sát lấy  một tập tài liệu, lật xem.
Lục Hải sống c.h.ế.t  thừa nhận: "Các  thật sự bắt nhầm  ,   !"
Ông   đưa , giọng  từ lớn đến nhỏ dần,  biến mất hẳn ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-dinh-cuc-pham/het.html.]
Qua điều tra, Lục Hải quả thực  phạm tội tham ô,   cũng tham gia  việc giúp chuyển tiền, thuộc loại đồng phạm. Dù bà  vì quá thương nhớ Lục Vân mà thần trí  minh mẫn, nhưng cũng  đưa .
Mỗi ngày đều   đến tìm ,  rằng bố   cầu xin  đến nhà giam thăm họ một .
Lần nào  cũng từ chối, về  còn thấy  phiền.
Đến cuối cùng,   thẳng với  đến rằng họ   là bố  , những chuyện liên quan đến họ  cần  báo cho  .
 vẫn tiếp tục công việc, cũng thuận lợi để   tiến cử trở thành y sĩ tháp tùng.
Thủ trưởng còn đặc biệt đến thăm hỏi tình hình hồi phục của .
 chỉ trả lời  thứ đều .
Vết thương thể xác  thể chữa lành, sẽ hồi phục, nhưng vết thương lòng  như một vết cắt rỉ máu.
Sau , khi bán nhà cũ  để dọn dẹp đồ đạc,  phát hiện một bức thư.
Thì  là lúc  mới sinh,  một đạo sĩ đến nhà   mệnh , ở  trong nhà sẽ cực kỳ xui xẻo.
 liên tục  vứt bỏ, nhưng  nào cũng   phát hiện  , tìm đủ  cách đưa  về nhà.
Lâu dần, Lục Hải và   đành chấp nhận  phận, nhưng vì lời đồn  đáng tin đó mà vẫn luôn ghét bỏ .
Thủ trưởng đề bạt  lên  Phó chủ nhiệm, bảo  tiếp tục cống hiến hết  ở vị trí công tác,   kiêu ngạo  nóng vội.
Không còn gia đình hút máu,  theo đuổi ước mơ, sống cuộc đời của chính .
[Hết truyện]