Thật lòng mà , Lưu Tri Lạc khá tài năng trong lĩnh vực sáng tác, nhưng giọng hát của quá nhiều đặc sắc, ngoại hình cũng nổi bật, con đường trở thành nhạc sĩ lẽ sẽ thành công, nhưng trở thành ca sĩ nổi bật thì khó.
Ngược , Kiều Ức Thần giọng hát độc đáo, điều kiện ngoại hình đạt chuẩn, hơn nữa bản cá tính, tiềm năng nổi tiếng lớn, đầu tư chắc chắn sẽ thu lợi nhuận cao.
Tuy nhiên, Kiều Ức Thần là sinh viên nghệ thuật, thể thi học viện âm nhạc, Mộng An Nhiên đề nghị đăng ký chuyên ngành quản lý tài chính, đó tham gia các chương trình tìm kiếm tài năng âm nhạc để mắt.
Dù cũng là con trai duy nhất trong nhà, sớm muộn gì cũng kế thừa sự nghiệp gia đình, lựa chọn như thể thực hiện ước mơ, thể cân nhắc tình hình gia đình, bố chắc chắn sẽ dễ chấp nhận việc ca sĩ hơn, cho thêm vài năm để theo đuổi ước mơ.
Kiều Ức Thần khỏi giơ ngón tay cái lên, “Cao! Thật sự là quá cao! Em gái An Nhiên, em giỏi quá !”
Mộng An Nhiên khẽ , tiếp tục : “Cho nên, hiện tại vẫn là nên chuẩn thật cho kỳ thi đại học. Liễu Chi là thừa kế Gia Ngôn Giải Trí, đợi khi thi xong, thể nhờ cô để ý các cuộc thi tuyển chọn ca hát phù hợp, em đăng ký tham gia. Không cần vội vàng một bước lên trời, chỉ cần thể hiện thực lực của em, để công ty quản lý chú ý đến em là đủ .”
Liễu Chi vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Ức Thần ca cứ yên tâm, em sẽ chọn cho một cuộc thi đáng tin cậy!”
Kiều Ức Thần lập tức lấy điện thoại , gửi lời mời kết bạn cho Liễu Chi: “Thêm bạn bè , đừng mà chạy mất đấy!”
Mọi bật ha hả.
Đã mở đầu hát, tiếp theo là cầm mic tha hồ quậy phá, ồn ào náo nhiệt, đùa vui vẻ.
Mộng An Nhiên quên chuyện hẹn với Tần Mộc sẽ nhắn tin buổi tối, cô góc điện thoại, tin nhắn Tần Mộc gửi đến từ nửa tiếng .
[Tần Mộc]: Bé cưng, đang ở thế? Liễu Chi lát thì đào góc tường, lát giải trừ cảnh báo, các đang chơi Sherlock Holmes ?
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nhìn những khác, tất cả đều đang vui chơi điên cuồng, Mộng An Nhiên dứt khoát dậy vườn treo bên ngoài, gọi cho Tần Mộc.
Đầu dây bên nhanh chóng bắt máy.
“Bé cưng, đang chơi gì thế? Lâu mới gọi cho .”
Giọng của thiếu niên qua tuổi dậy thì trầm thấp và từ tính, xuyên qua ống điện thoại trực tiếp màng nhĩ cô, trong đêm tĩnh mịch càng trở nên quyến rũ lạ thường.
Nhịp tim đột nhiên đập nhanh hơn, gò má ửng một vệt hồng, Mộng An Nhiên mới phát hiện mặc dù ở bên mười sáu năm, hành vi cử chỉ thể tự nhiên mật, nhưng cảm giác yêu đương thực sự vẫn khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-danh-sap-ca-gioi-kinh-do/chuong-163.html.]
Có thể nắm tay, thể hôn môi, cho dù là những cái ôm từng , thậm chí chỉ thấy giọng của , cũng sẽ một loại cảm giác hạnh phúc đặc biệt.
Đã lâu thấy tiếng cô , Tần Mộc nghi hoặc: “Bé cưng, gì?”
Mộng An Nhiên ý thức trở , mím môi nở một nụ : “Không gì. Ngày mai là sinh nhật trai em, bọn em đang tổ chức tiệc sinh nhật sớm cho ở Nghiên Đô, định tối nay chơi thâu đêm.”
“Nghe giọng điệu, đại tiểu thư chơi khá vui nhỉ?” Giọng Tần Mộc pha lẫn sự cưng chiều và dịu dàng.
An Tiểu Nhiên của từ nhỏ đến lớn nhiều hoạt động giải trí, nếu tối nay cô chơi vui, chứng tỏ tình yêu thương thiếu hụt trong tính cách của cô, thực sự tình lấp đầy.
“Vâng.” Mộng An Nhiên tán thành đáp một tiếng, bổ sung: “Em còn tìm một hạt giống tài năng bẩm sinh, thích hợp ca sĩ.”
“Đại tiểu thư đúng là lúc nào cũng nghĩ đến chuyện kiếm tiền.” Tần Mộc bất lực khẽ , dự sinh nhật trai mà cũng thể ‘đào’ , cái vận may cũng thật là quá .
Mộng An Nhiên ghế treo đu đưa, hỏi: “Anh gọi điện cho em tối nay chuyện gì ?”
“Không gấp, em cứ thoải mái chơi , mai sẽ cho em .”
Để tránh cô phân tâm, chơi cũng trọn vẹn.
, nếu là tin , Mộng An Nhiên yên lòng: “Là chuyện chuyện ? Chuyện thì cứ cho em ngay bây giờ .”
“Chuyện .” Tần Mộc trả lời nhanh chóng, giọng điệu mang theo niềm vui.
Mộng An Nhiên suy nghĩ kỹ một lát, lưỡng lự hỏi: “Bác gái tỉnh ạ?”
Tần Mộc nhướng mày: “Bé cưng, em thông minh ? Chuyện mà cũng đoán .”
Mộng An Nhiên : “Anh đang ở bệnh viện với bác gái ? Tình hình của bác thế nào ạ?”
“Tỉnh hơn một tiếng , uống chút cháo ngủ . Ông Triệu tình trạng của hơn nhiều so với lúc bố tỉnh, lẽ quá trình hồi phục cũng sẽ nhanh hơn.”
“Hồi phục ý thức là . Vì bác gái ngủ , ngày mai em sẽ đến thăm.”