Trong sân Lục gia, Lục Trung và Bạch Úc Kim đối diện chiếc bàn mây, một uống nóng, một nhâm nhi cà phê, bầu khí nghiêm nghị và lạnh lẽo.
"Dạo cô ?" Giọng Lục Trung đầy tức giận, đây là hỏi mà là chất vấn.
Bạch Úc Kim nhấp một ngụm cà phê, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, "Khi kết hôn rõ là hôn nhân hình thức , thỏa thuận tiền hôn nhân vẫn còn để trong két sắt kìa, từ bao giờ tư cách hỏi về hành tung của ?"
Lục Trung hừ lạnh một tiếng, "Cô tưởng thích quản cô ? Đừng quên con gái cô gây họa lớn đến mức nào, thì đưa , nhưng nó đắc tội với Tần thị, đến bây giờ Tần thị vẫn chịu hợp tác với Lục thị!"
Vừa thấy lời , Bạch Úc Kim liền hài lòng, bàn tay đeo đầy trang sức và nhẫn đập mạnh xuống bàn, cô vô thức nghiêng về phía , "Lời thật buồn , nó là con gái chẳng lẽ con gái ? Đừng như thể quan tâm đến tập đoàn, nếu thực sự hiểu chuyện kinh doanh, thì lúc đó giao tập đoàn cho Lục Hành mới 20 tuổi! Anh mặt mũi nào mà vẻ vĩ đại mặt ?"
"Hừ! Lục Hành là thừa hưởng gen của mới ưu tú như , mới thể quản lý tập đoàn, để cô thảnh thơi vui chơi bên ngoài. cô Lục Khuynh Thành mà xem, ngoại hình thì giống cô, năng lực cũng giống cô, chỉ gây rắc rối, giúp tí việc gì!"
Lục Trung năng hùng hồn, Lục Khuynh Thành trông chẳng giống ông chút nào, nếu xét nghiệm ADN , ông thậm chí còn nghi ngờ thứ phế vật là con riêng của Bạch Úc Kim nữa!
Lúc Mộng An Nhiên rời , vặn thấy cuộc cãi vã của Bạch Úc Kim và Lục Trung.
Thật đáng , Lục Trung mặt dày trách Bạch Úc Kim quản con gái, còn chê bai gen của Bạch Úc Kim, nhưng cô con gái căn bản con ruột của Bạch Úc Kim.
Đợi đến khi ông phát hiện sự thật, liệu thấy "nhột" mặt ?
Tuy nhiên, với chỉ thông minh của Lục Trung, nếu Lục Hành và Lục Dật cho ông , e rằng ông sẽ bao giờ đoán Lục Khuynh Thành chỉ là con riêng của ông .
Trước đây, Mộng An Nhiên ở Lục gia cũng đôi vô tình thấy vợ chồng họ cãi vã, mắng mỏ, chỉ trích lầm của đối phương.
Hai là hôn nhân hình thức, đến với vì tiền tài và quyền lực, tình cảm vợ chồng. Ngày thường mạnh ai nấy chơi, ít khi về nhà, nhưng khi xuất hiện công chúng đóng vai một cặp vợ chồng hào môn ân ái sâu đậm.
Cãi vã chẳng qua cũng vì lợi ích của tập đoàn, thỉnh thoảng cũng xung đột lợi ích mà đôi co vài câu.
Theo cách hiểu của Mộng An Nhiên, những xung đột lợi ích của họ thể gọi là phân chia đồng đều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-danh-sap-ca-gioi-kinh-do/chuong-172.html.]
Lục Trung mắt việc Bạch Úc Kim dùng tài sản chung để mua một đống trang sức, Bạch Úc Kim mắt việc Lục Trung dùng tài sản chung để mua một đống trang sức cho những phụ nữ khác bên ngoài.
Thỉnh thoảng cãi , nhưng ai cũng từng nghĩ đến chuyện ly hôn.
Lý do đơn giản, Bạch gia là một trong những cổ đông của tập đoàn Lục thị, Lục thị cần dựa nguồn vốn của Bạch gia, Bạch gia cũng cần dựa địa vị của Lục thị.
Bị ràng buộc bởi lợi ích nửa đời , cuối cùng chịu khổ chỉ con cái của họ.
Lục Trung và Bạch Úc Kim vẫn cãi kết quả gì, nhưng trong khoảnh khắc chuyển tầm mắt, họ thấy Mộng An Nhiên từ phía .
Mộng An Nhiên đang định lặng lẽ rời , nhưng vì họ thấy, cô vẫn lịch sự bước tới chào hỏi.
Dù đây cũng là Lục gia, giữ lễ nghi chu là để giữ thể diện cho chính cô.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nếu chào hỏi mà thẳng, ngược sẽ khiến cô trông như đang sợ sệt trốn tránh.
“Lục , Lục phu nhân, lâu gặp, gần đây hai vị vẫn khỏe chứ?”
Thái độ cô toát lên vẻ tự tin, đoan trang, kiêu ngạo cũng luồn cúi, hệt như gặp một vị khách quen nhưng thiết ở bữa tiệc, chỉ tiện miệng chào hỏi xã giao.
Lục Trung lạnh lùng như khi, "Cô đến đây gì?"
Mộng An Nhiên nở nụ khách sáo, "Lúc vội vàng, một tài liệu học tập của trường bỏ quên ở đây, nên đến lấy về."
Lục Trung và Bạch Úc Kim đều ý kiến gì, vốn dĩ đó là tài liệu học tập của Mộng An Nhiên, bây giờ cô sắp nghiệp cấp ba, việc mang theo một chứng chỉ là điều đương nhiên.
Chính bản Mộng An Nhiên, họ càng ngày càng cảm thấy việc để Mộng An Nhiên rời khỏi Lục gia và đón Lục Khuynh Thành về là một quyết định sai lầm.
Lục Khuynh Thành giống một tiểu thư khuê các, ích kỷ nhỏ nhen, ham hư vinh, dù học ít khóa lễ nghi nhưng vẫn thể đổi bộ mặt ghen ghét của cô .
Ban đầu, đối với Lục gia, một cô gái đến tuổi kết hôn gả liên hôn, đổi một phần tài nguyên cho tập đoàn, đó chính là giá trị lớn nhất.